Muốn làm chuyện tốt thì phải có công cụ tốt. Trước khi luyện đan, đầu tiên phải luyện tốt đan lô. Hồng Liên Nghiệp Hỏa của Tần Lãng không hổ là Thiên Địa Hỏa Chủng, dần dần đốt cháy tạp chất trong bã thuốc bên trong và bên ngoài đan lô, chỉ còn lại linh thảo dược dịch tinh thuần. Trong số các dược dịch này, có một tia khí tức cực kỳ thuần khiết, lơ lửng trên dược dịch, vấn vít trong không gian vách trong đan lô. Tia khí tức này, hạo nhiên chính đại, hơn nữa như có linh tính, siêu nhiên trên mọi khí tức trần thế. Tần Lãng biết đây chính là tia khí tức tiên đan mà Đan Linh tiểu hòa thượng đã nói. Trước đây, tia khí tức tiên đan này "ngủ say" trong bã thuốc mục nát, là linh khí Long Mạch và Hồng Liên Nghiệp Hỏa đã đánh thức nó. Nhưng nó đã không còn khả năng thành đan, vì công dụng của nó đã được định sẵn: nó sẽ dung nhập vào chiếc đan lô đã bị hỏng này, truyền vào đan lô một tia linh tính. Hồng Liên Nghiệp Hỏa không ngừng tăng lên, dược dịch và tia khí tức tiên đan trong đan lô cuối cùng đã hoàn toàn bị "bốc hơi", triệt để dung nhập vào trong đan lô. Chát! Chát! Chát! Chát! Ngay lúc này, vách trong và vách ngoài của đan lô phát ra một trận tiếng nứt vỡ tinh vi. Đây dĩ nhiên không phải đan lô nứt vỡ, mà là tạp chất, bã thuốc bên trong và bên ngoài đan lô hoàn toàn nứt ra, hóa thành tro tàn. Đồng thời, những phù văn thần bí, đồ đằng cổ xưa trên vách đan lô cũng từng cái hiển hiện ra, và phóng thích khí tức vốn có của nó. Giống như một chuôi cổ kiếm bám bụi, lần nữa phá vỏ mà ra. "Đan lô tốt!" Tần Lãng không nhịn được phát ra một tiếng cảm thán, Đan Linh tiểu hòa thượng tên kia quả nhiên là có ánh mắt. Hôm nay chiếc đan lô này thông qua sự "ôn dưỡng" của khí tức tiên đan, đã sống lại, khôi phục hào quang vốn có của nó. Lúc này, Tần Lãng lại móc ra một số linh đan, mở nắp đan lô, ném những linh đan này vào trong đan lô. Sau đó Tần Lãng lại lần nữa truyền vào nhiều linh khí Long Mạch hơn, chuẩn bị "nuôi béo" chiếc đan lô này một lần. Người khác đều dùng đan lô luyện đan, nhưng Tần Lãng lại dùng đan dược "nuôi dưỡng" đan lô, nghe có vẻ không thể tin được. Nhưng phương pháp "nuôi" đan lô này lại là do Đan Linh tiểu hòa thượng nói cho Tần Lãng, tự nhiên là sẽ không sai. Đan Linh tiểu hòa thượng còn đưa ra một ví dụ đơn giản, mối quan hệ giữa đan lô và đan dược, liền như là mối quan hệ giữa gà mái và trứng gà. Nếu gà mái đều sinh bệnh rồi, còn có thể trông cậy vào nó đẻ ra bao nhiêu trứng sao? Quá trình nuôi đan lô vẫn luôn kéo dài đến ban đêm, phỏng đoán chiếc đan lô này cũng nên không sai biệt lắm rồi, Tần Lãng lúc này mới dừng lại nghỉ ngơi. Lúc này, trăng sáng đã mọc ở phía đông. Sương mù trong núi cũng dần dần dâng lên, quần sơn nhấp nhô giống như một mảnh tiên cảnh. Có lẽ, nơi đây từng thật sự là địa bàn của tiên nhân, nhưng hôm nay đã sớm cảnh còn người mất, ngoại trừ rất nhiều người vẫn ấp ủ giấc mộng thành tiên. Thành tiên, ai mà không muốn chứ? Cho dù là Tần Lãng, trong lòng cũng từng nghĩ đến chuyện thành tiên đi. Thực ra, sâu thẳm trong lòng mỗi người đều là muốn "thành tiên". Cái gọi là thành tiên, thực chất chính là một sự truy cầu tự do, bởi vì sau khi thành tiên, không phục Vương lão tử quản, không phục Diêm Vương lão tử quản, tiên nhân đều thanh tĩnh tự tại. Người khát vọng thành tiên, kỳ thực chính là người khát vọng tự do. Nhưng là, thế giới này chưa từng có được tự do chân chính. "Lão đại, bắt đầu bắt giữ Thiên Ma đi." Đan Linh tiểu hòa thượng nhắc nhở Tần Lãng nói. Tần Lãng gật đầu, ném ra mồi nhử, bắt đầu bắt giữ Thiên Ngoại Tà Ma. Còn về con Thiên Ngoại Tà Ma bị Tần Lãng hàng phục kia, Tần Lãng đặt cho nó một cái tên, gọi là "Quy Đại", bởi vì nó là Thiên Ngoại Tà Ma đầu tiên mà Tần Lãng thu phục, hơn nữa Tần Lãng là muốn bồi dưỡng nó. Quy Đại hiện tại đã bị phóng thích, xem như là hộ pháp cho Tần Lãng. Mồi nhử bị Tần Lãng phóng ra, rất nhanh đã dẫn tới vô số Thiên Ngoại Tà Ma, vẫn là ào ạt kéo đến. Nhưng Tần Lãng đã có rất nhiều kinh nghiệm bắt giữ những Thiên Ngoại Tà Ma này rồi, Tinh Thần Phàn Li và Nguyên Thần Gia Tỏa đã bố trí tốt từ trước, những Thiên Ngoại Tà Ma hung tàn này liền như là thiêu thân lao vào lửa mà bị Tần Lãng bắt giữ. Quy Đại nhìn thấy "đồng bạn" bị Tần Lãng bắt giữ, một chút phản ứng cũng không có, tựa hồ yếu thịt mạnh ăn đều là chuyện đương nhiên. Huống chi, Thiên Ngoại Tà Ma giữa chúng nó cũng sẽ lẫn nhau thôn phệ. Càng ngày càng nhiều Thiên Ngoại Tà Ma bị Tần Lãng bắt giữ, đưa vào Vạn Độc Nang. Sau đó, Tần Lãng thu lại mồi nhử, bắt đầu chuẩn bị luyện chế Thiên Ngoại Tinh Phách Đan. Tài liệu luyện đan đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, khâu quan trọng nhất để luyện chế Thiên Ngoại Tinh Phách Đan chính là bắt giữ Thiên Ngoại Tà Ma. Rất nhiều người đều không có cách nào làm được, nhưng Tần Lãng lại có thể làm được, cho nên hắn có thể thuận lợi luyện chế đan dược. Các loại tài liệu luyện đan được từng cái một vùi đầu vào trong đan lô, rất nhanh liền biến thành dược dịch tinh thuần. Sau đó Tần Lãng đưa Thiên Ngoại Tà Ma vào trong đan lô, bình tĩnh đậy nắp lại. Những Thiên Ngoại Tà Ma này còn ý đồ chạy trốn, nhưng một mặt bị Nguyên Thần Gia Tỏa giam cầm, ở một phương diện khác, những phù văn và đồ đằng trên vách đan lô này cũng không phải là ăn chay. Những phù văn và đồ đằng này lúc này đã sáng lên, nhốt những Thiên Ngoại Tà Ma này trong đan lô. Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên! Tiếng gào thét giận dữ, thậm chí cả tiếng nguyền rủa cũng vang lên. Những Thiên Ngoại Tà Ma này bắt đầu giãy chết trong đan lô, nhưng động tĩnh chúng làm ra tuy lớn, lại căn bản vô ích, bởi vì đây là đan lô, chúng là tài liệu của Thiên Ngoại Tinh Phách Đan. Khi chúng tiến vào đan lô, tất cả mọi chuyện gần như không thể nghịch chuyển được nữa, chúng nhất định sẽ trở thành một bộ phận của Thiên Ngoại Tinh Phách Đan. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng nức nở, tiếng quỷ khóc sói gào đều không thể lay chuyển ý chí tinh thần của Tần Lãng. Hắn có thể cảm thấy được rõ ràng tình hình của những Thiên Ngoại Tà Ma này trong đan lô, nhận biết được rõ ràng nguyên thần của chúng dần dần hòa tan, sau đó dần dần dung hòa cùng với những dược dịch trong đan lô. Khi những Thiên Ngoại Tà Ma này tất cả đều bị luyện hóa xong, Tần Lãng điều chỉnh hỏa lực của Hồng Liên Nghiệp Hỏa, dẫn dắt dược dịch bên trong dần dần ngưng tụ thành đan dược. Tu vi tinh thần lực của Tần Lãng càng ngày càng mạnh, sự cảm nhận về mọi thứ bên trong đan lô cũng càng thêm vi diệu. Mọi động tĩnh bên trong tựa hồ cũng nằm trong khống chế. Cuối cùng, mùi thơm đặc thù của đan dược bắt đầu tràn ngập trong gian phòng. Đan hương bốn phía, điều này ý vị đan dược đã sắp luyện chế thành công rồi. "Khai!" Tần Lãng một khẩu chân khí phun lên nắp đan lô, lập tức đan lô này mở ra, một đạo hồng quang chợt hiện, sau đó chính là một luồng linh khí nồng đậm đột nhiên xuất hiện, sương mù bốn phía căn phòng đều tựa hồ cũng bị xông tán. Thiên Ngoại Tinh Phách Đan, cuối cùng đã ra lò! Cùng lúc đó, quần sơn trong xung quanh đây, vô số con mắt nhìn về tiểu đạo quán nơi Tần Lãng đang ở. Ba động linh khí mãnh liệt như vậy, tự nhiên là đã gây nên sự chú ý của cao thủ Thanh Thành phái. "Thủy Kính Chân Nhân! Đan đã ra lò!" Thanh âm của Tần Lãng không lớn, nhưng lại truyền đi rất xa. Hắn tin tưởng Thủy Kính đạo nhân nhất định ngay tại bốn phía này, nhất định cũng hẳn là đã nghe thấy thanh âm của hắn. Quả nhiên, chốc lát sau thanh âm của Thủy Kính đạo nhân vang lên: "Ha! Chúc mừng Tần Tông chủ, mã đáo thành công! Thượng phẩm linh đan, quả nhiên bất phàm!"