Thiếu Niên Y Tiên

Chương 1158:  Bài Học Đau Đớn



"Chết đi cho ta." Vệ Thiên Hàn đột nhiên rống to một tiếng, trực tiếp hiển hiện vũ hồn của mình. Sau khi so đấu cương khí với Tần Lãng một lúc, Vệ Thiên Hàn đã hoàn toàn mất kiên trì, vì vậy hắn chuẩn bị trực tiếp biểu hiện ra mặt mạnh nhất của mình, trực tiếp trấn áp Tần Lãng đến chết. Theo Vệ Thiên Hàn thấy, khi hắn hiển hiện vũ hồn, tiểu tử trước mắt này hẳn sẽ sợ tè ra quần thôi, dù sao Vũ Hồn cảnh là đỉnh phong nhất của tầng thứ Võ Huyền, cái gọi là "Vũ Hồn vừa ra, bát phương quy phục". Vệ Thiên Hàn cho rằng nhân vật Trùng Yêu như thế này, hoặc là có chút bản lĩnh, nhưng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của cao thủ Vũ Hồn cảnh. Trong mắt cao thủ Vũ Hồn cảnh, nhân vật Trùng Yêu như thế này chẳng qua chỉ là một con kiến mà thôi. "Nếu là một con sâu bọ thối, thì nên bị người ta giẫm chết." Vệ Thiên Hàn nhe răng cười một tiếng, trường kiếm mang theo uy lực của vũ hồn, hình thành kiếm thế tựa như sông lớn cuồn cuộn, dường như muốn hoàn toàn nuốt chửng Tần Lãng và đại quân độc trùng của hắn. Cùng lúc đó, tại một địa phương tên Lê Hoa Câu, thuộc huyện ngoại ô thành phố An Dung. Trên núi, dưới cây hoa lê trắng như mây, Âm Dương người mặc đạo bào màu trắng đang cùng Bách Quỷ toàn thân áo đen thương nghị. Âm Dương, với tư cách là người phát ngôn của Đạo giáo trong giới sát thủ, từ trên người hắn không cảm giác được bất kỳ một tia sát khí nào, cả người hắn cho người ta cảm giác chính là một đoàn nước, công phu Thượng Thiện Nhược Thủy của Đạo giáo ở trên người hắn biểu hiện đến tận cùng. Âm Dương là một nam nhân rất đẹp trai, nếu như Tần Lãng ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có thể sinh lòng đố kị với dung mạo của Âm Dương. Sự đẹp trai của Âm Dương đã không chỉ đơn giản là đẹp trai như thế, dung mạo của hắn thậm chí có thể khiến rất nhiều mỹ nữ sinh lòng đố kị, nếu tên này chịu vào giới giải trí, chỉ sợ chỉ dựa vào khuôn mặt này của hắn là có thể trở thành siêu sao rồi. Nhưng một "vưu vật" như vậy đứng trước mặt, Bách Quỷ lại thờ ơ, nàng cực kỳ lạnh lùng nói với Âm Dương: "Ngươi hôm nay đã đến đây, cũng liền chứng minh người của thủ hạ ngươi đã mất rồi." "Điều Hổ Ly Sơn." Nụ cười trên mặt Âm Dương dường như còn đẹp hơn cả hoa lê, "Ta đã sớm biết ngươi dùng thủ đoạn Điều Hổ Ly Sơn, thế nhưng bởi vì ta thích ngươi, cho nên ta vẫn đến đây. Thế nhưng, ta muốn biết ngươi vì sao phải tính kế người của ta vậy chứ." "Một núi khó chứa hai hổ, huống chi còn là mấy con hổ, tình hình gần đây ngươi hẳn đã thấy rõ ràng rồi chứ, thị trường sát thủ tất nhiên sẽ thống nhất. Ta là một người có theo đuổi, cho nên đây chính là một cuộc cạnh tranh mà thôi." Ngữ khí của Bách Quỷ giống như là đang làm ăn, hoàn toàn không mang theo bất luận cái gì màu sắc tình cảm. Hay là, người phụ nữ này căn bản là không có cái gọi là tình cảm. "Nếu như chỉ vì muốn khống chế thị trường sát thủ, ngươi vì sao không tìm ta? Ngươi hẳn biết, chỉ cần ngươi mở lời, ta nhất định sẽ giúp ngươi." Âm Dương khẽ thở dài, không phải vì sinh tử của thủ hạ hắn mà thở dài, mà là vì sự vô tình lạnh nhạt của Bách Quỷ đối với hắn mà thở dài. "Tìm ngươi, ngươi có thể thay thế cả Đạo giáo sao?" Bách Quỷ nói, "Chỉ cần thế lực Đạo giáo của các ngươi không rời khỏi thị trường sát thủ, thị trường này liền không có cách nào tiến hành chỉnh hợp chân chính. Thôi được rồi, bớt nói nhảm đi, việc ta đã làm rồi, bây giờ Trùng Yêu đã đi đối phó những thủ hạ của ngươi rồi. Không sai, ta cùng Trùng Yêu liên thủ đang tính kế ngươi, bây giờ ngươi có thể rút kiếm rồi." "Rút kiếm." Âm Dương cười khổ một tiếng, "Ngươi cho rằng ta có thể rút kiếm với ngươi sao? Thế nhưng, ta tuy là chướng ngại trong mắt các ngươi, nhưng nếu ngươi muốn giết ta, chỉ sợ cũng rất khó đúng không. Trước kia ngươi đã từng thử qua rồi, không cần thiết phải thử lại nữa đúng không. Huống chi, cái Trùng Yêu đó, hắn cho rằng Điều Hổ Ly Sơn là có thể làm thịt thủ hạ của ta, vậy thì thật sự là quá ngây thơ rồi. Ta đã để sư huynh của ta ở lại đó trấn thủ rồi, sư huynh của ta chính là tu vi Vũ Hồn cảnh đường đường, cái Trùng Yêu đó có thể thắng được hắn sao." "Vì sao mỗi người đều thích xem thường tên này chứ, ngay cả ta trước đây cũng có chút xem thường hắn. Thế nhưng Âm Dương à, những người xem thường hắn, cuối cùng chỉ sợ đều sẽ phải trả giá nặng nề vì điều đó, ngươi cũng sẽ không ngoại lệ. Đã ngươi không chịu rút kiếm, vậy thì chúng ta uống một chén trà đi." "Uống trà, vì sao, hôm nay ngươi lại đổi tính sao?" Âm Dương hơi hơi kinh ngạc, Bách Quỷ trước kia sẽ không giả vờ với hắn, càng không thể nào chấp nhận lời mời của hắn. "Bởi vì ta cần giữ ngươi lại một chén trà thời gian." Bách Quỷ nói, "Một chén trà thời gian, đủ để Trùng Yêu thu thập những thủ hạ kia của ngươi rồi. Nếu ngươi không uống trà, đao của ta cũng sẽ giữ ngươi lại một chén trà thời gian." "Vậy thì uống trà đi." Âm Dương không hề động lòng, cho dù là biết thuộc hạ của mình có thể bị tính kế, hắn cũng hoàn toàn không quan tâm, bởi vì hắn không muốn chuyện khác ảnh hưởng tâm cảnh của hắn khi uống trà cùng Bách Quỷ. Hương trà lan tỏa khắp nơi, trong rừng không ngừng có hoa lê trắng như tuyết bay lả tả xuống. Âm Dương đưa cho Bách Quỷ một chén trà, khẽ cười nói: "Bách Quỷ, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy, hai người chúng ta chính là trời sinh một đôi sao?" "Trời sinh một đôi, vì sao, ngươi trời sinh đã thích nữ nhân xấu sao?" "Ngươi hẳn biết, đã đến cảnh giới như ta đây, cùng với đẹp xấu trong mắt người bình thường đã hoàn toàn khác biệt rồi." Âm Dương đáp. "Vậy chính là nói trong mắt người bình thường, ta vẫn là một nữ nhân xấu sao, Âm Dương. Thật ra ngươi rất vô vị, bất kể ngươi thích nữ nhân xấu hay mỹ nữ, với địa vị của ngươi trong Đạo giáo, chẳng lẽ còn thiếu sao? Treo cổ trên một gốc cây, ngươi không cảm thấy vô vị sao." "Bách Quỷ, đây chính là lời trong lòng ngươi sao?" Âm Dương nói, "Trong mắt ngươi, ta chính là người nông cạn như vậy sao?" "Bất kể ngươi nông cạn hay cao nhã, dù sao ta đối với ngươi cũng không có chút hứng thú nào." Bách Quỷ nói, "Hoặc là, ta đối với nam nhân căn bản là không có hứng thú." "Cái gì?!" Âm Dương nghe lời này, như sấm sét giữa trời quang, nước trà trong chén đều vì vậy mà bắn tung tóe ra ngoài. Âm Dương tuy là người của Đạo giáo, nhưng hắn cũng biết từ "lesbian" này có ý nghĩa gì. "Ta chán ghét nam nhân." Bách Quỷ nói, "Thế nhưng, có chút sai lệch so với ngươi nghĩ, bởi vì ta cũng không thích nữ nhân. Điều ta chân chính có hứng thú chính là công phu và lực lượng. Âm Dương, những lời này ta chỉ nói với ngươi lần này mà thôi, sau này giữa ta và ngươi không có gì đáng nói nữa rồi." Nói xong sau đó, Bách Quỷ đem trà trong tay uống một hơi cạn sạch, sau đó chén trà trong tay nàng hóa thành bột phấn. "Ngươi tội gì khổ như thế chứ." Âm Dương thở dài một tiếng, "Chẳng lẽ duyên phận hai người chúng ta, cũng chỉ có thời gian một chén trà thôi sao? Bách Quỷ, ngươi lại tôn sùng tên Trùng Yêu đó như thế, ta đây liền đi chém giết hắn, tiện thể xem hắn rốt cuộc có địa phương nào đáng giá ngươi thưởng thức." Bách Quỷ có lẽ đã nghe thấy lời hắn nói, nhưng nàng lại không muốn quay đầu, bởi vì mục đích của nàng đã đạt được rồi, nàng đã tranh thủ cho Trùng Yêu thời gian một chén trà, điều này đã đủ rồi. Còn như Trùng Yêu có thể thu thập hết thuộc hạ của Âm Dương trong thời gian dự kiến hay không, Bách Quỷ cũng không mấy quan tâm vấn đề này, bởi vì nếu Trùng Yêu thất bại, vậy thì có nghĩa là hắn không có tư cách hợp tác với nàng, vậy thì hắn chết không đáng tiếc. Trong giá trị quan của Bách Quỷ, làm theo cảm tính chính là chuyện ngu muội nhất.