Lâm Phong đứng bên cạnh gật đầu phụ họa, hắn từng luyện chế pháp chỉ nên hiểu rõ thứ này không phải là toàn bộ sức mạnh của một vị pháp sư.
Ngạo Minh đạp bộ pháp lướt tới, tốc độ so với bạch mã còn nhanh hơn, trường kiếm trên tay chém thẳng về phía đối thủ.
- Keng…
Trường kiếm bị một lớp khiên băng ngăn lại, bạch mã bị đẩy lui về phía sau, nó há miệng phun ra mấy chục đạo băng tiễn nhưng đều bị Ngạo Minh tránh được.
- Hí hí…
Bạch mã kêu lên mấy tiếng rồi phóng thẳng về phía Ngạo Minh, bộ dáng như muốn liều mạng.
- Đến đây.
Cơ thể Ngạo Minh tỏa ra kim quang lấp lánh, trường kiếm trong tay lần nữa chém về phía bạch mã, bốn đạo kiếm khí phá không bay đi.
- Thôi xong rồi.
Lãnh Phi Dao che miệng, ánh mắt hốt hoảng, nàng nhìn thấy bạch mã của tỷ tỷ bị chém thành mấy khúc, sau đó hóa thành một đám bạch vụ.
Ngạo Minh vừa thu kiếm thì nhìn thấy một đám bạch vụ bay đến, hắn còn chưa kịp lui lại đã bị bạch vụ bao phủ, thần thức và tầm nhìn đều bị hạn chế.
- Không ổn.
Đúng lúc này, một đầu bạch lang từ đâu phóng qua người Ngạo Minh rồi chạy thẳng lên đỉnh núi.
- Mau chặn lại.
Đám chân truyền đệ tử xếp thành một hàng ngang như bức tường ngăn lại yêu thú, phía sau Ngạo Minh tất nhiên sẽ không có ai canh giữ, làm sao có thể ngăn được bạch lang.
Thừa lúc đám đệ tử Chiến Cung phân tâm lại có thêm mấy đầu yêu thú vượt qua phòng tuyến, chạy thẳng lên đỉnh núi.
- Ngáo…
Tử trên đỉnh Ngọc Phong Sơn truyền đến thanh âm của bạch lang vọng xuống, trong miệng yêu lang ngậm một tấm kim bài lấp lánh.
Một dải trường hồng xuất hiện phía trên đại trận, cái tên đầu tiên tiến vào vòng trong xuất hiện khiến cho toàn trường chấn động.
- Làm sao có thể.
- Không phải yêu thú của Hàn Băng sư tỷ đã bị hạ rồi sao?
- Ta hiểu rồi, tỷ tỷ đã luyện chế cùng lúc hai tờ pháp chỉ.
Lãnh Phi Dao ngẩn người một lúc thì hưng phấn nhảy lên, miệng cười không khép được.
- Tỷ tỷ quá lợi hại… tỷ tỷ uy vũ…
- Đúng là lợi hại.
Lâm Phong cứ tưởng là đám linh thạch đã bay mất rồi, không ngờ băng nữ còn có hậu chiêu lợi hại như vậy.
Thật ra không chỉ có Lãnh Hàn Băng luyện chế cùng lúc hai tờ pháp chỉ, nhưng tốc độ của nàng so với đối thủ tranh tài nhanh hơn vài phần nên chiếm được tiên cơ.
Đệ tử Chiến Cung nhìn thấy kim bài đã bị đoạt, gần như mất đi tinh thần chiến đấu, bọn họ chỉ cầm cự thêm nửa canh giờ thì để cho đám yêu thú tràn lên đỉnh núi, 500 đệ tử Pháp Cung tiến vào vòng tiếp theo nhanh chóng được xác định.
Ngày hôm sau, vòng sơ loại cuối cùng diễn ra, toàn bộ đệ tử Khí Cung tham gia thi đấu bước vào đại trận, lần này vẫn sẽ chọn ra 500 đệ tử có thành tích xuất sắc nhất.
Vị trí tâm trận, lão chấp sự mở ra hộp gỗ, bên trong là một thanh tiểu đao.
- Phần thi luyện đao, bắt đầu, keng…
Toàn bộ đệ tử tham gia thi đấu phải luyện chế thành công một thanh huyền cấp tiểu đao trong vòng hai canh giờ, chất lượng là yếu tố quan trọng nhất để xếp hạng, cùng chất lượng sẽ so thời gian.
Hai canh giờ trôi qua, 500 đệ tử Khí Cung bước vào vòng tiếp theo được xác định, như vậy là vòng sơ loại của Thánh Cung đại hội chính thức khép lại.
Toàn bộ đệ tử tham gia thi đấu sẽ có 3 ngày để nghỉ ngơi, đây cũng là thời gian để các vị trưởng lão, chấp sự chuẩn bị cho vòng đấu tiếp theo.
Tuy chỉ có 3 ngày nhưng có thể làm được rất nhiều thứ như là luyện chế vài lô đan dược, nhờ có Vạn Hỏa Khai Thiên trợ giúp, Lâm Phong có thể thỏa sức luyện đan mà không sợ cạn kiệt linh lực.
Nhưng kết quả vẫn chỉ luyện ra được 2 lò Bổ Hồn Đan, sau khi giao dịch toàn bộ với Vạn Bảo Các thì thu được 6000 khối trung phẩm linh thạch.
- Hình như vẫn hơi ít.
Vòng tiếp theo sẽ có thêm chân truyền đệ tử Đan Cung tham gia, nên tỷ lệ đặt cược của Lâm Phong chắc chắn sẽ còn cao hơn vòng sơ loại, cơ hội tốt thế này sao có thể bỏ qua được.
- Lão đầu, có cách nào kiếm thêm linh thạch không?
- Chẳng phải lần trước tiểu tử ngươi vừa kiếm được hơn 10 vạn trung phẩm linh thạch sao?
- Tu chân vô tận, nhiêu đó sao đủ.
Lão đầu tốt bụng khuyên bảo.
- Họa mạc đại ư tri túc. (không có cái họa nào lớn bằng cái họa không biết đủ).
- Sao lúc lão mua sắm không nói câu này?
- Linh thạch là của tiểu tử ngươi, muốn mua hay không đâu phải lão phu quyết định.
Lâm Phong đi tới chỗ giao dịch trận kỳ, lão đầu nói có hứng thú với đại trận mô phỏng phong linh dùng trong Thánh Cung đại hội, muốn tìm hiểu một chút.
Thứ này có thể phong ấn linh lực của tu sĩ trong thời gian ngắn, nếu có thể bố trí một cái địa cấp trận pháp thì ngũ cấp, lục cấp tu sĩ cũng chưa chắc ăn được Lâm Phong.
Mỗi cái địa trận cần ít nhất 1000 cái trận kỳ tương ứng với 1000 cái trận nhãn, mỗi địa cấp trận kỳ có giá dao động từ 1000 đến 5000 khối trung phẩm linh thạch, vị chi muốn bố trí một cái địa cấp đại trận cần tiêu tốn ít nhất 100 vạn trung phẩm linh thạch.
- Nhiều dữ vậy sao?
Dù có vét sạch gia tài của Lâm Phong cũng không đủ mua một cái địa cấp đại trận.
- Tiểu tử ngươi hoảng cái gì, người làm đại sự không thể keo kiệt.
- Vậy có thể tham lam không?
- Có thể nhưng phải đúng người đúng thời điểm.
Lâm Phong nhếch môi.
- Vậy khi nào là thời điểm tốt nhất.
- Không bây giờ thì bao giờ.
- Lão đầu, ta cảm giác da mặt của lão hình như còn dày hơn cả ta.
- Như nhau thôi.
Hai người ở chung lâu ngày, lão đầu cảm giác bản thân đã bị tiểu tử này lây nhiễm, sau này phải cẩn thận một chút.
Lâm Phong tiêu tốn 3 vạn trung phẩm linh thạch mua 10 cái địa cấp trận kỳ, thứ trận pháp lão đầu nghiên cứu là loại sử dụng một lần trong thời gian ngắn nên không cần phải dùng quá nhiều trận kỳ.
Trong lúc Lâm Phong cùng lão đầu nghiên cứu trận pháp thì vài nơi bên trong Thánh Cung đang tổ chức ăn mừng, trải qua 5 ngày tranh tài đầu tiên, nghe nói đã có gần 100 đệ tử ngoại môn thành công bước vào vòng trong, sau khi đại hội kết thúc thì số đệ tử này sẽ chính thức trở thành nội môn đệ tử.
Bên cạnh đó, có 7 nội môn đệ tử được các vị trưởng lão lựa chọn làm đệ tử chân truyền, Phong Viêm cũng nằm trong số đó, nghe nói còn được 3 vị trưởng lão Đan Cung tranh giành, cuối cùng gian thương chọn làm chân truyền đệ tử của nhị trưởng lão Lưu Vũ Đồng.
Phong Viêm hành lễ xong thì bị Lãnh Phi Dao kéo đến Thực Vi Hiên nói là tổ chức tiệc nhập môn, phần lớn chân truyền đệ tử của Lưu Vũ Đồng đều có mặt làm gian thương tiêu tốn gần cả vạn trung phẩm linh thạch, trong lòng lại nhớ đến Lâm Phong.
- Kế hoạch lần này mà không thành thì ta và Lâm sư đệ có lẽ khó đội trời chung.
Ở một nơi nào đó bên trong Đan Cung, giọng nói mang theo vài phần cảnh giác vang lên.
- Lão đầu, hình như ta cảm giác có sát khí?
- Người ngay không sợ bóng gió, tiểu tử ngươi không phải lúc nào cũng nói bản thân là quân tử sao? Chẳng lẽ đã giấu lão phu làm chuyện thương thiên hại lý gì rồi?
- Sao có thể, mặt ta chính khí, thân ta ngây thẳng, tâm của ta sáng như ban ngày cơ mà.
Lâm Phong liếc nhìn xung quanh, thầm nghĩ đợi lão đầu nghiên cứu xong cấm trận thì phải bố trí một cái bên trong căn phòng, đề phòng có kẻ đánh lén.
Sáng hôm sau, Thánh Cung đại hội tiếp tục diễn ra, 500 đệ tử xuất sắc nhất Chiến Cung đã có mặt đầy đủ, sau ngày hôm nay chỉ có 16 người bước vào vòng tiếp theo.
Lần tranh tài này không còn đại trận áp chế, mỗi đệ tử có thể phát huy toàn bộ thực lực của bản thân, quy tắc chiến đấu là 1 vs 1, đệ tử rơi khỏi chiến đài hoặc nhận thua sẽ bị loại.
Bên trong Chủ Cung đã chuẩn bị sẵn 10 cái chiến đài, xung quanh có địa cấp trận pháp phòng ngự, tu sĩ trên kháng đài có thể thoải mái quan sát mà không sợ bị ngộ thương.
Thứ tự chiến đấu sẽ là đệ tử có số thẻ bài cao nhất đấu với đệ tử có số thẻ bài thấp nhất, cứ thế mà tính tiếp.
Lão chấp sự nhìn tất cả đệ tử tham gia thi đấu đã vào vị trí liền gõ chuông.
- Trận đấu bắt đầu, keng…
Hai mươi thanh niên đầu tiên bước lên, chiến đài số 1 là trận đấu giữa đệ nhất thiên tài Chiến Cung và thanh niên đứng hạng thứ 500.
- Các người đoán xem tên kia đỡ được mấy chiêu của Ngạo Minh sư huynh?
- Ta đoán ba chiêu.
- Miểu sát…
Thanh niên vừa dứt lời thì người giữ chiến đài thứ nhất đã tuyên bố Ngạo Minh giành được chiến thắng.
- Không phải chứ, vẫn chưa đánh mà.
- Hình như tên đó là đệ tử ngoại môn vừa tiến vào nội môn.
- Hèn gì yếu như vậy.
Lâm Phong nhếch môi khinh bỉ, nếu là hắn thì cũng chuồn sớm, một tên tứ cấp đi đánh với một tên lục cấp, chỉ có loại thích tự ngược mới ở lại.
Ngạo Minh vừa bước xuống chiến đài lập tức có hai thanh niên khác bước lên bắt đầu trận chiến kế tiếp, hai thanh niên chưa kịp giao chiến thì chiến đài thứ hai đã kết thúc, vẫn là không đánh mà hàng.
- Chán thế.
- Hình như người ở chiến đài số 2 là Bạch Tinh sư huynh.
- Mau nhìn, chiến đài số 3 bắt đầu đánh rồi.
Đám đệ tử vừa nhìn qua thì thấy một tên bay ra khỏi chiến đài, bọn chúng còn chưa nhìn thấy được chiêu thức của đối phương.
Mười mấy trận chiến đầu tiên kết thúc chỉ trong vài hiệp, cho thấy rõ sự chênh lệch giữa đệ tử chân truyền và nội môn đệ tử, đẳng cấp của hai bên là hoàn toàn khác nhau.
- Sao ta lại cảm giác mấy tên đệ tử chân truyền kia không quá mạnh nhỉ ?
Lâm Phong nhíu mày, nếu đổi lại hắn lên chiến đài không chừng có thể cầm cự được một lúc.
- Thực lực của tiểu tử ngươi so với bọn chúng không chênh lệch bao nhiêu, cùng cấp đánh một trận thì ai hơn ai còn chưa biết.
- Ta lợi hại như vậy sao?
- Không tin thì ngươi cứ tìm một tên chân truyền đệ tử đánh thử là rõ.
Thực lực của Lâm Phong tăng nhanh như vậy phần lớn là nhờ sự trợ giúp của Linh Mộng, sau khi bị yêu nữ bán hành không biết bao nhiêu lần thì hắn đã rút ra được rất nhiều kinh nghiệm thực chiến, từ đó thực lực tăng lên không ngừng.
Lâm Phong nghe lão đầu khen đến vểnh đuôi, sống với lão bao năm không phải lúc nào cũng được khen như vậy, nhưng mà mỗi lần lão nói tốt với hắn hình như sẽ có chuyện không hay xảy ra.
- Hắc hắc… ta không dính thính của lão đâu.
Trong lúc Lâm Phong đang đắc ý vì né được âm mưu của lão đầu thì ở chiến đài số 3 có một nam một nữ vừa bước lên, đám đệ tử trên kháng đài đột nhiên trở nên hưng phấn, không ngừng hò hét.
Lâm Phong vừa nhìn qua thì hai mắt sáng rực, cuối cùng cũng nhìn thấy mỹ nữ bước lên chiến đài.
Bên trong Cửu Huyền Thánh Cung, đệ tử Chiến Cung chiếm gần một nửa số lượng, cho nên mỹ nữ cũng nhiều hơn các cung khác, vì trường kỳ luyện công nên nữ tử Chiến Cung không chỉ có nhan sắc mà dáng người cũng thuộc hàng thượng phẩm.
Tuy Chiến Cung có nhiều mỹ nhân nhưng lại không có nữ tử nào hoàn toàn nổi bật như Lý Tuệ Vân của Đan Cung hay Lãnh Hàn Băng của Pháp Cung, nên ngôi vị đệ nhất mỹ nhân Chiến Cung vẫn tạm thời để trống.
Hôm sau Đan Cung sẽ thi đấu nên tiểu sư tỷ phải ở lại phòng chuẩn bị, băng nữ phải ở bên cạnh canh chừng tiểu muội, vậy là Lâm Phong lại được thả rông, hôm nay hắn lại hoàn tục.
Nhưng Lâm Phong không hề biết cách đó không xa, Linh Mộng đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, bây giờ sư phụ đang ở gần đây, nàng không thể tùy ý hành động, đợi đến khi đại hội kết thúc lại cho hắn nếm mùi đau khổ.
- Để ngươi vui vẻ một chút.
Bên trên chiến đài, nữ tử vừa bước lên thì nhìn thấy đối thủ là một thanh niên anh tuấn, thông thường những nam tử tiêu soái như thế này sẽ không ra tay quá nặng, nghĩ đến đây, nàng thở phào một hơi.
- Trận đấu bắt đầu, keng…
Lão đầu vừa gõ chuông thì nam tử lập tức động thủ, một cước đá nữ tử bay thẳng xuống chiến đài.
Đám sắc lang bên dưới há hốc đứng hình mất mấy chục giây.
- Đậu xanh, tại hạ vừa nhìn thấy cái gì vậy?
- Tên dã man này ở đâu chui ra vậy?
- Các anh em, mau xong lên bắt hắn lại, đừng để hắn lây bệnh.
Tên đồng môn bên cạnh ném cho tên vừa phát ngôn ánh mắt khinh bỉ.
- Sao ngươi không lên đi.
- Ta còn phải đi chữa thương cho sư muội.
- Khôn như ngươi quê ta đầy.
Không chỉ có nam tử mà cả nữ tử vừa rồi còn mê mẩn phong thái của thanh niên trên chiến đài cũng quay lưng.
- Nam nhân thô bạo thế này tốt nhất nên tránh xa.
- Đúng vậy, đừng để bà đây gặp được nếu không sẽ kẹp chết hắn.
Vòng đấu đầu tiên kết thúc một cách nhàm chán, chỉ có vài cặp đấu cuối cùng là đáng xem, 500 đệ tử lúc đầu chỉ còn 250 người, những đệ tử này sẽ tiếp tục chiến đấu cho đến khi chọn ra được 16 đệ tử xuất sắc nhất tham gia vòng chung kết.
Nửa giờ trôi qua, vòng tiếp theo chính thức khởi tranh, đệ nhất thiên tài Ngạo Minh lại xuất chiến, đối thủ lần này là nội môn đệ tử Chiến Cung, tên này vừa lên chiến đài liền nhận thua.
Đây chính là lợi thế của chủ nhân kim bài, luôn gặp được đối thủ yếu nhất mỗi vòng đấu, đệ tử có số thẻ bài càng cao thì khả năng đi tiếp sẽ càng lớn.
Chiến đài số 1 vừa kết thúc thì chiến đài số 2 đã có kết quả, Bạch Tinh chỉ dùng một chiêu đã đánh bại đối thủ, hắn vừa bước xuống chiến đài thì đúng lúc gặp phải Ngạo Minh, ánh mắt hai thanh niên nhìn nhau tràn đầy chiến ý.
Chiến đài phía sau liên tục kết thúc, phần thắng toàn bộ đều nghiêng về đệ tử chân truyền, những thẻ bài có số thứ tự cao hơn vẫn liên tục giành được thắng lợi.
Nhưng không ai quan tâm đến những điều đó, vì ở chiến đài số 5 có hai mỹ nữ đang giao chiến, cả hai cùng là nội môn đệ tử, đánh với nhau hơn 100 hiệp vẫn chưa phân được thắng bại.
Bên dưới kháng đài, đám sắc lang liên tục kêu gào cổ vũ, cứ như nhìn thấy hai tuyệt thế thiên tài đang giao chiến.
Ở một nơi nào đó, Ngạo Minh và Bạch Tinh liếc nhìn nhau, lúc bọn họ lên chiến đài thì bên dưới không một tiếng động, còn bây giờ thì tràn đầy tinh lực.
Một canh giờ trôi qua, vòng thi đấu thứ hai kết thúc, vẫn không có bất ngờ nào xảy ra, đệ tử tham gia tranh tài được nghỉ ngơi nửa giờ trước khi bước vào vòng kế tiếp.
Sau khi vòng thi đấu thứ hai kết thúc, chỉ còn lại 125 đệ tử, theo quy tắc thì người nắm giữ kim bài sẽ trực tiếp bước vào vòng tiếp theo.
Vòng thứ 3 kết thúc sẽ còn lại 63 đệ tử, người nắm giữ kim bài lại tiếp tục tiến vào vòng kế tiếp.
Đến vòng thứ 4 chỉ còn lại 32 đệ tử, tất cả đều là đệ tử chân truyền được chia làm 16 cặp đấu, người chiến thắng sẽ bước vào vòng thi đấu cuối cùng, đồng thời cũng nhận được một danh ngạch tiến vào đại thiên bí cảnh sắp tới.