Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh

Chương 188



Linh phù là một loại bùa chú chứa linh lực, giúp bổ sung linh lực trong những thời khắc quan trọng, và duy trì hoạt động của trận pháp.

Phù chú kết hợp với trận pháp là một kỹ năng khó học, yêu cầu sự hợp tác giữa phù chú đại sư và trận pháp đại sư. Đây là một thử thách lớn với các Thiên sư. Dĩ nhiên, cũng có một số Thiên sư có thể thành thạo cả trận pháp và bùa chú, nhưng số lượng như vậy rất ít ỏi.

Trước khi đến đây, họ đã điều tra thông tin về Thích Tuyền.

Lý lịch của cô hoàn toàn bình thường, không có gì đáng chú ý. Nhưng làm sao một người như cô lại có thể sử dụng những kỹ năng mạnh mẽ đến thế?

Trận pháp đại sư suy đoán: "Có thể sau lưng cô ấy có một cao nhân, một phù chú đại sư, và một trận pháp đại sư."

"Chắc là vậy." Phù chú đại sư gật đầu, đồng ý với suy đoán.

Nghiêm Ngọ lạnh giọng nói:

“Các người tới đây là để bắt Thích Tuyền, không phải để đàm phán!”

Ông ta đảo mắt nhìn đám người phía sau rồi hỏi tiếp:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

“Vậy bây giờ phải làm sao?”

Phù chú đại sư đáp:

“Linh lực trong lá bùa cũng có giới hạn. Chúng ta chỉ cần chờ đến lúc linh lực của trận pháp tiêu hao hết, trận pháp sẽ tự sụp đổ. Cô ta chắc chắn không thể một mình chống đỡ được lâu.”

Ba người đứng cạnh cũng không hề hay biết rằng Thích Tuyền hiện đang đi công tác.

Nghiêm Ngọ gật đầu, cảm thấy phân tích đó rất hợp lý.

Ông ta lên tiếng:

“Vậy bắt đầu thôi?”

Lần này, phù chú đại sư chuẩn bị vô cùng chu đáo. Ông mang theo rất nhiều lá bùa tấn công, vốn định dùng chúng trực tiếp lên người Thích Tuyền, nhưng tình hình hiện tại buộc ông phải ưu tiên phá trận trước.

Ông ta liên tiếp ném ra một loạt Bùa Dẫn Lôi. Sức mạnh sấm sét dữ dội ngay lập tức đánh vào trận pháp bao phủ biệt thự. Trận pháp lập tức phát sáng, từng tia chớp lóe lên không ngừng, dù bị công kích mãnh liệt nhưng vẫn đứng vững.

Bên trong biệt thự, Linh Sinh đứng dưới mái hiên. Bên cạnh anh là Tô Dung, Tiết Hồng và Tề Chính.

Một người ba quỷ, bất kể là ai trong số họ nếu để các Thiên sư bên ngoài nhìn thấy, kết cục chỉ có thể là bị giam cầm hoặc bị tiêu diệt.

Tô Dung mặt nghiêm lại, khẽ nói:

“Ánh sáng trận pháp dường như yếu đi một chút rồi.”

Tiết Hồng hừ lạnh:

“Nửa đêm đến tận cửa người ta để g.i.ế.c người, mấy tên ngu ngốc của Hiệp hội Thiên sư đúng là chẳng biết suy nghĩ gì cả.”

Tề Chính im lặng thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dù là người hay quỷ, thì cũng có kẻ tốt người xấu cả.

Một đợt công kích nữa lại ập đến. Vòng sáng bảo hộ của trận pháp khẽ run lên, như sắp không trụ nổi.

Linh Sinh cau mày, vẻ mặt đầy giận dữ. Linh khí từ lòng bàn tay anh bốc lên cuồn cuộn, điên cuồng rót vào các mắt trận, khiến vòng bảo hộ vững vàng hơn, không hề suy chuyển.

Ba con quỷ ánh mắt sáng rực, cùng lúc nhìn về phía anh, ánh mắt đầy thán phục.

Linh Sinh khẽ lẩm bẩm, không nói gì.

Bên ngoài biệt thự, phù chú đại sư đã tiêu hao đến một nửa số bùa tấn công mang theo. Khi thấy linh lực trận pháp gần cạn kiệt, bất ngờ ánh sáng trận lại bừng lên mạnh mẽ, linh khí tràn đầy như được tiếp thêm sức mạnh.

Ba người đứng bên ngoài tròn mắt ngạc nhiên:

“???”

Trận pháp sư đoán:

“Chẳng lẽ cô ta đã chuẩn bị sẵn rất nhiều linh phù dự phòng?”

Nghiêm Ngọ trầm mặt lại, nghiến răng:

“Rất có khả năng.”

Chẳng lẽ ông ta phải từ bỏ ý định báo thù sao?

Hiệp hội Thiên sư chỉ cử được một Thiên sư cấp 6 đến là đã gần như tung ra hết lực lượng mạnh nhất rồi. Các Thiên sư trên cấp 6 phần lớn đều đang bế quan hoặc ẩn tu, không màng thế sự. Muốn mời họ ra tay, chẳng khác nào mơ giữa ban ngày.

Chẳng lẽ cứ thế mà từ bỏ?

Không thể được! Ông ta làm sao có thể quên được mối nhục ngày hôm đó!

“Muốn duy trì trận pháp mạnh như vậy cần vô số linh phù, mà để có linh phù thì cần rất nhiều linh khí. Tôi không tin cô ta có thể dự trữ được nhiều linh phù đến thế!” Nghiêm Ngọ khàn giọng nói.

Trong giới huyền môn hiện nay, linh khí đã trở thành tài nguyên vô cùng quý hiếm. Chỉ những môn phái lâu đời hoặc gia tộc có nền móng cực kỳ sâu dày mới có thể tích trữ nhiều linh phù.

Chế tạo linh phù cũng không phải chuyện dễ như trồng rau ngoài ruộng. Nó là một kỹ thuật đòi hỏi năng lực và thời gian.

Phù chú đại sư im lặng suy nghĩ một lúc, rồi khẽ gật đầu. Ông tiếp tục ném phù chú nhằm tiêu hao linh lực trận pháp.

Dần dần, ánh sáng trận pháp lại mờ nhạt đi.

Ba người bên ngoài trong lòng bắt đầu phấn chấn. Có hy vọng rồi!

Khi linh lực trận pháp gần như cạn kiệt, phù sư lập tức tăng cường độ tấn công. Cả ba người nín thở, tập trung nhìn vào vòng bảo hộ, chờ đợi khoảnh khắc nó sụp đổ.

Bất ngờ, một luồng ánh sáng trắng lại lóe lên!

“Khốn kiếp!” Phù chú đại sư tức đến mức suýt thổ huyết. Những lá bùa vẽ cực khổ, giờ coi như đổ sông đổ bể!


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com