Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng

Chương 153



Nguyễn Kiều nhếch môi, biết rằng Lão đạo Tử Hư này có chút bản lĩnh, bèn không giấu diếm nữa.

Bốn mươi chín lá bùa vẽ những phù văn kỳ lạ đồng loạt lơ lửng trên không trung, từ phía trên lá bùa tỏa ra một luồng ánh sáng màu vàng, Nguyễn Kiều giơ tay vung lên, quát một tiếng: “Trấn!”

Đôi mắt Lão đạo Tử Hư đột nhiên mở to. Đây chính là thủ đoạn mà lúc nãy bọn họ muốn dùng để vây bắt Nguyễn Kiều, trận trói buộc là do Thiên Sư môn truyền ra từ trước nhưng Huyền Thành lại không phải là đệ tử chính thống của Thiên Sư môn, không quen thuộc với trận pháp này, không ngờ trong tay Nguyễn Kiều, uy lực của nó lại lớn như vậy!

Truyền thuyết kể rằng người bị nhốt trong trận trói buộc sẽ cảm thấy sức nặng của hàng trăm cân đè lên, lâu dần chỉ có thể bò dưới đất, giống như Tôn Ngộ Không bị đè dưới Ngũ Chỉ Sơn, không thể nhúc nhích. Lão đạo Tử Hư vừa mới tiến đến gần trận trói buộc liền cảm thấy một luồng cảm giác ngột ngạt, sắc mặt lập tức đại biến, kéo theo mấy đệ tử bên cạnh lùi lại phía sau.

Còn một đám đồ đệ không kịp né tránh thì bị ánh sáng màu vàng bao phủ, hét lên ngã sõng soài xuống đất.

Nguyễn Kiều thu tay lại, vẻ mặt chán ghét nhìn sáu người trước mặt, ánh mắt dừng lại trên người Lão đạo Tử Hư, thấy vẻ mặt của đối phương lúc trắng lúc xanh, không khỏi cong môi cười: “Không phải chứ? Vậy là hoảng rồi sao? Tôi còn chưa kịp dùng đến thủ đoạn đâu. Trông sư phụ ông có vẻ cũng không ra gì lắm nhỉ.”

“Câm miệng đi con nhóc chết tiệt!” Lão đạo Tử Hư nghiến răng, ánh mắt đột nhiên liếc về phía Thái Vân, Thái Vân há miệng, định nói gì đó nhưng thấy Lão đạo Tử Hư đột nhiên kéo lấy cơ thể Thái Vân, đẩy người về phía trước, miệng thì lẩm bẩm nói gì đó. Theo thời gian trôi qua từng giây từng phút, chỉ thấy trên mặt Thái Vân đột nhiên bốc lên từng luồng khí đen, ngay sau đó đôi mắt của ông ta trở nên đỏ ngầu, cả người tỏa ra một khí thế khiến người ta kinh hãi.

Không xa, ông lão đang tham chiến, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Không ngờ Huyền Thành lại thật sự truyền chiêu này cho đồ đệ.”

Nói rồi, ông lão lập tức nói với Nguyễn Kiều: “Tiểu Kiều Kiều chú ý an toàn, đệ tử của Lão đạo Tử Hư này hiện tại còn mạnh hơn cả ác quỷ trăm năm.”

Năm đó, Huyền Thành là dựa vào chiêu này mà giành được một chiến thắng hiểm hóc. Bí pháp này do Huyền Thành tự sáng tạo, lão ta trộn máu của đồng bọn vào chu sa để viết tiếp bùa giấy, đến lúc đó bùa giấy sẽ có thể cưỡng ép đồng bọn làm theo ý hắn. Trong nhóm mười người, có sáu người đã trúng kế, nếu không phải tự giết lẫn nhau thì cũng không đến nỗi giết một Huyền Thành mà không giết được.

Nguyễn Kiều nhận được lời nhắc, lập tức đáp lại một tiếng, bùa giấy như không cần tiền liên tục ném vào người Thái Vân. Bản thân Thái Vân không có năng lực cao, dù bị khống chế cũng không lợi hại đến mức nào. Nguyễn Kiều nghiến răng, đầu ngón tay thon dài và mảnh khảnh đang cầm bùa giấy đột nhiên biến đổi, kiếm Ô Mộc nằm gọn trong lòng bàn tay, chân đạp bùa ngự Phong, với tốc độ như gió lao thẳng đến tim Thái Vân đâm vào!


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com