Lục Hạo ôm cô từ phía , hôn lên má phấn. Khuôn mặt trầm tư của cô khiến lòng cũng đau theo.
- Đừng giận nữa, Tư Vũ.
Anh xoay cô , Bạch Tư Vũ cụp mắt vội .
Lục Hạo dỗ dành, nâng cằm cô lên cho hai đối diện .
Anh thở dài đau lòng.
- Em cuộc đời sợ gì ?
- ...
- Anh sợ em , và khi em im lặng như thế thật sự chịu nổi.
Hàng mi cô run nhẹ. Bạch Tư Vũ trong lòng giờ khó chịu nhưng cô cũng giận vô cớ.
Lục Hạo kéo cô ôm lòng.
- Ba của em cũng là ba của , nỗi đau của em cũng là nỗi đau của . Tư Vũ, nếu em tổn thương cũng sẽ đau lòng, đừng để những chuyện ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ?
Lục Hạo luôn cách cảm hóa tính khí của cô, còn cách dỗ dành khiến trái tim cô mềm nhũn.
Dụi mặt n.g.ự.c , Bạch Tư Vũ gật đầu, tủi .
- Em giận .
Lục Hạo mỉm , hôn lên tóc cô.
- Vậy để A Nhất ở đây dưỡng thương một thời gian ?
Bây giờ đưa A Nhất rời nguy hiểm, nhân chứng tìm vuột mất.
Bạch Tư Vũ gật đầu. Thật , cô vốn tôn trọng còn nuông chiều theo cảm xúc của cô.
Thật đây là nhà , vốn cần thiết hỏi ý kiến của cô gì.
- Cảm ơn em.
Lục Hạo ấn một nụ hôn lên trán của cô. Bạch Tư Vũ siết chặt vòng tay, trong lòng gì.
Chỉ cần mỗi khi lòng cô dậy sóng, ôm lấy, thứ dường như bình trở .
____________________
Ba ngày , ngày hẹn quan trọng của Lục Hạo và Arthit cũng đến.
Như thường lệ, buổi sáng Lục Hạo sẽ đưa Bạch Tư Vũ đến trường.
Lúc xe ngừng ngay cổng trường, ôm lấy Bạch Tư Vũ hôn thật sâu. Qua một lúc mới thả môi cô .
Dựa lòng , cô thở hổn hển. Đây là thói quen ăn mòn m.á.u của hai , ngày nào cũng thế.
Mê Truyện Dịch
Vỗ vỗ lưng cô cho cô dễ thở, bàn tay thành thục sửa quần áo giúp cô, như hài lòng nụ hôn sâu .
Sắc mặt vui vẻ dặn dò:
- Hôm nay việc về trễ, em cần chờ và ngủ sớm ?
Không hiểu Bạch Tư Vũ cảm giác là lạ, cô Lục Hạo trầm ngâm, nắm tay .
- Có việc gì bận lắm hả ?
Lục Hạo mỉm , vén tóc cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -