Thập Niên: Vợ Ú Thời 80 Của Bác Sĩ Quân Y

Chương 404: Tiểu mỹ nữ quen mặt!



Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu điên cuồng như tối hôm qua, Cố Văn liền kéo Cao Kim Điền ra sau lưng che chắn. Thân hình cao lớn của Cố Văn gần như che khuất hoàn toàn cô.

Đinh Nhị Cẩu xông tới, giơ tay định đ.á.n.h Cố Văn, nhưng bị cánh tay mạnh mẽ của Cố Văn chặn lại, không nhúc nhích được. Cố Văn không chỉ cao lớn mà còn thích tập thể dục, Đinh Nhị Cẩu làm sao là đối thủ của Cố Văn.

Vân Vũ

Thấy dùng vũ lực không được, Đinh Nhị Cẩu liền hét lớn:

"Cao Kim Điền, em về nhà với anh! Mọi người xem này, tên Tây này dụ dỗ vợ tôi! Cảnh sát đâu, tôi muốn báo cảnh sát!"

Tiếng hét của Đinh Nhị Cẩu thu hút đám đông xung quanh, nhân viên quản lý nhà ga cũng chạy tới.

"Có chuyện gì vậy? Đồng chí này, đừng la hét ồn ào, có việc gì thì đến đồn cảnh sát giải quyết."

"Đồng chí, tên Tây này dụ dỗ vợ tôi!" Đinh Nhị Cẩu chỉ vào Cao Kim Điền: "Cô ấy là vợ tôi!"

Nói rồi, Đinh Nhị Cẩu liền giật tay Cao Kim Điền. Cô nép sau lưng Cố Văn, cứng rắn nói:

"Đồng chí, tôi và hắn đang làm thủ tục ly hôn, hắn bạo hành tôi. Còn người đồng chí nước ngoài này chỉ là bạn bè, không có chuyện dụ dỗ gì ở đây."

"Vậy sao? Tất cả đi theo tôi, đến đồn cảnh sát phối hợp điều tra."

Đinh Nhị Cẩu lo lắng muốn về nhà, không muốn đến đồn cảnh sát, liền quỳ sụp xuống trước mặt Cao Kim Điền:

"Vợ ơi, anh sai rồi! Mẹ anh sắp c.h.ế.t rồi, em làm ơn về nhà gặp bà một lần thôi. Để bà ra đi được nhắm mắt, biết rằng anh vẫn có vợ. Anh cảm ơn ân đức của em! Chúng ta chưa ly hôn, em vẫn là vợ anh. Chỉ cần hôm nay em về nhà gặp mẹ anh một lần, anh sẽ lập tức làm thủ tục ly hôn. Sau này em lấy ai anh cũng không can thiệp."

Đám đông xung quanh bắt đầu xì xào:

"Người này trông chẳng ra gì, nhưng còn có hiếu."

"Sắp ly hôn rồi mà còn bắt vợ về nhà gặp mẹ, ai mà chịu?"

"Vì đứa con trong bụng, về tiễn bà nội một đoạn cũng nên."

"Nhìn mặt kia gian manh, chắc vợ cũng chẳng phải của hắn."

Những lời bàn tán đủ kiểu vang lên. Nhân viên nhà ga hiểu ra:

"Đồng chí này, nếu muốn vợ về nhà gặp mẹ, hãy nói lời hay. Đừng vu khống người khác không bằng chứng. Nếu người bạn nước ngoài này không dụ dỗ vợ đồng chí, đồng chí phải xin lỗi họ."

Đinh Nhị Cẩu trước mặt đám đông, chẳng còn giữ thể diện, chỉ muốn đưa Cao Kim Điền đi. Chỉ cần cô về nhà, mọi chuyện khác tính sau. Mẹ của Đinh Nhị Cẩu cả đời mong có dâu, không thể để bà ra đi mà không thấy mặt con dâu.

Đinh Nhị Cẩu quay người, quỳ mọp trước mặt Cố Văn:

"Tôi xin lỗi, tôi không nên vu khống anh dụ dỗ vợ tôi. Xin anh khuyên vợ tôi về nhà với tôi, tôi sẽ không làm hại cô ấy."

Cố Văn và Cao Kim Điền nhìn xuống kẻ đàn ông mất hết nhân phẩm dưới chân. Dù xấu xí, đáng khinh, nhưng tấm lòng hiếu thảo không thể phủ nhận.

Cao Kim Điền và Cố Văn nhìn nhau. Sau những gì xảy ra tối qua, cô không còn tin tưởng Đinh Nhị Cẩu. Nhưng nghĩ đến những ngày ở làng Đinh, mẹ Đinh Nhị Cẩu đối xử với cô hết lòng, không ngờ bà sắp qua đời. Nếu không về gặp lần cuối, lương tâm cô không yên.

Hơn nữa, Đinh Nhị Cẩu trước mặt cũng không dễ dàng đuổi đi. Nhìn hắn điên cuồng thế này, nếu không về nhà gặp bà cụ, chắc Đinh Nhị Cẩu sẽ tiếp tục gây rối, không biết còn làm gì nữa.

"Cố Văn, em sẽ về nhà hắn gặp bà cụ một lần."

Cố Văn không yên tâm, nhưng cũng không có lý do để ngăn cản. Dù sao, hắn cũng chẳng là gì của Cao Kim Điền. Cố Văn chỉ nói:

"Tôi sẽ ở lại khách sạn huyện."

Cố Văn muốn nói sẽ đợi cô ở đó, nhưng không thốt ra. Dù không nói, Cao Kim Điền cũng hiểu ý hắn. Cố Văn lo lắng cho đứa bé trong bụng cô.

Đứng nhìn Đinh Nhị Cẩu đưa Cao Kim Điền lên xe, Cố Văn không trở về kinh đô mà quay ra khỏi nhà ga, đi tìm Tạ Yến Thu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

...

Giờ giải lao sau tiết học đầu, Tạ Yến Thu vừa cùng bạn từ nhà vệ sinh về đến cửa lớp thì thấy một nữ sinh lạ chạy đến:

"Tạ Yến Thu, có anh đẹp trai đang đợi em ở cổng trường!"

Tạ Yến Thu tưởng Đinh Phi Dương đến, liền bước ra. Cô nữ sinh vội đuổi theo, cười nói:

"Anh ấy siêu đẹp trai, lại là người nước ngoài! Tạ Yến Thu, nếu anh ấy chưa có người yêu, giới thiệu cho mình nhé!"

Nghe đến "người nước ngoài", Tạ Yến Thu hiểu ngay là Cố Văn.

"Bạn ơi, trường mình nhiều trai đẹp lắm, đừng sùng bái ngoại quốc."

Cô nữ sinh xấu hổ bỏ đi.

...

"Chị dâu, chị dẫn em về làng Đinh ở vài ngày được không?"

"Gì cơ? Cố Văn, ý cậu là sao?"

"Cao Kim Điền theo Đinh Nhị Cẩu về làng Đinh rồi, em không yên tâm."

Tạ Yến Thu càng nghe càng rối.

"Cao Kim Điền về làng Đinh với Đinh Nhị Cẩu? Tại sao?"

"Mẹ Đinh Nhị Cẩu sắp mất, cô ấy về thăm bà cụ."

"Ồ, sao cậu không đi tìm anh Phi Dương, lại tìm tôi?"

"Chị dâu, em nghĩ... sau chuyện Liễu Tiểu Thanh, anh Phi Dương rất ghét em. Em... không dám gặp anh."

"Hừ, cậu nghĩ tôi không ghét cậu sau chuyện đó sao?"

"Chị, làm ơn đi mà!"

Giọng Cố Văn trầm ấm đầy ma lực. Cố Văn biết rõ mình có sức hút khó cưỡng với phụ nữ, và giờ đang dùng nó để thuyết phục Tạ Yến Thu.

Những nữ sinh đi ngang đều đưa mắt nhìn Cố Văn. Nhưng Tạ Yến Thu là ai? Cô đã nhìn rõ bản chất đê tiện của Cố Văn, không có chút thiện cảm nào, càng không muốn giúp đỡ. Hơn nữa, giờ Cố Văn đang đối đầu với Đinh Nhị Cẩu - dù sao cũng là người cùng làng với cô. Nếu giúp Cố Văn, sau này cô còn mặt mũi nào về làng?

"Cố Văn, có lẽ cậu chưa rõ, tôi và Cao Kim Điền có mối quan hệ rất tệ. Chuyện liên quan đến cô ta, tôi muốn tránh xa."

Thấy thái độ lạnh nhạt của Tạ Yến Thu, Cố Văn xấu hổ bỏ đi.

Lần này, Tạ Yến Thu lại có chút khâm phục Cao Kim Điền. Người phụ nữ vô tâm ấy lại chịu về làng Đinh gặp mẹ Đinh Nhị Cẩu, ít ra cô ta còn có chút nhân tính.

Chiều hôm đó, không còn tiết học nào nữa. Trường thông báo nghỉ đông từ ngày mai. Các sinh viên háo hức thu dọn đồ đạc, những người xa nhà cả học kỳ đều vui mừng khôn xiết.

Tạ Yến Thu cũng về ký túc xá dọn đồ. Dù không ngủ ở đây, nhưng cô vẫn để nhiều thứ trong phòng để nghỉ trưa.

"Tạ Yến Thu, có người tìm cậu!" Một bạn học chạy vào báo.

Tạ Yến Thu bước ra cổng ký túc xá, thấy một cô gái xinh đẹp, rất quen mặt nhưng không nhớ đã gặp ở đâu.