Phó tổng Vương bước vào nhà anh đang liên lạc với các bộ phận khác.
Tề Vân Phong nói tin tưởng công ty M và nhà họ Hách, nhưng dư luận ồn ào cũng gây áp lực rất lớn cho một công ty lớn như Quốc Năng.
Có phóng viên đã liên hệ với các bộ phận liên quan của tập đoàn Quốc Năng để hỏi về mâu thuẫn nội bộ của công ty M, muốn thăm dò thái độ của tập đoàn Quốc Năng. Biết đâu có kẻ xấu nhân cơ hội này bịa đặt rằng tập đoàn Quốc Năng cấu kết với tội phạm gϊếŧ người.
“Hy vọng cảnh sát có thể sớm điều tra rõ ràng vụ việc này.” Phó tổng Vương nói.
Bác sĩ nỗ lực, cảnh sát cũng phải nỗ lực, đưa ra sự thật cho công chúng, mới có thể dập tắt nghi ngờ của công chúng.
Đương nhiên, công ty của họ cũng phải nỗ lực. Tề Vân Phong quay lại nói với cấp dưới: “Tôi vừa thảo luận với tập đoàn M, yêu cầu họ chuẩn bị tổ chức họp báo để làm rõ tin đồn. Tập đoàn Quốc Năng cũng cần tổ chức họp báo để ngăn chặn một số kẻ bất chấp hậu quả, chỉ vì lợi ích nhất thời mà gây rối.”
“Vâng.” Phó tổng Vương gật đầu.
Vậy thì ai tổ chức họp báo trước.
Có lẽ là...bệnh viện?
Nói đi nói lại, tục ngữ có câu, nếu người không được cứu sống thì công chúng sẽ không tin bất kỳ lời giải thích nào.
Lúc này, bác sĩ cần phải chịu được áp lực nhất.
Bạn học Tạ Uyển Oánh, bạn học Đoạn Tam Bảo và bạn học Phan Thế Hoa đi theo sau vài vị lãnh đạo bệnh viện.
Rõ ràng, các vị lãnh đạo coi họ như người nhà, không ngại nói chuyện trên đường đi, để lộ tin tức cho họ nghe.
Chủ nhiệm Lý nói với Tào Chiêu: “Khi họ đến, họ đã nói chuyện với phó viện trưởng Lâm, nói rằng mạng sống của người này không chỉ liên quan đến gia đình họ mà còn liên quan đến công ty của họ, thậm chí là tập đoàn Quốc Năng và các công ty khác.”
Người nhà nói ra những mối quan hệ quan trọng này với bác sĩ, không phải là muốn gây áp lực cho bác sĩ, mà chỉ là muốn bác sĩ chuẩn bị tâm lý. Một người bị thương quan trọng như vậy mà chết ở bệnh viện nào, thì công chúng cũng sẽ nghi ngờ bác sĩ của bệnh viện đó có cấu kết với hung thủ hay không.
Đối với việc điều trị những bệnh nhân này, bác sĩ có chút áp lực tâm lý.
Nghe thấy ba chữ “tập đoàn Quốc Năng”, có thể thấy chuyện đêm nay liên quan đến kim chủ ba ba đã quyên góp điện thoại và tiền bạc cho cô và các bạn học. Lông mày Tạ Uyển Oánh cau lại.
Lại nghe thấy thần tiên ca ca lẩm bẩm cũng những từ đó: “Là kim chủ ba ba sao?”
Thần tiên ca ca cũng gọi là kim chủ ba ba sao? Tạ Uyển Oánh như phát hiện ra châu lục mới.
Tập đoàn Quốc Năng đã thành lập quỹ học bổng cho sinh viên y khoa Quốc Năng trên toàn quốc. Ở thủ đô chắc chắn bao gồm ba trường đại học y khoa hàng đầu là Quốc Hiệp, Bắc Đô và Thủ đô. Mỗi năm, chỉ riêng ba trường y khoa này đã có hơn một nghìn sinh viên y khoa xuất sắc nhận được tiền mặt thưởng trực tiếp từ tập đoàn Quốc Năng, ngoài ra, các khoản quyên góp khác của Quốc Năng cũng nhiều vô kể.
Kim chủ ba ba, không chỉ là cách gọi của người Quốc Hiệp đối với tập đoàn Quốc Năng. Bạn học Tạ Uyển Oánh nghe xong, tự nhận kiến thức hạn hẹp, đồng thời phải khen một câu, kim chủ ba ba thật tuyệt vời.
Đối với bên nhận quyên góp, sức ảnh hưởng của kim chủ ba ba lớn đến mức nào. Ví dụ như các dự án nghiên cứu khoa học mà thầy cô xin được tài trợ, đôi khi không đủ để hoàn thành toàn bộ thí nghiệm, cần phải huy động thêm kinh phí. Kim chủ ba ba sẽ quyên góp thêm cho các dự án nghiên cứu y khoa trọng điểm quốc gia, là khoản quyên góp không cần báo đáp.
Thủ Nhi cũng nhận được rất nhiều quyên góp từ tập đoàn Quốc Năng, bao gồm cả phòng thí nghiệm của Tào Chiêu.