Tổng hợp lại, mọi người đều cho rằng bệnh nhân có thể phẫu thuật.
Nếu không thể phẫu thuật thì sẽ không nhập viện ngoại khoa mà chuyển sang khoa ung bướu nội khoa. Sau khi nhập viện, các bác sĩ lâm sàng ban đầu dựa vào khám lâm sàng cho rằng bệnh tình của bệnh nhân có thể được phát hiện tương đối kịp thời, ở giai đoạn 1, tại sao đột nhiên lại nói di căn đến trực tràng? Ca bệnh quá đặc biệt?
Đỗ Hải Uy cầm báo cáo CT trên tay, thấy trên đó đúng như lời Tả Lương nói, báo cáo trực tràng có dị vật, nghi ngờ là di căn ung thư?
Các bác sĩ lâm sàng chắc chắn không thể chỉ dựa vào báo cáo CT nói gì là gì, mà phải kết hợp với biểu hiện lâm sàng của bệnh nhân. Phải biết rằng có một số bác sĩ CT vì sợ bỏ sót, nên thà viết tất cả các khả năng và tính chất ác tính vào báo cáo để tránh bị quy trách nhiệm bỏ sót. Dù sao cuối cùng cũng có bác sĩ lâm sàng kiểm tra lại.
Tả Lương đi lấy phim CT chuẩn bị chiếu lên cho thầy giáo xem xét.
Đỗ Hải Uy nói trước tiên chưa cần, hỏi ý kiến của những người khác có mặt.
Biết thầy giáo muốn khảo nghiệm mọi người, các bác sĩ chuyên khoa đều im lặng để hai thực tập sinh trả lời trước.
Tạ Uyển Oánh nói: “Có thể xem xét nội soi đại tràng trước. Nội soi đại tràng chắc chắn rõ ràng hơn CT, sau khi lấy mẫu làm giải phẫu bệnh, giải phẫu bệnh mới là tiêu chuẩn vàng để xác định có phải ung thư hay không.”
Các bác sĩ có mặt nghe thấy câu trả lời xuất sắc của cô cũng không bất ngờ, đều biết cô là học sinh giỏi.
Đối với học sinh xuất sắc, thầy cô sẽ tiếp tục nâng cao độ khó, Đỗ Hải Uy hỏi lại cô: “Em cho rằng khả năng là di căn ung thư là bao nhiêu?”