Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mảnh vườn nhỏ sau nhà Lưu Phi Phi đã thay da đổi thịt. Những luống rau xanh mướt trải dài, điểm xuyết bởi sắc đỏ tươi của cà chua, sắc xanh mơn mởn của dưa chuột, sắc tím biếc của cà tím… tỏa ra sức sống mãnh liệt. Những cây rau do Lưu Phi Phi trồng không chỉ tươi tốt hơn rau của mọi người trong làng mà còn cho năng suất cao hơn hẳn.
Bà mẹ mỗi ngày đều ra vườn ngắm nghía, trong lòng tràn ngập niềm vui và sự tự hào. Bà không ngờ con gái mình, một cô công chúa trước kia chỉ biết sống trong nhung lụa, nay lại có thể trở thành một người nông dân giỏi giang đến vậy.
“Phi Phi, con giỏi quá! Rau con trồng đẹp hơn rau của mọi người trong làng.” Bà mẹ khen ngợi, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
Lưu Phi Phi mỉm cười, lau những giọt mồ hôi trên trán. “Cũng nhờ mẹ giúp đỡ con đấy ạ.” Tuy nói vậy, nhưng trong lòng cô thầm cảm ơn những kiến thức mà mình đã tích lũy được ở kiếp trước.
Hôm nay là ngày thu hoạch cà chua đầu tiên. Lưu Phi Phi hái những quả cà chua chín mọng, căng tròn, đỏ au, xếp đầy giỏ. Hương thơm dịu nhẹ của cà chua lan tỏa khắp vườn, khiến cô cảm thấy khoan khoái, dễ chịu.
“Mẹ ơi, mình đem cà chua ra chợ bán nhé!” Lưu Phi Phi hào hứng đề nghị.
Bà mẹ gật đầu. “Ừ, được đấy con. Cà chua con trồng đẹp thế này, chắc chắn sẽ bán được giá.”
Hai mẹ con chuẩn bị đồ đạc, đem cà chua ra chợ. Chợ quê nhộn nhịp, người mua kẻ bán tấp nập. Những gánh hàng rong đầy ắp rau củ quả tươi ngon, những tiếng rao hàng í ới vang lên khắp nơi.
Lưu Phi Phi tìm một chỗ trống, bày cà chua ra bán. Những quả cà chua chín mọng, đỏ au, trông thật bắt mắt, thu hút sự chú ý của nhiều người.
“Cà chua này đẹp quá! Cô bán thế nào?” Một người phụ nữ trung niên đến hỏi.
“Dạ, ba đồng một cân ạ.” Lưu Phi Phi đáp.
“Ba đồng? Sao đắt thế? Cà chua của người khác chỉ có hai đồng một cân thôi.” Người phụ nữ nhăn mặt.
“Cà chua của cháu được trồng bằng phương pháp mới, không dùng thuốc trừ sâu, nên vừa ngon vừa an toàn ạ.” Lưu Phi Phi giải thích.