Trương Hồng Châu nghe đội trưởng thông báo thanh niên trí thức có thể về nhà ăn Tết, chỉ cần đến chỗ ông lấy giấy chứng nhận là được.
Trương Hồng Châu cũng có chút d.a.o động, nhưng nhanh chóng lấy lại lý trí, người trong nhà đối xử với cô không tốt.
Từ khi cô xuống nông thôn đến nay, một đồng cũng không gửi tới, Trương Hồng Châu viết thư về nhà thì luôn bị họ đòi phải gửi lương thực về cho họ, Trương Hồng Châu không đáp lại, sau đó cũng không còn thư từ gì nữa.
Trương Hồng Châu cũng không nói với bọn họ là mình đã kết hôn, nếu nói ra, không biết bọn họ sẽ châm chọc mình như thế nào, nói cô lấy một người nông dân, thực sự có chút nói không nên lời.
Thôi quên đi, Trương Hồng Châu nghĩ kỹ rồi, không về nữa, tuy rằng ở đây phải làm công việc đồng áng, nhưng ăn uống còn tốt hơn ở thành phố.
Nhà Trương Hồng Châu có anh trai, em trai em gái, cha mẹ, ông bà nội đều trọng nam khinh nữ, nhưng em gái khéo miệng, cha mẹ đối xử với em gái tốt hơn cô, ngay cả em trai, em gái đều có thể bắt nạt cô.
Trương Hồng Châu căn bản không hề lưu luyến ngôi nhà đó.
“Tiểu Thanh. anh đến rồi ” Trương Vũ gõ cửa ngoài. Vương Tiểu Thanh vôi vàng từ không gian đi ra mở cửa.
Trương Vũ vừa vào nhà, phát hiện Vương Tiểu Thanh không đốt lửa.
“Sao vậy, em không lạnh à, sao lại không đốt lửa?” Trương Vũ nắm lấy tay Vương Tiểu Thanh, may là tay cô ấm, xem ra cô không lạnh.
“Em nằm trong chăn, không lạnh, đốt lửa khô quá, em không muốn đốt.”
Vương Tiểu Thanh nói thật, lúc trước lạnh cô cũng đã đốt lửa, nhưng da lại bị khô.
“Được rồi, em không lạnh là được. Đúng rồi, anh đến nói với em, trước Tết sẽ có tuyết, ngày mai chúng ta đi chợ, mua thêm nhiều thịt và rau về ăn Tết.”
Trương Vũ bế Vương Tiểu Thanh ngồi lên đùi mình, bây giờ cô mặc nhiều quần áo, không sờ được, Trương Vũ có chút tiếc nuối.
“Được, chúng ta cùng đi, một lần đi mua chắc không đủ, mua đủ để ăn trong thời gian dài, thì trước Tết đi thêm vài lần nữa.”
Vượng Tiểu Thanh tính toán ngày mai đi thị trấn, đến chỗ anh mặt sẹo bán thêm hàng cho anh ta, dịp Tết mọi người đều mua sắm nhiều.
“Được, ngày mai mua nhiều một chút.” Trương Vũ ôm Vương Tiểu Thanh cả buổi chiều, Vương Tiểu Thanh cầm sách cùng Trương Vũ đọc và ôn tập, không biết Trương Vũ ôm như vậy có mệt không, nhưng Vương Tiểu Thanh lại thấy rất thoải mái.
“Tiểu Thanh, tối nay ăn gì?” Trương Vũ nhìn trời đã gần tối.