Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa

Chương 930



Tòa nhà Gia Ninh, tầng thượng.

Tra Mỹ Linh mang giày cao gót, cùng thư ký yêu kiều bước ra khỏi văn phòng.

Vừa hay, cô bắt gặp Chu Diệm đang dẫn theo hai người của Cục Điều tra Tội phạm có tổ chức từ thang máy đi ra.

Tra Mỹ Linh theo bản năng khẽ chỉnh lại mái tóc, mỉm cười dịu dàng tiến đến: "A Diệm! Sao anh lại đến đây? Là tìm em sao?"

Thật hiếm thấy anh chủ động đến đây ...

Nhưng ngay giây tiếp theo, ánh mắt Chu Diệm lướt qua cô, giọng điệu lạnh nhạt: "Không phải."

Nói xong, anh chẳng thèm để ý đến Tra Mỹ Linh nữa, mà thẳng bước về phía cuối hành lang, nơi văn phòng của Trần Kiện Tùng.

Nụ cười trên mặt Tra Mỹ Linh cứng lại, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an khó hiểu.

Cô dõi theo bóng lưng của bọn họ, ánh mắt thoáng qua một tia trầm tư, sau đó vẫn quyết định dẫn theo thư ký đi theo.

Bên trong văn phòng của Trần Kiện Tùng, khói thuốc lượn lờ.

Ông ta đang ngồi trên chiếc ghế giám đốc rộng rãi, nhả ra một làn khói dày đặc, họp bàn cùng một nhóm quản lý cấp cao.

Nghe thấy tiếng cửa bị đẩy ra, Trần Kiện Tùng ngước lên, thấy Chu Diệm đi vào.

Trong đôi mắt nhỏ dài, đầy khôn ngoan của ông ta thoáng lướt qua một tia chán ghét, nhưng rất nhanh liền giấu đi.

Gương mặt béo tròn lập tức nặn ra một nụ cười giả tạo, ông ta đứng dậy, hướng về phía Chu Diệm cất giọng thân thiện: "Ôi chà, đây chẳng phải A Diệm sao? Sao hôm nay lại rảnh rỗi đến thăm ta thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chu Diệm chẳng buồn để ý đến màn khách sáo của ông ta, cứ thế đi thẳng đến sofa, vắt chéo chân ngồi xuống.

Sau đó, thậm chí không buồn liếc mắt nhìn mấy quản lý cấp cao kia, chỉ hờ hững mở miệng: "Mấy kẻ không liên quan, cút ra ngoài."

Nụ cười trên mặt Trần Kiện Tùng cứng lại, đáy mắt thoáng hiện lên vẻ tức giận.

Mấy vị quản lý cấp cao nhìn nhau, vẻ mặt đều tỏ rõ sự bất mãn.

Họ đều là những nhân vật có m.á.u mặt trong công ty, từ trước đến nay chưa ai dám nói chuyện với họ theo cái kiểu này.

Thế nhưng, kẻ thanh niên trẻ tuổi trước mặt lại ngang nhiên kiêu ngạo như vậy, còn dám thẳng mặt ra lệnh cho ông chủ của họ, chứng tỏ thân phận không hề tầm thường.

Thấy vậy, Trần Kiện Tùng vung tay, ý bảo bọn họ ra ngoài trước.

Mấy người dù lòng đầy bực bội, nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn rời khỏi phòng.

Tra Mỹ Linh thấy các quản lý đều bị đuổi đi, hiểu rằng mình cũng không thể vào trong.

Cô suy nghĩ một chút, rồi bước vào phòng bên cạnh, lạnh lùng dặn dò thư ký: "A Mei, đứng đây trông chừng, không ai được phép vào."

Vân Vũ

Thấy thư ký gật đầu, cô mới yên tâm đóng cửa lại.

Ở phía bên kia, trong văn phòng giờ chỉ còn lại Trần Kiện Tùng và Chu Diệm.

Trần Kiện Tùng lúc này mới cười nhạt, nửa thật nửa giả: "A Diệm, đây là thái độ của cậu với nhạc phụ tương lai của mình đấy à?"