Ninh Viên thở dài, cố tình đánh mạnh vào tâm lý hoài niệm của ông: "Chú nghĩ mà xem, chú là một doanh nhân thiện lương, quay về đầu tư, giúp quê nhà phát triển, quyên góp. trường học... Chính quyền nội địa sẽ tiếp đón chú như một nhà đầu tư danh giá! Đến lúc đó, chẳng phải cực kỳ vinh hiển hay sao?”
Bị bức bách phải rời quê hương mấy chục năm, bao nhiêu ông trùm Hông Kông mà không khao khát một ngày đường hoàng trở về, được quê nhà chào đón?
Chuyện này tuyệt đối không thể thực hiện được nếu Tứ Lão Quỷ cứ tiếp tục dính vào những phi vụ xám ở Hồng Kông.
Lão trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng cắn răng quyết định: "Được! Ta tin nha đầu mi một lần! Nhưng nói trước, nếu lỗ vốn, ta sẽ không tha cho mi đâu!"
Ninh Viên cười đến híp cả mắt, rất tốt, lừa được rồi!
Co chợt nhan ra khong di lam lua đao tai chinh that uong phi thien phu cua mình!
Cô vui vẻ đưa bánh điểm tâm cho ông: "Chú Tư, cứ yên tâm đi, chắc chắn sẽ cùng nhau phát tài! Vậy bao giờ chúng ta ký hợp đồng, khi nào chuyển tiền đây?"
Tứ Lão Quỷ liếc cô một cái, cầm bánh nhét vào miệng, bực bội đáp: "Gấp cái gì? Hợp đồng còn phải đưa cho luật sư xem xét, đánh giá lại rồi mới chuyển khoản được! Năm triệu đâu phải số lẻ, lỡ con nhóc cô cuỗm tiền chạy mất, ta biết tìm ai mà khóc đây?"
Ninh Viên lập tức làm vẻ mặt "Chú thật sáng suốt! Chú thật cẩn trọng!", gật đầu lia lịa: "Phải vậy chứ, phải vậy chứ! Dù sao cũng là một dự án lớn, cẩn thận vẫn hơn."
Ánh mắt cô khẽ lóe lên, bồi thêm một câu: "Nhưng mà, chú Tư này, chuyện này cháu chẳng nói cho ai biết đâu, nhưng ngoài anh cháu, người muốn đầu tư vào dự án này nhất chính là Đại thiếu gia nhà họ Lý! Nếu không phải vì chú là người có con mắt tinh tường, lại còn là chỗ thân tình lâu năm với cháu, thì cháu chắc chắn sẽ ưu tiên để Lý gia đầu tư trước đấy! Chú mà không nhanh tay, cơ hội sẽ vuột mất ngay!"
Tứ Lão Quỷ hừ một tiếng, cầm tách trà lên uống, không nói gì, nhưng rõ ràng trong lòng đã d.a.o động mạnh.
Vân Vũ
Sau khi rời khỏi cửa hàng cổ vật, Ninh Viên thuận tay lấy luôn một bộ ấm trà tinh xảo, tâm trạng cực kỳ sảng khoái, chuẩn bị lên xe về nhà.
Vừa bước ra cửa, cô bất ngờ thấy Bội Sam bước xuống từ một chiếc xe khác, đi thẳng về phía cô.
Ninh Viên nhướng mày: "Bội Sam? Sao cô lại đến đây?"
Bội Sam đẩy gọng kính, giọng điệu có chút bất đắc dĩ: "Tiểu thư, cô quên rồi à? Ngày mai chính là tiệc cảm ơn cổ đông do Nhà họ Ninh và Tập đoàn Gia Ninh của Trần Kính Tùng tổ chức.'
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô ấy dừng lại, rồi bổ sung thêm: "Vì đây là sự kiện rất quan trọng, nên Nhị phu nhân đã dặn phải chọn trang phục và trang sức cho cô từ hôm nay.'
Ninh Viên nghe xong, lập tức trợn trắng mắt, mặt đau khổ: "Bây giờ tôi chỉ muốn đem hết quần áo và trang sức của mình đi cầm cố lấy tiền đầu tư nhà máy điện tử, còn mua sắm gì nữa!"
Nếu không phải sợ bị ông nội hay bác cả chú ý, cô đã bán sạch rồi!
Chỉ cần nghĩ đến việc Ninh Bính Vũ, tên khốn đó, đã cuỗm đi gần hết tiền của mẹ, lòng cô lại đau như cắt!
Bội Sam thở dài, giọng điệu bất lực: "Tiểu thư, khoản này là ghi vào sổ chi tiêu của nhánh chính nhà họ Ninh, dù cô có mua xong mà không thích, sau tiệc có thể bán lại, không ảnh hưởng gì cả. Dù tiểu thư có bán đi một hai bộ, lão gia và Chủ tịch Ninh cũng không phát hiện đâu."
Mắt Ninh Viên chợt sáng rực lên.
Đúng rồi! Tiền không phải của mình, không tiêu thì quá phí!
Cô lập tức kéo tay Bội Sam, hào hứng lên xe: "Bội Sam, cô đúng là Gia Cát Lượng của tôi! Không mua quá phí, đi thôi, chúng ta đi quét sạch cửa hàng! Hôm nay tôi sẽ mua một sợi dây chuyền kim cương thật to!"
Bội Sam bất chợt nhớ ra điều gì đó, vội nhắc nhở: "Đúng rồi, Tiểu thư, còn một chuyện nữa!"
"Chuyện gì?" - Ninh Viên vừa đặt bộ ấm trà xuống, vừa hỏi.
Bội Sam đẩy gọng kính, ngập ngừng nói: "Tiểu thư, còn một chuyện ... Lần hẹn với Đại thiếu gia nhà họ Lý vào ngày mai ... Anh ta nói gần đây rất bận, không có thời gian gặp cô."
Động tác của Ninh Viên khựng lại, sắc mặt lập tức trầm xuống: "Hừ, tôi biết ngay mà! Tên khốn Ninh Bình Vũ, đúng là vô dụng, chẳng làm nên trò trống gì ngoài gây rắc rối, khiến tôi không thể kéo được thêm vốn đầu tư!"
Chắc chắn là do chuyện của Đại tiểu thư nhà họ Lý trước đây, nên tên Đại thiếu gia đó mới giận cá c.h.é.m thớt, đổ lên đầu cô!