Thập Niên 70: Quân Tẩu Trùng Sinh Mang Theo Không Gian Làm Giàu

Chương 785



“Người chồng nông thôn của Tần Ngọc vừa hay bắt gặp nàng ta ra vào có đôi với Lộ Hướng Tùng ngay cổng trường, liền ra tay đánh người ngay tại chỗ!”

Chuyện này không ít người đã trông thấy.

Thân thủ của người đàn ông ấy không tồi, loại người thư sinh yếu ớt như Lộ Hướng Tùng căn bản không phải đối thủ, chỉ một lát đã bị đánh gục.

Nếu không nhờ Tần Ngọc đứng ra can ngăn, nói không chừng Lộ Hướng Tùng đã phải nhập viện rồi!

Đồng chí nam nhân kia nhìn thấy Tần Ngọc ra sức che chở Lộ Hướng Tùng như vậy, cũng không biết có phải đã nguội lạnh lòng hay không, liền trực tiếp dắt đứa bé rời đi.

Gà Mái Leo Núi

Chỉ một lát, Ninh Tô Diệp đã tuôn ra hết những tin tức mà mình nghe ngóng được.

Ngay cả mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của Tần Ngọc cũng được cô ấy đem ra kể.

“Tần Ngọc nói mẹ chồng trách mắng nàng ta nặng lời, ngay cả trong thời gian ở cữ cũng không để nàng yên thân, còn bắt nàng ta làm việc.”

“Thế nhưng người chồng kia lại bảo nàng ta ở cữ đã tròn ba mươi ngày, mẹ anh ấy chỉ ốm nhẹ, chỉ nhờ nàng trông con một chút thôi, còn những việc khác đều do anh ấy lo liệu cả.”

Ninh Tô Diệp kể chuyện mà mặt mày rạng rỡ, Tô Nhiễm Nhiễm nghe được cũng cảm thấy đã đủ rồi.

Ba mươi ngày ở cữ mà còn ở nông thôn thì đó chẳng phải là một người mẹ chồng tốt rồi sao?

Xem ra người đàn ông kia cũng là người có phúc khí, chỉ là vận may không tốt, cưới phải người vợ như Tần Ngọc.

Ninh Tô Diệp cũng có suy nghĩ giống với Tô Nhiễm Nhiễm.

Cô ấy vốn xuất thân từ nông thôn, đương nhiên hiểu rõ không ít người ở cữ chỉ một tuần hay nửa tháng là đã phải xuống đồng làm việc rồi.

Dù sao thời buổi này điều kiện sinh hoạt còn khó khăn như vậy, một ngày không làm việc là một ngày thiếu thốn lương thực.

Bà con nông dân quanh năm suốt tháng chỉ có thể trông chờ vào số lương thực ít ỏi này mà sống qua ngày, đâu dám nghỉ ngơi?

Nếu có điều kiện khá giả một chút, có ai lại không muốn được ở cữ ba mươi ngày chứ?

Tần Ngọc càng ra sức cãi cọ, người đứng về phía người đàn ông kia lại càng thêm đông.

Tóm lại, trải qua chuyện như vậy, thanh danh của nàng ta trong trường đã hoàn toàn bị hủy hoại.

“Nhưng mà nàng ta nào có thèm bận tâm, vẫn còn hầm canh mang đi thăm hỏi ân cần Lộ Hướng Tùng kia cơ.”

“Thế nhưng nghe đâu Lộ Hướng Tùng đã giận cá c.h.é.m thớt với nàng ta, không chịu gặp mặt, tôi đoán chắc có lẽ hai người họ sắp đường ai nấy đi rồi.”

Không biết Ninh Tô Diệp lấy được tin này từ đâu, vậy mà kể như thể tận mắt chứng kiến.

Tô Nhiễm Nhiễm nghe xong có chút dở khóc dở cười.

Suốt bữa cơm này, Ninh Tô Diệp chỉ chăm chăm hóng chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cuối cùng không còn cách nào khác, Tô Nhiễm Nhiễm đành phải nhắc nhở: “Lát nữa chúng ta còn phải tiếp tục công việc đấy.”

Nghe thấy thế, gương mặt Ninh Tô Diệp ỉu xìu, cả người thở dài thườn thượt.

“Không biết lần này có đạt kết quả không? Tay tôi đều sắp mỏi nhừ rồi.”

Một ngày 24 tiếng, bọn họ có mười mấy tiếng đều dồn hết tâm trí vào việc viết chữ.

Có thể nói tay đã mỏi, đôi mắt cũng mệt mỏi, khắp người chỗ nào cũng ê ẩm.

“Chắc chắn sẽ được thôi, cô cứ yên tâm.” Tô Nhiễm Nhiễm an ủi bạn.

Dù sao đó cũng là người phát minh ra phương thức nhập liệu Ngũ Bút, bọn họ đều được hưởng lợi từ thành quả đó.

Nghe cô nói vậy, Ninh Tô Diệp lại yên tâm phần nào, vội vàng ăn cơm xong, hai người lại bắt đầu tập trung vào công việc thống kê của mình.



Tần Ngọc đợi dưới ký túc xá nam rất lâu, người qua lại đều nhìn nàng ta với ánh mắt khác thường.

“Nhìn kìa, người của khoa Máy tính lại đến đấy.”

Có một nam sinh làm mặt quỷ nói trêu.

“Chẳng trách Lộ Hướng Tùng lại được các nữ sinh hoan nghênh đến thế, đúng là vì hồng nhan mà giận đỏ cả mặt, không phục không được.”

Nói thì nói như vậy, nhưng có người nào không nghe ra được đó là lời châm chọc?

Dù sao Lộ Hướng Tùng là tài tử được các nữ sinh cùng khoa ngưỡng mộ, cuối cùng lại vướng vào mối quan hệ với một người phụ nữ đã có chồng.

Vì chuyện này mà anh ta còn bị nhà trường ghi lỗi nghiêm trọng.

Đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi, muốn bọn họ vì một nữ đồng chí đã kết hôn sinh con mà bị nhà trường ghi lỗi nặng, bọn họ nào làm được.

Trong lúc nhất thời, không ít người bắt đầu bàn tán về chuyện Dương Trường Phong đánh nhau với Lộ Hướng Tùng hôm trước.

Nghe thấy tiếng bàn tán, Tần Ngọc căm hận Dương Trường Phong thấu xương!

Nếu không phải vì anh ta, sao mình lại chật vật đến nông nỗi này?

Anh ta hại mình và Lộ Hướng Tùng bị nhà trường ghi vi phạm nặng, hiện giờ Lộ Hướng Tùng càng không thèm đoái hoài tới nàng ta!

Từng lời châm chọc giống như một cái tát, tát thẳng vào mặt Tần Ngọc khiến nàng bỏng rát!

Nhưng Tần Ngọc vẫn đứng yên, chỉ cố chấp đợi dưới lầu, dáng vẻ quyết không bỏ đi nếu không gặp được Lộ Hướng Tùng.

Cũng may trời xanh không phụ người có lòng, mãi đến khi trời sắp tối cuối cùng Tần Ngọc cũng đợi được người cần gặp.

Nhìn thấy Lộ Hướng Tùng đi ra, đôi mắt Tần Ngọc sáng rực, nàng ta xách hộp cơm trong tay bước về phía trước.