Thập Niên 70: Quân Tẩu Trùng Sinh Mang Theo Không Gian Làm Giàu Nghe thấy thế, trên mặt Tô Nhiễm Nhiễm có chút bất lực: “Việc này cháu đâu cần lừa thím. Thím nói thử xem, ngay cả cháu đây cũng chẳng thể vào làm ở xưởng, sao có thể giúp được thím?” Thực ra việc này ngay từ đầu Tô Nhiễm Nhiễm đã quyết định, cô chỉ phụ trách công việc chuẩn bị xây dựng xưởng giai đoạn đầu, còn hoạt động và quản lý của xưởng sau này cô sẽ không tham gia. Dù sao hiện giờ đã là tháng 5, còn bảy tháng nữa là thi đại học. Đến lúc đó cô không có thời gian quản lý xưởng. Thà rằng ngay từ đầu đã giao hẳn cho người khác quản lý. Nghe thấy những lời này, trên mặt Kim Hồng Anh có chút bán tín bán nghi. “Thật sao?” Tô Nhiễm Nhiễm gật đầu: “Hoàn toàn chính xác, hơn nữa cháu cũng đâu cần phải lừa thím. Đến lúc đó xưởng mở chẳng phải thím sẽ biết ngay thôi sao?” Kim Hồng Anh thấy cô nói thật, sắc mặt lập tức thay đổi. “Vậy sao cô không nói sớm? Uổng công tôi nói bấy lâu nay!” Sau khi nói xong, bà ta cầm lấy rổ trứng gà trên giá của mình. “Thằng cháu trai nhà tôi gần đây gầy đi nhiều, trứng gà này tôi mang về nhà cho thằng cu bồi dưỡng vậy!” Nói rồi, bà ta trợn trắng mắt, xách trứng gà rời đi. Vừa rồi còn nhiệt tình tâng bốc bao nhiêu, giờ nghe Tô Nhiễm Nhiễm không vào được xưởng là bà ta quay ngoắt thái độ khinh thường bấy nhiêu. Tốc độ thay đổi sắc mặt của bà ta nhanh đến nỗi ngay cả tắc kè hoa cũng phải chịu thua! Tuy Tô Nhiễm Nhiễm biết bà ta là loại người nào, nhưng vẫn suýt chút nữa không kìm được bật cười. Mà Kim Hồng Anh tức tối đi về nhà càng nghĩ càng không thích hợp, thật sự quá phẫn nộ, bà ta lại tới tìm con trai mình. “Hải Thắng, con nói xem, sao Tô Nhiễm Nhiễm lại không vào làm ở xưởng gia công thức ăn chăn nuôi heo?” Tối hôm qua anh ta biết được chuyện xưởng gia công từ chỗ Kim Hồng Anh, nghe thấy những lời này, trong lòng anh ta thấp thỏm. “Hôm nay mẹ đi tìm chị dâu à?” “Mẹ không đi tìm cô ta sao được? Con không nhìn vợ con xem, cứ đực mặt ra như khúc gỗ. Con còn trông mong nó tự mình xin được việc vào xưởng chắc?” Kim Hồng Anh không để tâm lời cảnh báo của con trai tối hôm qua. Ngụy Hải Thắng lại ngẫm nghĩ những lời Tô Nhiễm Nhiễm đã nói. [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - Chẳng lẽ Tô Nhiễm Nhiễm lại vì không muốn giúp đỡ mình mà ngay cả công việc ở xưởng cũng không nhận? “Mẹ, mẹ hồ đồ quá! Phó đoàn trưởng là người ghét nhất chuyện đi cửa sau, mẹ trực tiếp đi tìm chị dâu, ông ấy sẽ nghĩ về con ra sao?” Tại sao mẹ anh cứ mãi không chịu nghe lời anh khuyên bảo như vậy? Cứ bảo bà đừng làm gì, thì bà lại càng muốn làm chuyện đó! Nghe vậy, Kim Hồng Anh có chút ngượng nghịu: “Thật sự nghiêm trọng đến vậy sao con?” Thái dương Ngụy Hải Thắng nhói lên từng cơn: “Chuyện này mà còn có thể giả được ư? Sao mẹ cứ làm việc không chịu nghe con khuyên bảo vậy?” Đoàn trưởng và phó đoàn trưởng đều là những người không tầm thường, anh ta theo quân đội lâu như vậy, chưa từng phải chịu áp lực lớn đến thế này. Gà Mái Leo Núi Thế mà mẹ cứ luôn cản trở anh. “Mẹ… Mẹ không phải là không tặng sao?” Kim Hồng Anh chột dạ chỉ vào mấy quả trứng gà trên bàn mà nói. Ngụy Hải Thắng không nhận ra vẻ chột dạ của mẹ mình, thấy bà không tặng trứng gà, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, rồi cũng tiện thể cảnh cáo: “Sau này rảnh rỗi mẹ bớt lui tới chỗ chị dâu đi.” Anh ta không mong mẹ có thể giúp mình tạo dựng quan hệ tốt, chỉ cần mẹ đừng cản trở anh là được. Kim Hồng Anh càng thêm chột dạ, nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Cùng lắm thì sau này không tặng đồ cho cô ta nữa là xong chứ gì? Ngụy Hải Thắng không hề hay biết mẹ mình đã làm gì, thấy bà đồng ý lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Về phần Tô Nhiễm Nhiễm, cô vừa nấu cơm xong, chuẩn bị gọi hai đứa nhỏ về ăn cơm. Nào ngờ tìm khắp trong ngoài nhà vẫn không thấy bọn nhỏ đâu. Nhưng cô cũng không sốt ruột quá lâu, sau khi bưng bữa sáng lên bàn xong, cô mới đi ra ngoài tìm chúng. Thường ngày hai đứa nhỏ thích nhất là đi tìm Nhị Ca chơi. Tô Nhiễm Nhiễm liền đi thẳng đến nhà Tạ Phương Thư. Thế nhưng, vừa mới đến gần cửa bếp nhà Tạ Phương Thư, cô đã ngửi thấy một mùi thuốc nồng nặc, khó tả, lại còn phảng phất vẻ kỳ lạ. “Thuốc này phải uống trước bữa ăn, con mau nhân lúc còn nóng mà uống đi.” Mùi thuốc khó chịu đến vậy, Tô Nhiễm Nhiễm chỉ ngửi thôi đã cảm thấy lợm giọng. Nếu cô không nghe lầm, người vừa nói chuyện chính là Điền Tố Mai, mẹ chồng của Tạ Phương Thư? Vậy người uống thuốc là ai đây?
Bạn đang đọc truyện trên Truyencom.com
Báo lỗi chương