Tô Văn Thần liếc nhìn Dương Giai Dân rồi nhanh chóng rời mắt, chột dạ lại thêm phần hối hận. Chỉ cần anh ấy còn một chút lý trí thôi, đã không ra nông nỗi này. Anh ấy không tự chủ xoa xoa các ngón tay, nhưng rất nhanh lại tự đè tay mình xuống.
Mọi người cả kinh. Thôi Hội Phương đổi giọng the thé mà mắng: "Đứa cháu hỗn xược, không biết nhục nào đã làm cái chuyện vô luân thất đức này! Nhất định là người trong khu nhà thanh niên trí thức làm, bởi chỉ có người ở đó mới có thể chạm vào ly nước của các cậu!"
Gần như chẳng cần suy đoán, Tô Văn Thần cũng biết là ai: Khương Thư Âm.
Mèo Dịch Truyện
Người phụ nữ độc ác này.
Khương Mật: "Chú Chu, chú Dương, sao hai người lại đến đây vào lúc này? Nếu như không có đủ loại chuyện ngoài ý muốn xảy ra, vậy những người này đi vào, phỏng chừng vừa vặn sẽ bắt gặp cảnh tượng xấu hổ này..."
Mọi người cẩn thận nhớ lại, Thôi Hội Phương do dự nói: "Hình như ai cũng nhất thời bị kích động."
Trương Bát Châm nói: "Nếu như không có tôi đến châm cứu, dược tính của loại thuốc này sẽ kéo dài đến ba tiếng đồng hồ. Cho dù là đợi đến tận giữa trưa tan ca, những người cần nhìn thấy thì vẫn sẽ nhìn thấy. Kẻ bỏ thuốc này quá đỗi hiểm độc. Thuốc này sẽ gây tổn hại nghiêm trọng đến đại não và làm suy yếu cơ thể con người. Nhất định phải tìm ra người trong khu nhà thanh niên trí thức này, không thể để nó tiếp tục ở lại trong thôn. Kẻ này tâm địa độc ác, lại còn có thể kiếm được loại thuốc tàn nhẫn như vậy. Lần này là bỏ thuốc vào nước của thanh niên trí thức, lỡ như sau này nó lại dùng loại thuốc khác thì sao?"
Tổn thương não, tổn thương cơ thể ư?
Dương Giai Dân cắn môi nhìn về phía Tô Văn Thần. Chuyện này đối với một người trẻ tuổi mà nói, quả thật quá sức tàn nhẫn, sao có thể như vậy chứ!
Khương Mật nhíu mày: "Đầu óc và thân thể của Văn Thần cũng bị ảnh hưởng sao?" Cô nhìn Tô Văn Thần, anh ấy hoàn toàn là người bị liên lụy. Chắc hẳn nửa giọt linh thủy kia đã phát huy tác dụng to lớn.
Tô Văn Thần: "Tôi không sao, đầu óc tôi tốt hơn trước kia, thân thể cũng không có chuyện gì lớn." Chỉ là mệt thôi. Để ai bị giày vò vài lần như vậy, đều sẽ kiệt sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trương Bát Châm: "Thằng nhóc này không sao, thực sự là phúc đức lớn, mạng lớn."
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm. Tô Văn Thần ở trong đại đội nhiều năm như thế, là một thanh niên thật thà, chịu thương chịu khó, tất cả mọi người đều hy vọng người trẻ tuổi có thể khỏe mạnh.
Một người phụ nữ hỏi: "Vậy những con heo này thì sao?" Cả đám ngồi phịch trên mặt đất, ánh mắt lờ đờ, không còn nhanh nhẹn như trước.
Trương Bát Châm: "Dược tính của loại thuốc này đã được bài trừ hết rồi, có thể dùng làm thịt. Nhưng để đảm bảo tuyệt đối an toàn, vẫn nên nuôi thêm vài ngày cho chắc chắn. Mấy ngày nay, lại cho những con heo này uống thêm thuốc để bài trừ hết độc tố. Mấy con heo này chỉ để lấy thịt, đầu óc có thông minh hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì."
Một người phụ nữ trẻ thất vọng: "Trước khi thu hoạch, không thể ăn thịt sao? Hôm qua mọi người đều háo hức chờ đợi, chỉ mong đến hôm nay được chén thịt rồi."
"Buổi trưa tiêm thuốc tẩy độc, rồi buổi chiều làm thịt có được không?" Một cậu trai trẻ nhỏ giọng hỏi. Mấy con heo khác thì chắc chắn không thể ăn rồi, con to nhất cũng chưa được hai tạ, làm sao mà xẻ thịt được? Duy chỉ có con heo này trông béo hơn hẳn những con khác.
Trương Bát Châm bị mọi người nhìn chằm chằm, thằng cháu lớn của ông cũng líu lo: "Ông nội, bà nội nói tối nay hầm xương heo, làm sủi cảo đấy ạ!"
Trương Bát Châm gật đầu: "Được rồi, tôi sẽ cố gắng thêm chút, tranh thủ cho mọi người có bữa thịt heo sạch sẽ mà ăn." Ông cũng có cách thôi, chỉ là sẽ tốn công hơn một chút.
Ông lại châm thêm mấy mũi kim vào con heo, nặn ra thêm ít m.á.u độc.
Một bác gái thấy thế liền xuýt xoa: "Trời ơi, m.á.u này mà bỏ đi thì phí của giời quá! Là thứ bổ dưỡng đấy chứ!" Trương Bát Châm đáp: "Đợi lát nữa tôi sẽ bốc thêm một thang thuốc giải, mong sao buổi tối mọi người được ăn thịt heo tươi ngon."
Ai nấy nghe xong đều vui mừng ra mặt.
Đại đội trưởng liền dặn dò: "Đi ngay đến khu nhà thanh niên trí thức, gọi tất cả các đồng chí ở đó về đây!"