Thôi Mãn Thương nói: "Nha đầu Mật, chú cảm ơn cháu vì đề nghị hôm qua. Sau khi chúng tôi đến đó, mấy anh bộ đội vẫn còn đang bận rộn vận chuyển heo. Mấy người chúng tôi nhanh chóng theo lên núi hỗ trợ, còn lại chừng mười con heo. Bốn người chúng tôi khiêng xuống được hai con. Cán bộ huyện hỏi chúng tôi thuộc thôn nào, rồi chia thẳng hai con heo kia cho chúng tôi luôn."
Thím kia nói: "Ôi trời, đây chính là heo béo hơn trăm cân đấy. Nuôi khéo thật. Con bé này thật sự có lòng tốt, nói chuyện cũng đáng tin cậy. Chúng tôi thật sự rất cảm ơn cháu." Bà ấy đưa một túi trứng gà cho Khương Mật: "Đây là bà con trong đại đội chúng tôi gom góp, từng nhà từng người, đều là tấm lòng của mọi người, cháu cứ cầm lấy mà ăn."
Trên mặt Thôi Mãn Thương cười đều là nếp nhăn: "Lời nha đầu Mật nói quả thật không sai. Lúc chúng tôi ở đại đội Lê Hoa nhận heo, gặp phải ông đội trưởng và mấy đội viên của đại đội Từ Trại. Nghe nói chúng tôi đi nhận heo, họ còn nói chúng tôi có suy nghĩ quái gở, heo trong huyện đâu phải nói nhận là nhận, lại bảo chỉ tổ phí công vô ích, lãng phí dầu diesel. Đến hôm nay nghe nói chúng tôi nhận được hai con heo, họ cũng nhanh chóng đi nhận, kết quả là đã không còn heo nào nữa. Giờ thì họ hối hận xanh ruột rồi. Nha đầu Mật, trứng gà này, cháu cứ cầm lấy. So với hai con heo nhiệm vụ, hai mươi quả trứng gà này thì tính là gì."
Khương Mật: "Chú Thôi, thím, cháu chỉ nói một câu thôi, làm sao cháu có thể nhận chỗ trứng gà này được ạ. Cháu thật sự không cần đâu, cầm về cho mấy cháu nhỏ trong đại đội mà ăn."
Thím kia vẫn kiên quyết đưa cho Khương Mật: "Bọn tôi đặc biệt đi một chuyến là để đưa trứng gà cho cháu đấy."
Đại đội của họ cảm động và ghi nhớ ân tình của Khương Mật.
"Về sau, nếu có bất cứ chuyện gì cần đại đội Thôi gia trang giúp sức, cháu cứ việc nói một tiếng."
Khương Mật cười dịu dàng: "Cháu cảm ơn thím."
Trên mặt Thôi Mãn Thương đều là ý cười: "Này lão Chu, lỡ như lần tới có chuyện tốt như thế nữa, cũng xin các đồng chí báo cho chúng tôi một tiếng, để đại đội chúng ta có thể theo chân mà 'húp chút canh' với."
Mèo Dịch Truyện
Thôi Mãn Thương muốn dẫn người trở về, Chu Đại Sơn liền níu ông lại, mời ở lại uống đôi ba chén tối nay.
Chu Đại Sơn: "Giai Hòa, cháu giúp nha đầu Mật xách chỗ trứng gà về nhà đi, nặng đấy."
Anh Giai Hòa xách hộ Mật Mật túi trứng gà, cô khẽ dùng ngón tay gãi nhẹ vào lòng bàn tay anh, rồi tim đập thình thịch lén nhìn. Cô thấy gương mặt anh có chút gượng gạo, cả người cũng căng cứng lại.