Lúc này, bên ngoài bỗng trở nên náo động hẳn lên. Các tiểu tướng cách mạng dẫn theo những người bị ‘đấu tố’ từ Đại đội Hạnh Hoa, Đại đội Hà Hoa, Đại đội Hoa Đào đi diễu phố.
Mấy người Khương Mật vội vã xúm lại bên cửa sổ, ngó ra ngoài xem. Khương Miểu vì vóc người quá bé, phải nhanh chân giẫm lên chiếc ghế đẩu mới có thể nhìn rõ được.
Người đi đầu tiên trong đám người kia, không ai khác chính là mẹ của Cao Khánh, Tiền Thải Hoa. Đầu bị cạo nham nhở kiểu âm dương, bà ta cúi gằm mặt, lầm lũi bước theo sau những tiểu tướng đang hô vang khẩu hiệu. Các tiểu tướng thì không ngừng hô vang khẩu hiệu, lớn tiếng tuyên đọc 'tội trạng' của những kẻ này: ức h.i.ế.p thanh niên trí thức, gây họa cho trăm họ, trữ lương trữ tiền hòng trục lợi.
Cao Khánh cũng lết theo ngay phía sau mẹ hắn, cùng với một vài người khác trong nhà họ Cao. Cha của Cao Khánh và Cao Kiếm thì vắng mặt, chắc là vì bị thương quá nặng, nếu còn dám lết ra diễu phố thì e rằng chẳng còn giữ được cái mạng già nữa.
Tiếp sau đó là đoàn người đến từ Đại đội Hoa Đào và Đại đội Hà Hoa.
Cả đám người đều cúi gằm mặt xuống, ai nấy đều bị cạo trọc nham nhở một nửa đầu. Dọc hai bên đường, không ít người dân đã ùn ùn kéo ra xem. Thậm chí còn có người đi theo sát bên cạnh đoàn người, nhặt bất cứ thứ gì có được mà ném, mà đập lên người họ.
Có gì thì dùng nấy, miễn sao cứ ném, cứ đập cho hả dạ.
Cành cây khô, đá sỏi, đất cục, thậm chí còn có người ném cả phân trâu hôi thối, lá rau thối nát vào người họ.
Những kẻ bị diễu phố không được phép che đầu che mặt, buộc phải để lộ ra bộ mặt 'đáng ghê tởm' của mình cho mọi người cùng trông thấy.
Kẻ nào lỡ đưa tay ôm đầu, ngay lập tức sẽ bị các tiểu tướng vung đai lưng quân sự quất thẳng vào người.
Những người này cả người lấm lem mùi phân trâu hôi hám, lẫn lá rau thối nát. Có người bị tảng đá ném trúng đầu, m.á.u chảy đầm đìa.
Các tiểu tướng cấm dùng đá lớn ném vào đầu, lỡ chẳng may đập c.h.ế.t người thì phải làm sao?
Thế nhưng, vẫn có những kẻ cố tình ném đá.
Chỉ là những hòn đá tương đối nhỏ, vừa đủ để khiến người ta đau điếng, nhưng lại không đến nỗi làm c.h.ế.t người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đoàn người lại tiếp tục tiến về phía trước thêm một đoạn. Bỗng nhiên, mấy người cầm theo thùng gỗ, bất ngờ hắt mạnh về phía Cao Khánh và mẹ hắn. Bên trong chứa đầy phân và nước tiểu hôi hám. Cao Khánh và mẹ hắn, Tiền Thải Hoa, trực tiếp bị dội từ đầu xuống chân một trận phân và nước tiểu tanh tưởi.
Đám đông diễu hành cũng theo đó mà dừng lại.
Tiền Thải Hoa gào khóc thảm thiết. Bị đối xử tệ bạc đến mức này, bà ta thật sự chỉ muốn c.h.ế.t quách đi cho rồi! Mới mấy hôm trước, bà ta còn đang ở nhà nhấm nháp thịt heo, tính toán làm thế nào để cưỡng ép một cô thanh niên trí thức xinh đẹp về làm vợ cho con trai mình. Hôm qua nhà còn đang hân hoan chuẩn bị chuyện hỉ sự, vậy mà hôm nay đã bị người ta đánh đập, mắng chửi, rồi còn bị đổ cả phân chất thải lên đầu!
Rốt cuộc thì phúc đức nhà bà ta đã mất đi từ lúc nào mà lại ra nông nỗi này chứ?
Ngay sau đó, lại có một người đàn ông trung niên khác tay xách thùng gỗ, đi thẳng tới, giơ thùng gỗ lên cao rồi trút thẳng xuống đầu Cổ Thành.
Cổ Thành không có đường nào để né tránh, liền bị hắt đầy đầu một cách thảm hại. Chiếc thùng gỗ cứ thế mắc lại trên đầu hắn. Hắn gỡ chiếc thùng xuống, cả người trông chẳng khác gì vừa mò lên từ một hố phân. Cổ Thành liền nôn khan tại chỗ, không ngừng phun phì phì những ngụm dịch chua loét.
Khi đã nôn thốc tháo xong xuôi, hắn mới ngước lên, lờ mờ nhận ra người đang đứng trước mặt mình chính là dượng hắn.
Tức cha của cô bé Kỷ Oánh Oánh.
Cổ Thành run rẩy, khẽ gọi một tiếng: “Dượng ạ…” Sau đó nhìn thấy mẹ Kỷ Oánh Oánh, nước mắt hắn tức thì giàn giụa: “Dì cả ơi, cháu sai rồi, cháu thật sự biết mình sai rồi ạ! Dì tha lỗi cho cháu lần này thôi, dì cứu cháu đi! Sau này cháu nhất định sẽ hiếu thuận với dì, nhất định…”
Chưa dứt lời, một thùng chất thải khác lại được đặt thẳng lên đầu hắn, do chính mẹ Kỷ Oánh Oánh ra tay.
Bà ấy vừa làm vừa rủa thầm trong lòng, rằng mình hối hận khôn nguôi, rằng sao bà lại có thể để cái thứ 'lang tâm cẩu phế' (lòng lang dạ sói) này bước chân vào nhà, để rồi hại đời con gái Oánh Oánh của bà!
Mỗi khi nghĩ đến tình cảnh thê thảm hiện giờ của Oánh Oánh, bà ấy chỉ hận không thể tự tay xé xác những kẻ khốn nạn này ra làm trăm mảnh!
Cổ Thành giờ đây hoàn toàn không thể thốt nổi một lời nào nữa, thậm chí hắn còn vô tình nuốt phải một ngụm.
Mèo Dịch Truyện
Đám tiểu tướng nhao nhao lùi về phía sau, ai nấy đều xuýt xoa vì mùi hôi thối nồng nặc, hun đến cay xè cả mắt.
Một tên tiểu tướng ra lệnh: "Dơ bẩn c.h.ế.t đi được, mau dọn dẹp cho sạch, còn nữa, cấm không được đổ phân bừa bãi!"