"Điện hạ, tiểu nữ của vi thần tính tình ngang ngược, không xứng làm Thái tử phi, kính xin điện hạ thu hồi mệnh lệnh."
Trần Nguyệt Hoa cúi đầu thấp, không dám nhìn thẳng vào Thái tử.
Ta kinh ngạc sững người, thì ra cha con Trần Nguyệt Hoa tới để lui hôn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thiên thư:
【Thái tử thật đáng thương, đến cả hôn sự cũng bị người ta đơn phương từ hôn.】
【Không biết phải bình luận Trần Nguyệt Hoa thế nào, nhiều lúc hành xử như nữ phụ ác độc, nhưng cũng có khi rất tốt.】
【Nàng ta là một con người thật sự, có mặt tốt, cũng có mặt xấu. Hơn nữa vốn không hề thích Thái tử, nhiều lần nói muốn thối hôn.】
【Phải đó, hôn sự là do phụ thân và Hoàng hậu định đoạt, nàng ta vốn không có lựa chọn. Giờ muốn rút lui, cũng chẳng phải do nàng có thể tự quyết định.】
【Ít nhất nàng ta còn biết giữ thái độ đàng hoàng, hơn nhiều nữ phụ khác.】
Sắc mặt Thái tử biến đổi, ném quân cờ xuống, bật dậy quát:
"Vừa thấy Cô sa cơ, các ngươi liền vội vã quay lưng, thi nhau vứt bỏ Cô!"
Hắn mắng một tràng, thượng thư và Trần Nguyệt Hoa không ngừng dập đầu nhận tội.
Thái tử tức giận một hồi, lại cười lạnh:
"Các ngươi muốn lui hôn, Cô không quan tâm, Cô cho phép! Cô cũng chẳng thích tiểu nữ nhà ngươi! Nữ nhân muốn gả cho Cô khắp thiên hạ đều có!"
Hắn bất chợt quay sang nhìn ta, nói: "Kể từ hôm nay, ngươi chính là chuẩn Thái tử phi!"
Ta tròn xoe mắt, chỉ tay vào mũi mình: "...Hả? Ta? Thái tử phi?"
Hắn mỉm cười rạng rỡ:
"Cô bị cấm túc, chỉ có ngươi tự mình chạy tới đây... Tô Thanh Tuyết, Cô thề, từ nay về sau cả đời sẽ đối tốt với ngươi, không nạp thêm nữ nhân khác."
Ta há miệng.
Ta ngậm miệng.
Ta trầm mặc.
Ta nói: "Điện hạ, thần nữ nguyện ý làm Thái tử phi."
Thiên thư:
【Diễn biến này cũng có thể xảy ra sao? Thanh Tuyết thật sự thành Thái tử phi rồi ư?】
【Hai người họ thật sự thành đôi rồi? Không thể tin nổi!】
【Thôi được, cặp đôi ta "đẩy thuyền" cuối cùng cũng thành đôi rồi!】
【Tân hôn vui vẻ, bách niên giai lão!】
Cha con Trần Nguyệt Hoa cáo lui, trước khi rời đi còn len lén gửi lời chúc phúc cho chúng ta.
Thái tử bị lui hôn, không hề buồn bã, trái lại trông vô cùng vui vẻ, mặt mày rạng rỡ.
Ban đầu ta còn tưởng hắn giả vờ kiên cường, về sau mới phát hiện, hắn thật sự vui mừng.
Hồng Trần Vô Định
Ta không khỏi hoài nghi: "Điện hạ, ngài cười cái gì vậy?"
Hắn lắc đầu: "Không có gì."
Buổi tối, chúng ta cùng nhau uống rượu, chẳng bao lâu ta đã biết vì sao hắn vui vẻ đến vậy.
Thái tử uống say, cất lời:
"Châu báu dễ tìm, chân tình khó gặp. Tô Thanh Tuyết, trước kia Cô cứ nghĩ ngươi toàn nói lời dối trá, không ngờ đều là thật."
"Tô Thanh Tuyết, Cô không rõ từ lúc nào bắt đầu để tâm đến ngươi. Ngươi là nữ nhân đầu tiên khiến Cô cam tâm chủ động cầu hôn..."
Nghe hắn nói thế, trong lòng ta bỗng đau nhói, đồng thời tim cũng đập thình thịch.
"Vậy còn chuyện trước đó ngài nói muốn nạp ta làm trắc phi, lại còn muốn cưới Trần Nguyệt Hoa làm Thái tử phi, trái ôm phải ấp, lòng dạ ba chìm bảy nổi, ta làm sao tin nổi lời ngài nói?"
Thái tử nắm tay ta, nói:
"Khi đó chưa nghĩ thông. Cô là Thái tử, gánh trọng trách trên vai, trong lòng đầy do dự. Với Cô, Thái tử phi không phải là thê tử, mà chỉ là thuộc hạ... Sau chuyện này, Cô đã nghĩ thông rồi, đời này chỉ cưới một mình nàng."