Thái Hậu Xuyên Không Cùng Con Cháu Đỉnh Lưu Tham Gia Show Thực Tế

Chương 219



 

“Được chứ! Chúng tôi rất được là đằng khác, hừ! Hôm nay tôi mà rên một tiếng thôi thì không phải đàn ông.” Thẩm Ngôn quật cường tuyên bố.

 

Từ Chi Ý cũng không chịu thua kém: “Hôm nay tôi mà rên quá mười câu, tôi cũng không phải đàn ông!”

 

Với nền tảng thể lực của anh ta, nói thật, rên một lần thôi đã là chuyện không tưởng rồi!

 

“Ha ha ha ha ha, cười c.h.ế.t mất thôi, trời cứu con! Mấy anh giai có được không đấy?”

 

“Hôm nay tôi sẽ cắm cọc ở kênh livestream của Thẩm Ngôn, để xem mấy người rốt cuộc có được không!”

 

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

“Lầu trên +1! Hôm nay thật sự sốc nặng với bà cô rồi, bà cô 'vả' cho mấy câu làm mấy ổng không phải đàn ông luôn, hài vãi!”

 

“Bà chị lầu trên, chị bớt tào lao đi ha ha ha ha ha!”

 

Thế là cả đám Thẩm Ngôn thở hồng hộc chạy bộ từ biệt thự Thanh Hương Nhã Uyển về phía núi Cửu Dương. Khán giả thì được phen hả hê, ai nấy đều dán mắt vào màn hình, chỉ chờ Thẩm Ngôn và Từ Chi Ý rên rỉ là họ sẽ lập tức “bóc phốt” ngay!

 

Suốt cả chặng đường, Thẩm Chi Chi dẫn đầu ba người đàn ông to xác chạy băng băng phía trước. Vu Tuệ Hiền thì cưỡi chiếc xe điện mini, đội mũ bảo hiểm xinh xắn, chở theo bé A Mãn chạy kè kè phía sau, cổ vũ nhiệt tình: “Cố lên! Cố lên!”

 

Nghe tiếng cổ vũ vang dội, Thẩm Ngôn và đám bạn như được tiêm m.á.u gà, lập tức hừng hực khí thế. Xông lên nào, chỉ là mười lăm cây số thôi mà! Họ làm được!

 

Ấy thế mà, giây tiếp theo, Vu Tuệ Hiền và cô bé lại không chút do dự mà hét lớn: “Bà cô cố lên, cố lên, cố lên! Xông lên, vượt qua bọn họ, bà cô là đỉnh nhất!”

 

Thẩm Ngôn, Từ Chi Ý, Thẩm Trấn Sơn: “...”

 

Tình yêu và thời gian bao năm qua, cuối cùng vẫn là trao nhầm người.

 

Thẩm Chi Chi mặc một bộ đồ thể thao gọn gàng với hoa văn thêu chìm tinh tế. Nghe tiếng cổ vũ của Vu Tuệ Hiền, cô còn thong thả quay lại nháy mắt với họ một cái.

 

Rồi cô liếc nhìn đám Thẩm Ngôn đang tụt lại phía sau một đoạn xa, giục giã: “Nhanh lên nào! Đến tôi mà cũng không đuổi kịp! Thể hiện bản lĩnh đàn ông của các cậu ra xem nào!”

 

Thẩm Ngôn, Từ Chi Ý và cả Thẩm Trấn Sơn đang thở không ra hơi phía sau: “?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ủa không phải chứ, sao bà cô chạy xa như vậy mà mặt không đỏ, hơi thở không gấp thế này?

 

“Ha ha ha ha ha, cười không nhặt được mồm thật sự, Thẩm Ngôn à các anh để tâm chút đi chứ.”

 

“Ha ha ha ha, cười c.h.ế.t mất thôi, mau lên nào các anh ơi!”

 

“Bà cô said: 'Khinh bỉ, yếu quá đi mất.'“

 

Thẩm Chi Chi liếc họ một cái đầy ẩn ý: “Nhanh lên, tăng tốc cho tôi!”

 

“Mệt c.h.ế.t đi được! Mệt c.h.ế.t tôi rồi!” Từ Chi Ý chạy phía sau cùng, không nhịn được mà gào lên một tiếng đầy nội lực.

 

Thẩm Ngôn chạy ngay trước anh ta, nhớ lại lời hứa hùng hồn của mình ban nãy, bèn c.ắ.n răng không hé nửa lời.

 

Anh vừa thở hổn hển vừa cố sức bám theo Thẩm Chi Chi. Hôm nay dù có mệt c.h.ế.t, anh cũng quyết không rên một tiếng!

 

“Ha ha ha ha, Thẩm Ngôn và đồng bọn quả là có khí phách, thật đáng ngưỡng mộ (icon mặt chó).”

 

“Cười c.h.ế.t mất, Thẩm Ngôn, anh rên một câu đi! Mau lên, mau lên! (icon mặt chó).”

 

“Bà cô một câu nói, khiến ba người đàn ông vì tôi mà tức tốc chạy mười cây số (icon mặt chó).”

 

“Không không không, chị em ơi, là mười lăm cây số đó, phải nghiêm túc một chút! Mười lăm cây số lận!”

 

Mấy người Thẩm Ngôn lấy hết sức bình sinh mà chạy về phía trước. Khán giả trong phòng livestream cười nghiêng ngả, còn người qua đường khi thấy cảnh tượng cả đám ôm bụng chạy bộ cũng không nhịn được cười.

 

“Bà cô! Con mắc tè! Con vào nhà vệ sinh một lát được không ạ?” Từ Chi Ý ôm bụng, vẻ mặt vô cùng đau khổ.

 

Sáng nay anh chỉ lo uống nước, bây giờ đúng là buồn không thể nhịn nổi nữa.