Cửu Phá nhìn đám người ngã xuống, rốt cục lấy lại tinh thần:
- Chẳng lẽ trong tay Dạ Tần... là Thần Kiếm?
- Không có khả năng! Căn bản không có uy thế của Thần Kiếm.
Bành Phi Phi trầm giọng nói ra, tiếp tục như vậy căn bản cũng không phải cách.
- Tướng quân, ngươi ta cùng đi ngăn cản Dạ Tần!
Cửu Phá âm u nói ra, hiện tại chỉ có xuất ra Thần Kiếm mới được, Dạ Tần này còn quỷ dị hơn Dạ Côn, y dùng đạo lực, thế mà không có bị Thiên Lôi...
Đại quân Cổ U toàn bộ loạn, khắp nơi đều là tiếng kêu thảm thiết, điên cuồng lan ra xung quanh.
Phải biết, ngàn vạn đại quân không phải con số nhỏ, điên cuồng chạy trốn như thế, rất dễ dàng phát sinh giẫm đạp, cho nên không ít người đều chết dưới chân người một nhà.
Đột nhiên!
Trên không trung chiến trường ngưng kết ra đám mây màu đen.
Thiên Lôi xuất hiện!
Lúc đại quân Cổ U thấy Thiên Lôi xuất hiện, phảng phất thấy trời xanh phù hộ.
Chính nghĩa có lẽ sẽ đến trễ, nhưng tuyệt đối sẽ không vắng mặt!
Báo ứng đến rồi! May đánh chết người Thái Kinh đáng hận này đi!
Trong đám mây màu đen lóng lánh lôi điện, mang theo khí tức kinh khủng, cho dù Kiếm Tôn bị đánh một thoáng, chỉ sợ cũng sẽ mất mạng.
Oanh!
Chỉ thấy một đạo Thiên Lôi kinh khủng trực tiếp đánh vào trong đại quân Cổ U.
Lần này, tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi.
Thiên Lôi... làm sao không nện người Thái Kinh? Mà lại đánh vào đại quân Cổ U?!
Mặt đất trong nháy mắt liền bị oanh ra hố to, thiên lôi còn chưa đánh xuống, người bên trong đã bị khí tức Thiên Lôi ép thành cặn bã.
Bầu không khí kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập đại quân Cổ U.
Nhưng mà Thiên Lôi vừa rồi cũng không phải nhằm vào Dạ Tần, mà là nhằm vào đại quân Cổ U.
Bởi vì trong đại quân có người dùng đạo lực.
Bọn họ suy đoán có lẽ có thể dùng đạo lực, bằng không thì sao người ta dùng vẫn không chết...
Nhưng mà đạo lực vừa xuất hiện, Thiên Lôi lập tức đánh ra tới.
Loại tuyệt vọng kia không phải người bình thường có thể chịu.
Người Thái Kinh này chẳng lẽ là con của lão thiên sao? Hắn có thể sử dụng đạo lực, người khác không thể dùng?
Ngươi như thế, ai sẽ chơi với ngươi, sau này ngươi sẽ biến thành cô nhi.
Cửu Phá trầm giọng nói ra:
- Xem ra quả thật không thể dùng đạo lực, như vậy chỉ còn lại một loại khả năng.
- Y dùng công pháp, căn bản không phải là đạo lực!
Bành Phi Phi trầm giọng nói ra.
Cửu Phá nhẹ gật đầu:
- Chuyện này sao có thể? Nào có công pháp không cần thôi động đạo lực, hơn nữa lực sát thương mạnh như vậy! Chuyện này sao có thể?! Quá giả!
- Khó trách Dạ Côn lại nói như vậy, Dạ Tần kia chính là vì chiến trường mà sinh, nếu có yở đây, đúng là có thể vô địch!
Cửu Phá trầm giọng nói ra:
- Có phải vô địch hay không, vậy chúng ta phải thử một chút mới được, ngươi cảm thấy thế nào?
Bành Phi Phi than nhẹ một tiếng:
- Thật là không có cách, xem ra chúng ta chỉ có thể ra tay.
- Đúng vậy, cũng chỉ có thể dựa vào Thần Kiếm trong tay chúng ta.