Cố Thanh Ninh cảm thấy đau đầu, cũng may lúc đại phu tới.
Tuy thiếu niên bệnh, nhưng nếu đại phu tới, Đào thị vẫn sai đại phu bắt mạch cho .
Đại phu đặt tay lên cổ tay của thiếu niên , vuốt chòm râu, một lát mới :
- Phu nhân yên tâm, vị cô nương thể khỏe mạnh, chỉ là quá đói, ăn no liền…
- Từ ! Cô nương?
Đại phu buồn bực ngẩng đầu:
- , cô nương!
Cố Thanh Ninh về phía đối phương đang trợn tròn mắt giả vờ vô tội, lúc nàng chú ý, tuy tay đối phương dơ bẩn, nhưng vẫn là thể cốt cách tinh tế, làn da non mịn trắng nõn, giống tay nam nhân. Hơn nữa kỹ, cổ họng yết hầu.