- Ta vẫn luôn cho rằng lúc là bảo hộ ngươi, nhưng nghĩ , tính tình như thế, lúc hậu cung sóng vân quỷ quyệt cũng thể sống an , ít nhiều là do ngươi bảo hộ, lẽ ngươi cũng buồn bực, ngoài tự lượng sức bảo hộ ngươi, điều thừa phá hoại chuyện của ngươi, hình như nửa điểm năng lực, còn để ngươi thu thập cục diện rối rắm. Nghĩ như , thật giống trói buộc, phiền toái ngươi nhiều năm.
Cố Trạch Mộ:
- Ta...
Cố Thanh Ninh về phía , khẽ một tiếng:
- Hiện giờ như cũng , ngươi ca ca so với trượng phu thì đủ tư cách hơn nhiều, cũng cần đoán ngươi đang suy nghĩ cái gì, dù chơi nũng, đều là quyền lợi của . Ta cảm thấy chúng trở thành cũng là chuyện .
Cố Trạch Mộ nàng , trong lòng cuồn cuộn nhiều cảm xúc, chúng nó đánh trống reo hò, chắn ở cổ họng, khiến nên lời.
Qua hồi lâu, Cố Trạch Mộ mới thấp giọng :
- Ta…Ta từng cảm thấy ngươi là trói buộc, cũng từng cảm thấy phiền phức. Ta chỉ nghĩ sống cùng ngươi...
Hắn tựa hồ chút hoài niệm:
- Có lẽ ngươi nhớ rõ, một sinh thần của ngươi, ngươi uống say rượu, lúc đỡ ngươi nghỉ ngơi, ngươi một câu, ngươi trôi qua cuộc sống phu thê ân ái như thường gia, ngày tháng chỉ . Đó là đầu tiên ngươi với như …Ngươi , một khắc tâm nhảy nhót, cảm thấy thể chạm sự thiệt tình của ngươi, còn sủng hạnh phi tần, giống như những dân phu bình thường mặt trời mọc cả ngày, hạ triều liền về nhà, còn nghĩ chúng thể hòa thuận mỹ mãn mãi như , nhưng ngờ cuối cùng vẫn là…
Hắn khổ một tiếng:
- Ta cũng cảm thấy may mắn khi chúng thể trở thành , dù ngươi thấy , thì chúng vẫn sống mái hiên, a…Ngươi như , lẽ sẽ cảm thấy tính kế ngươi…
Cố Trạch Mộ về phía Cố Thanh Ninh, mới phát hiện nàng nhắm mắt ngủ , phát tiếng hít thở nhỏ.
Cố Thanh Ninh Cố Trạch Mộ chuyện, mơ mơ màng màng giấc ngủ, tỉnh mới phát hiện là ngày hôm , nàng xoa xoa đôi mắt, chút ngây thơ mà dậy, cũng khiến Cố Trạch Mộ đang ghé đầu cạnh giường tỉnh giấc.
Cố Trạch Mộ nheo nheo mắt thích ứng với ánh sáng, về phía Cố Thanh Ninh, liền hiểu:
- Thất bại?
Cố Thanh Ninh buồn bực gật đầu.
Cố Trạch Mộ nhíu mày, đối với luận định nắm chắc tới bảy tám phần, nhưng hiện giờ thất bại, chứng tỏ điểm kích phát đơn giản như nghĩ.
Cố Thanh Ninh :
- Có lẽ ngươi đoán sai, báo mộng liên hệ tới kiếp , là quan hệ tới cái khác?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cố Trạch Mộ lắc đầu thở dài, trở về sân viện của chính , rửa mặt chải đầu, chuẩn tập luyện buổi sáng.
Cố Trạch Mộ chút tập trung, tới lúc học vẫn lấy tinh thần, Hạ Nghi Niên cố ý vài .
Đợi dùng xong bữa trưa, Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ học thi họa, đáng lẽ là Liễu thị dạy, chỉ là hai ngày Liễu thị nhiễm phong hàn, cần tĩnh dưỡng mấy ngày, vì thế khóa tạm thời giao cho Hạ Nghi Niên. Hạ Nghi Niên ngại hai bọn họ quấy rầy sách, nên chỉ an bài nhiệm vụ, để Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ trở về luyện chữ.