Dương Gian nhận ra đôi mắt này, đây là một đôi mắt khiến anh ta đặc biệt ấn tượng. Lúc trước người này mang theo vô vàn nghi vấn thần bí xuất hiện trong sự kiện quỷ gõ cửa, tuy rằng trợ giúp rất nhiều cho anh ta nhưng cũng mang đến rất nhiều nghi hoặc. Mục đích của anh ta là gì? Con người ích kỷ, không ai trên thế giới không ai vô duyên vô cớ đối xử tốt với người khác, cũng không có ai vô duyên vô cớ giúp đỡ người khác, đặc biệt là rất có thể sẽ chất. Tuổi thọ của ngự quỷ giả gắn liên với tình huống hồi sinh lệ quỷ của bản thân, năng lực sử dụng càng nhiều, tốc độ phục hồi của lệ quỷ càng nhanh. Người như Chu Chính chung quy chỉ là số ít, cho nên anh ta chết nhanh, cũng sẽ là thân bảo hộ của người bình thường, là anh hùng. Nhưng Tô Viễn lưu lại cho dương gian cảm giác hắn cũng không phải là loại người này. Nhớ lại đủ loại chuyện trước kia, không thể không khiến Dương Gian sinh đề phòng. Đối phương xuất hiện giống như mang theo mục đích nào đó, không ai biết hắn là vì cái gì, cũng không ai biết hắn muốn làm cái gì, tuy rằng không thể phủ nhận hắn đúng là trợ giúp mình, nhưng hắn cũng đang lừa gạt chính mình. Trước mắt này có thể hạn chế quỷ vực của mình khuếch tán, hắc ám rõ ràng chính là một loại quỷ vực khác, nếu hắn có được quỷ vực, như vậy lúc trước trong sự kiện gõ cửa quỷ, vì sao không trực tiếp dùng quỷ vực cứu tất cả mọi người đi ra ngoài mà lại muốn cho mình mở ra quỷ vực. Đây là một cái gai chôn trong lòng Dương Gian. Sau đó nhớ lại toàn bộ quá trình quỷ gõ cửa, anh ta cũng cảm thấy rất nhiều điểm đáng ngờ. Đối phó với địch nhân, Dương Gian cũng không nương tay, nhưng đối với một người đã giúp đỡ mình, anh ta không làm được chuyện xấu xa như vậy, trở mặt vô tình. Tuy rằng không rõ mục đích của Tô Viễn là gì, nhưng không thể phủ nhận, hắn đúng là đã giúp mình. Nhưng cũng chính là bởi vì không biết đối phương mang tâm tư gì, mới khiến cho Dương Gian vẫn luôn tràn ngập cảnh giác, không thể chân chính sinh ra tín nhiệm với Tô Viễn. Đôi khi, một lời nói dối thường cân phải sử dụng nhiều lời nói dối hơn để che đậy, đây là lúc trước Tô Viễn thiếu cân nhắc. Lúc Dương Gian tự hỏi những vấn đề này, hắc ám chợt biến mất, lúc này đây, mất đi trở ngại, quỷ vực của hắn trong nháy mắt khuếch tán, bao trùm toàn bộ biệt thự. Tuy nhiên, anh ta đã thấy một thứ đáng kinh ngạc. Ở trong phòng khách tầng một của biệt thự, có một người quỷ dị ngôi trên sô pha trong phòng khách, quỷ vực không cách nào bao trùm nó, tạo thành một chỗ trống. Tình huống như vậy vô cùng hiếm thấy, cho đến nay, Dương Gian chỉ thất bại trên người quỷ sai. Sau một khắc, thân hình của anh ta đột ngột biến mất, lần thứ hai xuất hiện đã đến phòng khách lầu một, ở đối diện anh ta chính là Tô Viễn. "Chuyện gì đã xảy ra? Trạng thái của anh làm tôi kinh ngạc, lệ quỷ hồi sinh sao?" Vốn chỉ có một mình Tô Viễn ở trong phòng khách, thân hình Dương Gian đột ngột xuất hiện, trên trán hắn có một con quỷ nhãn, quỷ dị đánh giá trạng thái lúc này của Tô Viễn nhìn qua không tốt. Dương Gian hơi đứng cách xa Tô Viễn, Tô Viễn ngẩng đầu nhìn qua, rõ ràng có thể nhìn thấy ánh sáng đỏ trên người anh ta cũng không tiêu tán. Điều này chứng minh Dương Gian còn đang ở trong quỷ vực, anh ta có phòng bị hắn. Phòng bị cũng rất bình thường, dù sao hiện tại trạng thái của hắn rất kém. Tô Viễn nhếch miệng nói: "Đột nhiên đến thăm, thật sự là mạo muội, xin tha thứ cho tôi dùng phương thức này tới tìm cậu, dù sao thời gian còn lại cho tôi không nhiều lắm... Nhân tiện, vô tình làm bẩn ghế sofa của cậu, tôi xin lỗi." Nhìn trạng thái lúc này Tô Viễn cực kém, hơn nữa toàn thân đang chảy máu, lại nhìn sô pha dưới mông hắn, Dương Gian nói: "Chuyện nhỏ mà thôi, so với cái này, anh tới tìm tôi có chuyện gì?” Trong giọng nói mang theo cảnh giác rõ ràng, Tô Viễn tự nhiên biết rõ. "Tôi tới tìm cậu giúp tôi một việc. "Giúp đỡ?" Dương Gian lắc đầu nói: "Bộ dạng này của anh tôi không giúp được, nếu anh đến tìm tôi giúp anh giải quyết lệ quỷ hồi sinh, vậy tôi cũng không có cách nào. "Nhưng trên lâu tôi có một quan tài làm bằng vàng, anh có cân không? Bên trong lớn, rộng rãi, vẫn rất thoải mái, nếu anh có nhu cầu, tôi sẽ cung cấp, anh cứ đứng ở đây không cần phải đi xung quanh, bây giờ tôi lấy xuống giúp anh. Trò đùa này không buồn cười chút nào! Tô Viễn không chút thay đổi nhìn Dương Gian, hắn đọc qua nguyên tác nên biết, thời điểm ban đâu Dương Gian còn chưa hoàn toàn mất đi nhân tính, mà bắt đầu có thói quen buôn bán ngự quỷ giả. Lúc trước Phùng Toàn năm trong quan tài quỷ đã bị anh ta bán như vậy, hình như bán mấy chục triệu hay là hơn trăm triệu? Nói đến hổ thẹn, thời gian trước Tô Viễn cũng mới làm loại hành vi này, vì thế còn được một khoản tiền lớn, nhưng đến phiên mình nói cảm giác cũng không tốt đẹp lắm.