“Văn Văn chưa từng xin ba cái gì, nhưng đây là sinh nhật lần thứ hai mươi sáu của con.
Hơn nữa, Gia Lâm cũng sẽ tới! Nhìn thấy ba coi trọng con, nhà họ Hàn cũng sẽ coi trọng con hơn!”
Nói trắng ra, hiện tại Diệp Thi Văn chỉ là con gái riêng của nhà họ Hạ.
Nếu Hạ Vĩnh Đức chỉ coi cô ta là con gái riêng, vậy cô ta cũng chỉ là con gái riêng ở trong giới nhà giàu. Ông ta coi cô ta là con gái, thì toàn bộ giới nhà giàu cũng sẽ coi cô ta là con gái.
Mà Diệp Thi Văn vốn là con gái ruột của Hạ Vĩnh Đức, ông có lý do gì để không đối xử tốt với cô ta chứ?
Dù sao Hạ Trừng Trừng bỏ nhà ra đi, căn biệt thự này cho Diệp Thi Văn cũng không sao!
Hạ Vĩnh Đức vung tay lên: "Nếu con thích, vậy thì ngươi con!"
Diệp Thi Văn kích động ôm chặt Hạ Vĩnh Đức: "Cảm ơn ba!"
Mặt trời mọc lên từ phía đông, lại là một buổi sáng tươi sáng.
Hạ Trừng Trừng mở đôi mắt ngái ngủ ra do Diệu Tổ nhảy lên người cô.
Đêm qua cô ngủ không ngon.
Đêm qua, con mèo đực động dục, kêu gào cả đêm trước đầu giường của cô!
Cả đêm Hạ Trừng Trừng ngủ trong cơn ác mộng gào khóc của tên nhóc, khóc như than thở, buồn bã thê lương.