Chưởng môn của ngũ đại tông môn không có mặt, chỉ có các trưởng lão đến đây. Còn Huyền Ẩn, kẻ chẳng đủ tư cách ra mặt, lại muốn tự tay kết liễu ta. Nhưng những chuyện dơ bẩn mà tông môn đã làm sau lưng, bọn họ đều rõ mồn một.
Ngay lập tức, các trưởng lão đồng loạt ra tay, cố gắng bịt miệng ta.
Ta nuôi lớn tâm ma, ném nó đi như ném pháo đạn để chặn đòn tấn công. Tâm ma vừa khóc vừa giúp ta đánh đấm, nhưng vẫn không cản nổi một số người, cho đến khi đội ngũ nhỏ của ta xuất hiện.
Đệ tử của các tông môn kia lập tức thất thanh kêu lên.
"Đại sư tỷ?!"
"Tô sư huynh...?"
"Sư đệ!"
Tất cả bọn họ đều là những đệ tử từng mất tích trong lúc rèn luyện.
Giờ đây, khi họ xuất hiện trở lại, ma khí cuồn cuộn quanh thân đã nói rõ tất cả.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha. Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Họ đều đã sa vào ma đạo.
Một tiểu đệ tử của tông Lãm Nguyệt run rẩy gọi một tiếng "Đại sư tỷ".
Hốc mắt hắn đỏ hoe: "Tại sao?"
Thu Thì cúi mắt im lặng, chỉ tận trách che chắn trước mặt ta.
Ta cười híp mắt, khoát tay chỉ một vòng quanh bọn họ, hỏi: "Đây là nhân tài của nhà ai thế?"
Các trưởng lão tức giận mắng chửi: "Tà ma ngoại đạo!"
Ta làm như gió thoảng bên tai, thản nhiên châm chọc tiếp: "Giờ thì là người của ta rồi đấy."
Các trưởng lão: "......"
Thấy tình hình không thể kiểm soát, bọn họ vội vàng truyền âm báo cho chưởng môn. Còn ta vẫn tiếp tục nói không ngừng.
"Để ta tự giới thiệu một chút, ta từng là đệ tử của Huyền Cơ Sơn, nay lại là ma tôn. Nếu muốn biết vì sao thân phận ta lại thay đổi lớn như vậy, chi bằng đến phỏng vấn vị sư tôn hiện tại này của ta đi."
Huyền Ẩn ôm n.g.ự.c khó khăn đứng dậy, phun ra một ngụm m.á.u rồi dùng ánh mắt muốn g.i.ế.c c.h.ế.t ta nhìn tới.
Hắn mở miệng là nói ngay: "Đương nhiên là do ngươi tâm thuật bất chính, phản bội chạy sang ma giới!"
Ta nhấc tay, nhẹ nhàng lắc ngón tay: "Sai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Trong đám đông, một đệ tử nhịn không được lên tiếng: "Vậy rốt cuộc là vì cái gì?"
Ta cười nhạt: "Bởi vì hắn sớm đã biết trong người ta có một nửa huyết mạch ma tộc. Những năm qua, hắn hao tâm tổn sức để che giấu thân phận của ta, cuối cùng còn lén lút đưa ta sang ma giới, còn dặn ta giàu sang không được quên nhau. Hắn là ân sư của ta, ta đời này nhất định sẽ không quên ơn hắn!"
Dưới màn bịa đặt trắng trợn của ta, ánh mắt các trưởng lão nhìn hắn cũng thay đổi.
Như thể đang nói: Ngươi có thể đạo đức giả, nhưng cũng không thể giả tạo đến mức này được chứ?
Huyền Ẩn bị tức đến mức phun m.á.u ngay tại chỗ.
Hắn nghiến răng mắng lớn: "Ngươi nói bậy!"
Có lẽ đệ tử không rõ bản chất của Huyền Ẩn, nhưng các trưởng lão ở đây thì hiểu quá rõ.
Cho nên, khi ta nói ra những lời này, không một ai nghĩ rằng ta đang nói dối.
Một trưởng lão của Lãm Nguyệt Tông cười lạnh: " Huyền Chưởng Môn, không nhìn ra được đấy, ngươi tính toán thật sâu xa, ván cờ này bày lớn quá rồi."
Gân xanh trên trán Huyền Ẩn giật lên: "Con nghiệt đồ này nói năng bừa bãi! Ta căn bản không biết nàng có huyết mạch ma tộc!"
Ta thản nhiên nói: "Ngươi đang tức giận đấy à? Ta không tin."
Huyền Ẩn: "......"
Chọc tức xong Huyền Ẩn, ta lấy ra một viên lưu ảnh thạch, trong đó ghi lại toàn bộ những gì đã xảy ra, từ khi ta phát hiện ra đại trận đoạt vận cho đến mọi chuyện sau đó.
Các trưởng lão xem xong, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm hết lần này đến lần khác.
Hữu hộ pháp cũng tỏ ra khó tin: "Ngươi mang theo lưu ảnh thạch bên mình mọi lúc làm gì?"
Ta: "Ngươi không hiểu đâu, đây là tố chất nghề nghiệp của nội gián."
Hữu hộ pháp: "......"
Những đệ tử tông môn xem xong lưu ảnh thạch đều phẫn nộ đến cực điểm, nhưng cũng không khỏi cảm thấy bi thương và đồng cảm.
Bọn họ có thể yên ổn ở lại tông môn, chẳng qua chỉ vì thiên phú của họ không quá cao, không lọt vào mắt xanh của ai mà thôi.
May mắn thay, lần này số người được điều động để bao vây ma tộc quá lớn, bọn họ không thể ngay lập tức bịt miệng tất cả. Hết bản lưu ảnh thạch này đến bản khác được truyền ra khắp nơi.
Sắc mặt các trưởng lão xám ngoét, đã không còn biết phải báo cáo tình hình với chưởng môn như thế nào nữa.
Còn các đệ tử cũng tự nhiên phân thành hai phe.
Một phe là những kẻ đã sớm được chưởng môn và trưởng lão hứa hẹn sẽ giúp nâng cao thực lực.
Phe còn lại là những người chưa đánh mất lương tâm.