Số 0 trên vai vác theo Tạ Kỳ, đi cùng Noah đến văn phòng của hắn.
Payne lúc này đang thoải mái nằm trên ghế, là chiếc ghế mà hắn vừa lấy ra từ trong chiếc vòng không gian đeo trên người, lúc đang đợi Noah thì nghĩ đến việc nếu lại ngồi lên ghế của Noah một lần nữa thì e là sẽ bị người bạn cuồng sạch sẽ này g·iết mất, nên là tự mình chuẩn bị sẵn chỗ, sau đó luôn theo dõi sự phát triển của phó bản.
Ngay lúc Noah bước vào cửa, Payne cũng tháo kính xuống.
“Sau lưng ngươi còn đeo thêm một cái đuôi nhỏ kìa?”
Nghe được lời nói đùa của Payne, Noah không biểu thị gì, còn Số 0 thì bỏ qua tất cả nhân loại, sau khi bước vào cửa liền cẩn thận đặt Tạ Kỳ lên một chiếc ghế.
“Hóa ra là Số 0 à, nhóc con vẫn là như vậy không lễ phép gì, Noya này, hắn ở dưới trướng ngươi lâu vậy rồi, sao lại không hề ngoan hơn một chút vậy?”
Payne dùng giọng điệu khiêu khích nói, nhưng thầm kinh ngạc mà nhìn hành động của Số 0.
Hắn dời mắt lên người đang hôn mê kia, đây là lần đầu Payne nhìn thấy đối phương ở hiện thực.
Khuôn mặt anh tuấn đặc biệt, đôi mắt nhắm chặt, không còn nụ cười giả tạo lúc tỉnh táo kia, khi đang chìm vào giấc ngủ, vẻ mặt của Tạ Kỳ lại lộ ra vẻ lạnh lùng và hờ hững.
Vừa nãy trong phó bản, Payne đã chứng kiến việc Số 0 nghe lời Tạ Kỳ đến nhường nào.
Là một giám ngục của đảo tù, hắn đương nhiên biết sự tồn tại của Số 0, dù sao với tư cách là những thực nghiệm sớm nhất ở phòng thí nghiệm, thì đó là đứa trẻ sống sót thành công duy nhất, cho dù có vẻ bề ngoài như đã bị bỏ rơi, nhưng thực chất luôn có vô số đôi mắt dõi theo hắn.
Những thí nghiệm mà lúc đó trên người hắn đã thực hiện không nhiều, ẩn ẩn biết là liên quan đến gien cơ thể người.
Thực chất giám ngục ở đảo tù này ai cũng biết nơi đây không hề đơn giản như bề ngoài.
Nói là cho tù nhân tham gia trò chơi để mua vui cho công dân, thực tế đến những tù nhân cao cấp, thì tù nhân đã có thể từ chối cho khán giả xem mình chơi, mà đãi ngộ nhận được ở nhà tù còn tốt hơn ở ngoài kia rất nhiều, điều này đã đi lệch so với mục đích của tòa án khi đưa bọn họ đến đây.
Giá·m s·át, trừng phạt và quy củ.
Không những không thực hiện được mà còn khiến cho tù nhân đạt được sức mạnh, như là tù nhân cấp S, đã dần dần trở thành một tập đoàn chỉ xếp sau năm vị giám ngục trong đảo tù này mà thôi.
Nói cho cùng, ở sau khi phát hiện kỹ năng trong trò chơi có thể sử dụng được ở hiện thực, thì cũng đã dự đoán được tình huống này từ trước rồi.
Payne không rõ những người bên ngoài có nhận ra được điểm này không, tù nhân đã dần dần từ đối tượng để giải trí, biến thành có hàng vạn người đi theo và ủng hộ mình, không khác gì các minh tinh nổi tiếng bên ngoài vậy.
Tuy rằng bây giờ vẫn chưa đến mức chỉ cần phất tay hô hào là sẽ có vô số công dân ủng hộ, nhưng biết đâu đến lúc nào đó lại sẽ không có chuyện đó?
Đến lúc đó, là những nhà đầu tư trò chơi và đối tượng phát triển game, chính phủ sẽ đối phó như thế nào?
Mà những công ty lớn khác thì thái độ của bọn họ sẽ là gì?
Payne đã nhận ra Noah khác với mình, từ sớm đã bắt đầu tiếp xúc với những người đó, mà thái độ khác biệt với Tạ Kỳ vào lúc này, rất có thể đằng sau là sự trao đổi lợi ích với tập đoàn Năng lượng.
Trong nội quy giám ngục của đảo tù đã có một điều, đó là không cho phép tiếp xúc với nhân viên thuộc công ty lớn, nếu vi phạm thì sẽ bị cảnh cáo lần thứ nhất, và bị giảm cấp bậc quyền hạn, nếu tái phạm lần hai sẽ bị hủy bỏ chức vị giám ngục và bị điều đi khỏi đảo tù.
Nhìn vào hành động của Noah thì có vẻ như đây không phải lần đầu tiên hắn bảo vệ Tạ Kỳ, mà lần này còn bại lộ trước mặt Payne, là do tự tin cho rằng mình sẽ không tố cáo hắn, hay là cho dù có nói thì cũng sẽ không ai tin tưởng?
Payne có thể dựa vào thân phận công dân cấp C mà bò lên đến cái địa vị bây giờ, có thể nói là vị trí cao nhất mà một người bình thường có thể đạt được, mà Noah thì lại khác, bản thân vốn là công dân cấp A, từ nhỏ đã sống trên đảo trên không rồi, đời sống khác biệt một trời một vực với Payne, những suy nghĩ của hắn cũng đương nhiên khác với mình hoàn toàn.
Có lẽ Payne mình đã đủ hài lòng với tình trạng hiện tại, nhưng lại không thể đoán ra dự định của Noah.
Noah thấy Payne hồi lâu vẫn không nói gì, liền nhấc mí mắt, đôi mắt lạnh như băng đảo qua một lượt, bên trong như ẩn chứa vô số những suy tư.
“Ba người đó đã tìm thấy người đó chưa?”
Payne hoàn hồn lại, bĩu môi: “Chưa, đáng lẽ Lee là có cơ hội để xác định rồi, nhưng lại bỏ lỡ cơ hội rồi, còn hai người kia thì lại cãi nhau rồi, ta thật không nên tùy tiện chọn người mà.”
“Nếu nói ngươi đánh giá người kia thì cũng rất có năng lực đó, lại có thể chống đỡ ở chỗ thứ kia được lâu đến như vậy, mà ngươi không biết đấy, nó bị ném vào cái phó bản đó thì đã được ba năm rồi, ba năm này đối mặt với việc phải đáp ứng một yêu cầu vô độ của thần mẹ, không chỉ mình phải dâng hiến tín ngưỡng, mà còn phải chạy khắp nơi để kiếm thêm tín đồ cho nàng nữa, một khi không đáp ứng yêu cầu liền bị hút hết đến một sợi tóc cũng không còn, nhưng mà tên nhóc kia tinh thần lại sung mãn, trông không thể nào tốt hơn được.”
Payne cũng cảm thán không thôi, cảm thấy tên này thật sự nhiều lần phá tan ý định của hắn.
Vốn dĩ cho rằng mình đã mang theo ba người để giúp hắn, bây giờ xem ra, có lẽ không cần ba người đó nhận ra hắn, một mình hắn thôi cũng đã đủ giải quyết tất cả rồi.
“Ngươi biết không, tên nhóc này còn tạo ra một cái giáo phái, tên gì thì là hoàng hôn xã hội gì đó, các loại quy chương pháp luật cũng rõ ràng, vừa kết hợp một đám hỗn loạn lại thành một khối, chỉ trong một thời gian ngắn đã giống như d·ịch b·ệnh mà lan tỏa ra khắp nơi rồi, ngươi đoán xem số tiền mà hắn ta thu hoạch trong ba năm nay là bao nhiêu, nói ra e là ngươi còn không dám tin ấy chứ…”
Payne cứ thao thao bất tuyệt bắt đầu giới thiệu về những chiến tích vĩ đại của Tạ Kỳ, người nào mà không biết thân phận của hắn, còn tưởng rằng hắn là một fan cuồng nhiệt của Tạ Kỳ, mức độ chi tiết trong những thứ hắn giới thiệu làm cho người ta phải kinh ngạc.
“Ta thấy là ngươi lo lắng thừa thãi rồi đấy, với bản lĩnh của hắn thì cho dù là không thoát khỏi thứ đó, thì cũng có thể sống ngon lành trong đó thôi.”
Một bên Số 0 dường như nhận thấy được Payne đang nói đến chuyện của Tạ Kỳ, khi Payne vừa nói câu không sao hết thì miệng của hắn đã rạch ra, dường như muốn lao đến cắn Payne một cái.
“Ui, ngươi có ý tạo phản hả? Noah, ngươi quản chó của ngươi đi, đừng có để nó chạy loạn đi cắn người đó.”
Ngay khi Số 0 định bỏ qua sự khác biệt to lớn của mình với Payne, mà xông lên, vòng cổ trên cổ hắn liền thắt chặt lại.
Đó là Noah đã dùng quyền hạn mà khống chế, chỉ dùng một ít dòng điện để cảnh cáo hắn mà thôi, hoàn toàn không hề gây ảnh hưởng đến cơ thể của Số 0.
“Ta, cũng muốn, đi vào.”
Số 0 nói ra câu đầu tiên mà hắn nói khi đối mặt với bọn họ.
“Trời ạ, thật là không đơn giản, thì ra Số 0 cũng biết nói chuyện rồi à? Tên chủ nhân của ngươi quả là lợi hại nha.”
Noah cũng bỏ qua trêu đùa của Payne, không bỏ qua lời nói của Số 0, mà nghiêm túc nói với hắn: “Hiện tại ta không thể cho ngươi vào, nhưng cho phép ngươi xem ở phòng phát sóng trực tiếp, chỉ cần ngươi ở yên đó là được.”
Số 0 gật đầu, biểu thị mình đã hiểu rõ.
Payne ở bên cạnh kinh ngạc tặc lưỡi, người trong phòng thí nghiệm khi xưa có ép dụ cỡ nào, cũng không thể làm cho Số 0 chịu hé răng, sau đó thì lại bị quăng vào rừng quái vật mấy năm, rồi đi ra đã như thú dữ, chỉ biết gầm hét thôi, Payne đã tưởng thằng nhóc này hết thuốc chữa rồi.
Xem ra cái cách huấn luyện của tân binh kia cũng lợi hại đấy chứ.