Ta Ấm Ức Ngươi Càng Không Yên

Chương 16



Nhưng thực sự, những điều ấy cũng không sao cả. Tạ Lan cúi người hôn lên tóc ta: "Ít nhất A Húc yêu ta, cũng yêu con của chúng ta."

Tạ Lan luôn giấu kín rất tài tình, nếu không có sự nhắc nhở từ hệ thống, ta căn bản không thể đoán được hắn đã hắc hóa từ lâu, giống như trong nguyên tác.

"Cơ Hàn Viễn nói ngươi luôn tìm linh chi, là vì ta sao?" Ta nghiêng đầu, chuyển sang đề tài khác.

Tạ Lan ừ một tiếng: "Hồn thể của ngươi luôn yếu ớt, nhưng ta tìm mãi không ra nguyên nhân."

Giọng nói hắn nén lại, mang theo sự sợ hãi, hắn không còn ý định giấu giếm ta nữa. "Ta không dám đánh cược, nếu cứ thế này mãi, liệu ta có hoàn toàn mất ngươi hay không?"

"Kiều Thính Vân nói nàng ta có phương pháp nghịch thiên cải mệnh." Tạ Lan cúi mắt, giọng nói lạnh lùng: "Nếu nàng ta có thể giúp nàng tìm ra linh thực trị liệu hồn thể, thì cứ để hắn giữ lại."

Ta cắn một miếng bánh mứt hạt dẻ, trong cổ họng lại có cảm giác tanh của máu, nhưng ta không để lộ vẻ gì.

"Tạ Lan, ngươi vẫn đang lừa ta!"

Bị ta vạch trần, Tạ Lan không hề hoảng loạn.

Hắn chỉ thở dài nhẹ nhàng: "A Húc của ta vẫn thông minh như vậy. Kiều Thính Vân không có gì gọi là phương pháp nghịch thiên cải mệnh cả, nàng ta chỉ là người trọng sinh mà thôi. Nàng ta nói nguyên chủ thân thể của nàng kiếp trước chỉ là một kẻ làm nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì không chút luyến tiếc mà bỏ rơi Kiều Thính Vân, để nàng ta c.h.ế.t trong sự oán hận.’’

‘’Nhưng không ngờ nàng ta lại trọng sinh, né tránh kẻ làm nhiệm vụ đó, lại tìm đến ta, người mà kiếp trước yêu nàng ta nhưng không được đến nỗi hắc hóa thành ma. Nhưng không ngờ bên cạnh ta sớm đã có nàng. Vì vậy, nàng ta chủ động tìm đến ta trước, nói cho ta biết thân phận của kẻ làm nhiệm vụ là nàng.’’

Ban đầu, ta không dám tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tạ Lan cúi người cọ cọ ta: "A Húc là thật lòng đối tốt với ta, chắc chắn không phải kẻ giả dối."

Cho đến lần tế điện cuối cùng, hắn nhẹ giọng nói ta thấy được linh hồn dị thế của A Húc. Hạt giống nghi ngờ từ đó nảy mầm.

Ta im lặng, lần tế điện đó quy mô vô cùng lớn, Tạ Lan suýt nữa không thể chống đỡ. Vì vậy, ta dùng tất cả điểm tích lũy và hệ thống để đổi lấy sự giúp đỡ, nhưng không ngờ lại bị Tạ Lan phát hiện. Hắn nói đợi A Húc hoàn thành nhiệm vụ, sẽ bỏ rơi hắn.

"Ta sẽ không rời bỏ chàng đâu." Ta cau mày, cảm thấy có chút tức cười.

"Ta đã dùng gần như cả mạng sống mới có thể đổi được A Chi, sao có thể dễ dàng rời bỏ."

Nhưng Tạ Lan lại hiểu lầm.

Vì vậy, chỉ cần hắn còn ở đây, A Húc sẽ không rời đi. Những lời của hắn khiến ta cảm thấy hơi buồn cười, nhưng cảm giác tức giận lại càng dâng lên, như một cơn sóng trào dâng không thể kiềm chế.

"Tạ Lan."

‘’Hắn là con của ngươi, nhưng lại chỉ là sự tồn tại kế thừa huyết mạch của ta mà thôi.’’

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Khuôn mặt Tạ Lan lạnh lẽo như băng, hắn liếc nhìn Tạ Cửu Chi đang cứng đờ: "Nếu không phải vì ngươi yêu thương hắn, ta làm sao lại cho phép tên ngốc này một lần nữa khiến ngươi đau lòng chứ."

Ta vô thức nhìn về phía Tạ Cửu Chi, khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn còn tái nhợt hơn cả lời nói của Kiều Thính Vân trước đó.

‘’Phụ thân…" Tạ Cửu Chi ngẩng đầu lên nhìn Tạ Lan, hắn đã không còn nước mắt nữa.

Dù sợ hãi nhưng lại vô cùng sùng bái phụ thân, hóa ra hắn chưa từng được yêu thương. Chỉ vì hắn là con của a nương, chỉ vì hắn có thể khiến a nương ở lại.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com