Sự Gắn Bó Thấp Kém

Chương 11



Sở Ngôn nói tôi hồi phục không tệ, có thể xuống giường hoạt động tự do rồi.



Ban ngày, tôi đi dạo khắp nơi.



Tôi vẫn chưa quen với sự thật rằng, đang có một sinh mệnh ở trong bụng mình.



Sở Ngôn thấy tôi đi trên đường đá liền sợ tôi ngã, vì thế cậu ấy dìu tôi đến bãi cát.



Tiếp xúc ở cự ly gần, mặt cậu ấy hơi đỏ lên.



Ánh mắt kiểu này, tôi gặp nhiều rồi.



Tôi vội vàng thu tay về, mỉm cười trêu chọc cậu ấy một cách cố ý.



"Đứa bé lại không phải của cậu, sao cậu lại lo lắng cho tôi như vậy?"



Sở Ngôn ngượng ngùng gãi gãi đầu.



"Đây là lần đầu tiên tôi gặp Alpha mang thai đấy. Anh phải chú ý nhiều hơn một chút, nếu xảy ra vấn đề, rất dễ mất mạng."



Tôi nhún vai.



Tôi cũng không mong đợi lắm vào đứa bé này.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Đứa bé sẽ không được ba nó thừa nhận, tôi cũng sẽ không nuôi con.



Nếu để nó chịu cảnh ngộ giống tôi, vậy tôi thà rằng không cho nó ra đời.



Sở Ngôn: "Anh và chồng cãi nhau à? Quan hệ của hai người trông cứng nhắc lắm."



"Anh ta không phải chồng tôi."



"Vậy anh..."



Cậu ấy liếc nhìn bụng tôi.



Tôi mỉm cười xấu xa rồi trêu cậu ấy: "Đây là tai nạn, lỗi lầm do tuổi trẻ củi khô lửa bốc nên không cẩn thận gây ra mạng người. Người tôi chơi qua nhiều lắm, đứa bé này chưa chắc đã là của anh ta đâu."



Sở Ngôn tuổi còn nhỏ nên tâm tư rất đơn thuần.



Thiếu niên vừa tròn mười tám, vừa nghe thấy những lời này thì tai đỏ bừng.



Cậu ấy chuyển chủ đề nói muốn mời tôi uống nước dừa.



Tôi vừa quay đầu lại đã thấy Bùi Tịch Thanh đang xách một con gà đứng ở đó.



Tuy anh ta đang ngây người đứng đó nhưng ánh mắt lại rất tối tăm.




Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com