Hành lá không ăn, hành tây không ăn, cần tây không ăn, đậu không ăn, đồ tanh không ăn...
Cảm giác mỗi lần đặt đồ ăn cho anh là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.
Có lần tôi bực quá, hỏi anh: "Sếp, cái này anh cũng không ăn, cái kia anh cũng không ăn, thế sao anh lớn được từng này ạ?"
Anh nhẹ nhàng liếc tôi một cái: "Do gen quyết định, không giống cô..."
Rồi, tôi biết anh lại chuẩn bị công kích cá nhân rồi.
Tôi lặng lẽ xách hộp đồ ăn tinh tế rời đi, tránh xa sếp, tránh xa cái miệng độc địa.
9
Thật ra những lúc sếp không quá "hắc ám" thì cũng khá tốt.
Hôm đó tôi cùng anh tăng ca.
Anh có vẻ hơi áy náy: "Haiz, còn trẻ thế này đã phải tăng ca cùng tôi. Tuổi của cô nên có một chuyến du lịch ngẫu hứng mới không phụ tuổi xuân chứ."
Tôi buột miệng đáp: "Thế sếp có chi trả chi phí không ạ?"
Anh lập tức đổi giọng: "Tôi vừa đùa thôi. Còn trẻ thì nên nỗ lực phấn đấu, đúng không người trẻ?" Anh vỗ vỗ vai tôi.
Tôi nhìn anh đầy khinh bỉ.
Keo kiệt thì nói thẳng ra.
10
Có lần tôi xin sếp nghỉ phép.
Sếp hỏi: "Đi đâu?"
Tôi nói: "Làm phù dâu ạ."
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Anh nhướng mày: "Làm phù dâu có tiền không?"
"Tất nhiên là có rồi, tiền mừng những hai trăm tệ cơ đấy." Tôi vênh mặt tự hào.
Anh tính toán cho tôi: "Cô đi làm phù dâu, một ngày được có hai trăm tệ. Nếu cô đi làm, tính cả tiền thưởng và lương, quy ra một ngày là bao nhiêu? Cô chắc chắn muốn vì làm phù dâu mà mất tiền chuyên cần không?"
Tôi bẻ ngón tay tính toán, rồi lập tức gọi điện đi: "Alo? À, hôm nay tớ không đi làm phù dâu được rồi."
Đợi tôi cúp máy, sếp mỉm cười: "Vừa đùa với cô thôi."
Tôi cũng mỉm cười: "Em cũng vừa đùa với sếp thôi ạ."
11
Sếp đi xem mắt về, mặt mày ủ rũ.
Tôi biết ngay, cái tên này chắc chắn lại xem mắt thất bại rồi.
Vậy thì với tư cách là trợ lý, có phải mình nên an ủi một chút không nhỉ? Ai ngờ, tôi còn chưa kịp mở miệng, anh đã u uất nói: "Chẳng lẽ trên đời này không có người phụ nữ nào xứng với tôi sao?"
Tôi: "..."
An ủi cái búa ấy, tôi thấy anh ta tự tin lắm mà.
12
Thú thật, sếp là người sếp đẹp trai nhất tôi từng gặp.
Không hói đầu, không bụng bia, không hôi miệng, ngược lại còn cao ráo, thon dài, mặt mũi có nét giống Kim Thành Vũ, mày rậm mắt to, lúc nghiêm túc thì khí chất ngời ngời.
Mà mặc vest thì đẹp thôi rồi.
Chỉ là đừng mở miệng, mở miệng ra là khiến người ta muốn tát cho một phát.
Vì sếp là người gốc Tứ Xuyên, nên cứ tức giận là lại xổ tiếng địa phương: "Xú Đa cái đồ c.h.ế.t tiệt, ông tát cho mi một phát giờ!"
Huhu, sao lại có thể mắng tiên nữ thế chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
13
Sếp tôi, đẹp trai mà không tự biết.
Có lần tôi đi công tác cùng anh, đối tác lại là một bà sếp nữ. Suốt buổi, ánh mắt bà ấy cứ như dán chặt vào người sếp tôi.
Nếu không có cái bóng đèn là tôi ở đó, tôi nghĩ bà sếp kia muốn nuốt chửng sếp tôi ngay tại chỗ, gặm không còn một mảnh vụn.
Sau khi bàn xong hợp đồng, chúng tôi về khách sạn.
Sếp vừa về đến nơi đã bảo tôi rót cho anh cốc nước.
Tôi ngoan ngoãn đi rót nước.
Anh uống một ngụm, vỗ vỗ ngực: "Trời đất quỷ thần ơi, vừa nãy sợ c.h.ế.t khiếp."
Tôi bật cười thành tiếng.
Ai bảo anh đẹp trai đào hoa làm gì, đáng đời bị ong bướm vây quanh.
14
Một hôm, mẹ sếp đến công ty.
Tôi đã tiếp đãi bác ấy.
Mẹ sếp cực kỳ hiền lành, dễ mến, nắm lấy tay tôi nói đầy tâm huyết: "Thằng con bác ấy à, tuy cái miệng hơi hỗn một tí, nhưng những mặt khác cũng được lắm. Cháu cứ bao dung nó nhiều vào, chịu khó với nó một chút. Sống với nhau mà, khó tránh khỏi va chạm..."
Tôi càng nghe càng thấy sai sai.
Sau đó sếp họp xong trở về, nhìn mẹ mình với vẻ mặt cạn lời: "Mẹ, đây là trợ lý của con, không phải vợ con."
Tôi đỏ bừng cả mặt.
15
Thật ra thì, nói thật lòng, tôi có hơi thích thầm sếp mình một chút.
Biết sao được, là một phụ nữ có hormone bình thường, ngày nào cũng đối mặt với một người đàn ông đẹp trai, phong độ ngời ngời, đến heo cũng phải động lòng.
Nhưng tôi che giấu rất kỹ.
Một hôm, vào giờ nghỉ trưa, sếp hỏi tôi: "Cô thích kiểu đàn ông như thế nào?"
Tôi suy nghĩ một chút: "Chắc là... trái ngược với sếp."
Sếp im lặng một lúc lâu, cuối cùng đôi môi mỏng khẽ nhả ra một chữ: "Biến."
Tôi co giò chạy mất dép.
16
Mỗi lần sếp đi công tác về đều mang quà cho tôi.
Có lúc là sô cô la nhập khẩu, có lúc là khăn lụa, có lúc là mỹ phẩm, nói chung đều là hàng hiệu.
Ban đầu, tôi nhận mà lòng thấp thỏm, sợ anh trừ vào khoản lương ít ỏi của mình.
Sau này tôi mới biết, mấy thứ đó đều là đối tác tặng anh, một người đàn ông như anh căn bản không dùng đến, nên mới vứt hết cho tôi.
Làm tôi đa tình tưởng bở cả buổi.
17
Công ty tổ chức team building, mọi người thi nhau góp ý. Có người bảo đi leo núi, có người bảo ra biển, có người bảo đi cắm trại.
Sếp hỏi tôi: "Cô muốn làm gì?"
Tôi trầm ngâm một lát, nghiêm túc nói: "Em muốn tham gia tour 'du lịch trong chăn một ngày'."
Cuối cùng, sếp quyết định đi leo núi, và yêu cầu tôi phải kè kè bên cạnh anh suốt quãng đường để rót trà đưa nước.
Anh nói: "He he, người trẻ tuổi, không rèn luyện nhiều vào, suốt ngày chỉ muốn nằm ườn ra đấy, có thấy xấu hổ không hả?"