Anh kéo lòng, “Anh chơi nữa, Giản An Kiệt, chơi nữa! Anh thua , chịu thua !”
“Anh lợi dụng cô , cô là vô tội mà.”
“Cô sẽ thôi.”
“Vậy thật ích kỷ.”
“, ích kỷ, lòng hẹp hòi!” Cánh tay siết chặt, “ em đừng quên, chính em là khiến trở nên xa thế .” Câu cuối cùng nhẹ.
“Cô Giản.” Một giọng kính cẩn vang lên.
Tôi giật , đầu thì thấy một chiếc ô tô màu đen cùng với tài xế đang dựa ở cửa xe từ lúc nào dừng cách năm mét.
Diệp Lận mỉm buông , khóe môi lộ rõ vẻ mỉa mai, “Có vẻ hôm nay em cần đến lái xe miễn phí là nữa .”
“Cô Giản, đưa cô về.”
Người lái xe từng gặp, là của Tịch Hy Thần... Tịch Hy Thần ?
Tôi đang mải suy nghĩ thì trán ai đó hôn lên một cái, Diệp Lận đầy ẩn ý.
Tôi dùng sức đẩy , thái độ của rõ ràng như làm cho ai đó xem.
“Anh theo đuổi em một nữa.” Hơi thở của phả tai , câu như một lời tuyên thệ chỉ minh thấy. Nói xong, liền tiến về phía chiếc xe thể thao của với vẻ tự nhiên, phóng khoáng. Tôi định thần , chằm chằm theo bóng dáng đang về phía chiếc xe đậu ở cửa nhà hàng, đó nghênh ngang bỏ .
“Cô Giản, mời lên xe.” Giọng căng thẳng của tài xế kéo khỏi dòng suy nghĩ.
Tôi gật đầu, phát hiện là bên trong, mở cửa xe và .
Cửa xe đóng, một lực cực mạnh kéo phía , kịp kêu lên vì kinh hãi thì miệng bịt chặt, mùi bạc hà mát lạnh quen thuộc phả trong lưỡi, dùng hết sức mút mát điên cuồng khiến đau rát và ngạt thở, sự tấn công quá vội vàng, gấp gáp như thể những giác quan chân thực nhất chứng thực điều gì.
“Hy Thần?” Tôi gần như nghĩ sẽ nghẹt thở vì nụ hôn ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tịch Hy Thần nặng nề nhắm mắt , hít thở sâu từ từ buông , những ngón tay siết chặt trở nên trắng bệch.
“Trần Tuấn, lái xe !” Ánh mắt xuyên qua cửa sổ xe, bên ngoài, thờ ơ và lạnh nhạt.
“Em xuống xe.” Tôi đột nhiên , giọng bình tĩnh.
Cảm giác cả cơ thể như cứng .
Tôi thử mở cửa nhưng , “Để em xuống xe.” Tôi lạnh nhạt .
“Trần Tuấn, xuống xe !”
“Tịch Hy Thần!”
“Rốt cuộc em còn giày vò đến bao giờ nữa?”
Anh dường như lấy hết sức kéo mạnh lòng, thô bạo hôn lên môi , giày vò, ngấu nghiến, chút kỹ xảo nào, cảm giác ngạt thở khiến cố gắng vùng vẫy khoát khỏi nụ hôn đó, nhưng càng vùng vẫy càng ôm chặt hơn, càng hôn điên cuồng hơn.
Cơ thể ôm chặt thể cựa quậy , nhắm mắt , bắt đầu rõ rốt cuộc làm gì nữa.
, mới tức giận, tức giận tính khí kỳ quặc của , tức giận bản vì tính khí kỳ quặc của mà khó chịu...
Cuối cùng, thở dài, “Hy Thần, ở đây nên...”
Anh buông , , ánh mắt dần dần ấm áp hơn.
Cơn sóng tình cuồn cuộn như sóng biển, đôi tay bấu chặt tấm ga trải giường, cặp mắt đen sâu thẳm, mãnh liệt như ngọn lửa của chằm chằm, thấy rõ dục vọng đang dâng trào, từ từ cúi xuống, đôi môi nóng bỏng nhẹ nhàng mơn man từng chút một, dần trở nên mạnh mẽ như thể trừng phạt, cuối cùng, đầu lưỡi nóng bỏng, ẩm ướt dừng ở phía xương quai xanh của , sức mút mát, những giọt mồ hôi nóng hổi hai cơ thể như hòa quyện tan chảy, ngón tay ấm nóng thọc sâu , cảm giác khó chịu và nóng rát khiến run rẩy. Sự tấn công của mấy nhẹ nhàng, thậm chí còn thể là hoang dã, thô bạo, thể kìm tiếng thét, “Đừng...”
Anh ngắt lời , kéo tay của chạm vùng kín của . Tôi giật , định rụt tay thì giữ chặt, thoát , cảm giác nóng rực như thiêu như đốt khiến cảm thấy vô cùng hổ, nhưng kiên quyết bắt cảm nhận sự nóng bỏng nay từng , cánh tay bất lực giữ chặt, run rẩy, nhục dục dâng trào.
Vầy vò cuồng loạn, ánh mắt càng lúc càng rực lửa, vẻ lạnh lùng, cao quý, thanh lịch ngày thường còn nữa, đó là sự ham tột cùng.
Anh bắt đầu thực sự bá chiếm và cưỡng đoạt, chỉ cảm thấy mắt bao phủ một lớp sương mù mờ mịt, đó rơi trạng thái hồn loạn thể gọi tên, nhịp điệu của tình yêu - t.ì.n.h d.ụ.c cùng với khoái cảm mãnh liệt, điên cuồng khiến rơi trụy lạc... Thân thể nhớp nháp, chiếc ga trải giường mềm mại và nhầy nhụa, tất cả thứ dường như đến quá nhanh, nhưng là lẽ đương nhiên thế...
Dư vị của đợt sóng đầu tiên còn lắng dịu, khăng khăng đòi lấp đầy cơn khát dục vọng vẫn thỏa mãn. Khuôn mặt tuấn ai sánh bằng, ánh mắt tham lam, khao khát si dại, đôi mắt thâm sâu rực lửa như thiêu trụi , trong , quá gấp gáp, vội vàng khiến kịp thở, một đợt sóng điên cuồng bắt đầu dâng trào.