Vết trầy xước hơi nặng, chúng tôi đến thẳng bệnh viện, tiêm phòng uốn ván và thuốc tiêu viêm.
Tiểu Nhân có tiết chiều nên về trước.
Tôi nằm trong phòng bệnh trò chuyện với hệ thống.
"Chúng ta có thể đổi người để hút ké tuổi thọ không?"
"Là Dịch Tinh đó hả?"
Hệ thống phân tích một cách lý trí.
Dưa Hấu
"Nhưng năng lượng của cậu ta thấp hơn Trần Du nhiều lắm, nếu hút cậu ta thì cơ bản cậu phải lúc nào cũng gặp được cậu ta. Bây giờ còn đỡ, sau này tốt nghiệp, mỗi người một nơi thì sao?"
Dù sao tôi và Trần Du còn có quan hệ gia đình, còn với Dịch Tinh đúng là bèo nước gặp nhau.
Tôi ủ rũ cúi đầu, tự bỏ mặc bản thân.
"Vậy thì tôi theo đuổi cậu ấy, yêu đương rồi kết hôn, như vậy chẳng phải lúc nào cũng gặp được nhau sao?"
"Dù sao cậu ta cũng chỉ là nam phụ thôi, vốn dĩ không có được nữ chính. Tôi ở bên cậu ta chắc không sao đâu."
Hệ thống:
"Đừng ồn, tôi đang suy nghĩ."
"Hình như... cũng không phải là không được."
Mở trang cá nhân của Mạnh Cẩn ra, cô ta đăng một tấm ảnh.
Trần Du đang xếp hàng nộp đơn giúp cô ta, còn cô ta thì ngồi trên ghế.
"Cảm giác được ai đó lo lắng và quan tâm thật tốt."
Tôi vội vàng úp điện thoại xuống.
"Quyết định vậy đi, ngày mai tôi sẽ bắt đầu theo đuổi Dịch Tinh."
6.
Không biết thiết lập nhân vật của Dịch Tinh thế nào, nhưng hiện tại cậu ta chỉ là một sinh viên đại học ngây thơ và có phần ngốc nghếch.
Mỗi ngày đều chăm chỉ đi học từ tám giờ sáng, tham gia các hoạt động của câu lạc bộ.
Thời gian rảnh rỗi không phải ở trong ký túc xá chơi game thì là ra ngoài chơi bóng rổ.
Vì cậu ta quá đơn thuần, với lại tôi và cậu ta còn chưa thân thiết, tôi không dám dùng những chiêu trò đã dùng với Trần Du lên người cậu ta.
Ở chung cả tuần mà còn chưa chạm vào người cậu ta nữa.
Trong nhà ăn, tôi và Dịch Tinh ngồi đối diện nhau ăn cơm.
Cách đó không xa, Cao Trì, bạn của Trần Du, cũng là người hôm trước ở văn phòng thảo luận về tôi với anh ấy, chú ý đến tôi, liền đi tới.
Anh ta ngồi phịch xuống bên cạnh tôi, cười nói.
"Tiểu Chanh Tử, thảo nào dạo này không thấy đến tìm Du ca, có tình mới rồi à?"
Tôi thản nhiên "ừ" hai tiếng.
Khiến Cao Trì ngẩn người.
Dịch Tinh thì đỏ mặt.
Cao Trì ngập ngừng ghé sát lại gần tôi, hỏi.
"Em thật lòng đấy à? Hay là cãi nhau với Du ca? Không phải em thí..."
Tôi cắt ngang lời anh ta.
"Đương nhiên là em nghiêm túc rồi, Trì ca đừng có đoán mò nữa được không."
Lúc Cao Trì đi trông có vẻ hơi mất mặt.
Đã lâu lắm rồi tôi không chủ động tìm Trần Du.
Không ngờ anh ấy lại chủ động gọi cho tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tối cuối tuần, tôi đang ngồi cắn móng tay trong thư viện thì nhận được điện thoại của anh ấy.
Đầu dây bên kia là giọng của Cao Trì:
"Chanh Tử muội muội, anh em uống say quá rồi, em mau đến xem sao đi."
Giọng anh ta lộ rõ vẻ cầu khẩn.
Tôi bĩu môi.
"Sao không tìm Mạnh Cẩn?"
Cao Trì có vẻ khó hiểu, rồi tiếp tục lải nhải với tôi:
"Cậu ta cứ gọi tên em mãi, em không đến thì bọn anh không khiêng nổi cậu ta về phòng."
Tôi hơi bực, định cúp máy.
Nhưng dạo này tôi chưa gặp Trần Du, cũng chưa chạm vào Dịch Tinh, mà tuổi thọ chỉ còn hơn chục ngày.
Dù sao Trần Du cũng say rồi, chi bằng tôi đến sờ soạng vài cái.
Nghĩ vậy, tôi đến địa chỉ quán bar mà Cao Trì gửi.
Hình như tôi chưa từng thấy Trần Du uống nhiều đến thế này.
Anh ấy thấy tôi thì mắt đỏ hoe, chìa tay ra muốn ôm.
Tôi bước tới, để anh ấy ôm chầm lấy.
Đây là lần đầu tiên anh ấy chủ động ôm tôi.
Tôi và Cao Trì hợp sức dìu anh ấy vào phòng.
Cao Trì bảo dưới kia còn một thằng em say khướt cần phải lo, nhờ tôi giúp trông nom Trần Du.
Tôi quẳng anh ấy lên giường, nhìn anh ấy.
Nhớ lại cái ngày anh ấy ném tôi lên giường.
Thế là tôi trèo lên người anh ấy, bóp cằm anh ấy.
Anh ấy mở mắt, đôi mắt ươn ướt, long lanh.
Khác hẳn ngày thường.
Anh ấy kéo tôi xuống, hôn tôi.
"Ưm..."
Tôi đẩy anh ấy ra, anh ấy lật người đè tôi xuống giường, tiếp tục hôn.
Sao anh ấy lại...
Trước đây tôi đòi hôn chỉ chạm môi thôi mà.
Giọng anh ấy khàn đặc dục vọng.
"Không phải nói chỉ mình anh mới được sao?"
Anh ấy kéo tay tôi từ n.g.ự.c xuống cơ bụng.
Mặt tôi đỏ bừng.
Khi người ta xấu hổ đến cực điểm, năng lượng tiềm ẩn sẽ bùng nổ.
Tôi đẩy anh ấy ngã sang một bên, bật dậy khỏi giường.
"Em thích ai thì người đó được!"
Tôi chạy ra khỏi phòng, đụng ngay phải Cao Trì vừa quay lại.
Anh ta nhìn đôi môi sưng mọng của tôi, nhất thời luống cuống, mắt láo liên.
"À, đột nhiên nhớ ra hình như tôi quên khóa ga ở nhà..."