Mật Nương cúi mắt nhìn thoáng qua. Đại Hoàng nghe tiếng liền mở mắt, đối diện với ánh mắt nàng lại lập tức nhắm lại. Nàng “Ừm” một tiếng: “Còn ngủ.”
Đến sau này ch.ó và sơn con báo mới thật sự ngủ thiếp đi. Ngay cả Cát Nhã và Kỳ Kỳ Cách cũng vì không được nói chuyện mà nhàm chán, ngã vào lòng nàng nói buồn ngủ. Mật Nương mở chăn ra đắp cho hai đứa nhỏ: “Ngủ đi, đến nơi mẹ gọi các con dậy.”
Không biết lại đi bao lâu, gió mang đến tiếng người. Là A Tư Nhĩ. Hắn thúc ngựa lại gần nói chuyện với Ba Hổ: “Đại huynh, trên đường không có chuyện gì chứ ạ? Em còn lo hai vị đi nhầm hướng.”
“Hôm nay thời tiết tốt không rơi tuyết, nếu tuyết rơi thì chắc chắn sẽ lạc đường.” Ba Hổ ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Ở đây có thể nhìn thấy dãy núi liên miên, tuyết trắng xóa còn phảng phất màu xanh lam nhạt. Dưới chân núi còn có một cái hồ lớn, lớn hơn cái hồ ngói hắn giăng lưới bắt cá không chỉ một hai điểm.
“Chỗ các ngươi còn có hồ lớn thế này à? Bắt cá có tiện không?” Ra cửa là đến.
“Năm đó tổ tiên cố ý chọn chỗ này.” A Tư Nhĩ giơ roi ngựa tùy ý chỉ một cái: “Mùa thu vừa về đến nơi, chân núi còn có thú hoang xuống uống nước. Con hoẵng năm ngoái mang đến nhà huynh chính là em săn được ở bên hồ.”
Mật Nương nghe vậy cũng đẩy cửa sổ xe ra. Xe đã vào thôn. Nhà cửa ở đây trông có chút cũ kỹ, chiếm diện tích cũng lớn, nhà nào nhà nấy cách nhau một khoảng không ngắn.
Xe trượt dừng lại, ngoài xe có tiếng người khác, cả nam lẫn nữ đều có. Hôm nay chị cả, chị hai của A Tư Nhĩ đều đã về. Mật Nương còn chưa ra khỏi xe đã nghe thấy giọng một phụ nữ nói vất vả: “Đường đi này chắc lạnh lắm. Các ngươi còn mang theo con nhỏ, trên đường chắc chịu khổ rồi.”
Mật Nương mở cửa xe trước tiên gọi một tiếng “chị”: “Lạnh thì cũng chỉ có người đ.á.n.h xe lạnh thôi ạ. Bọn em ngồi trong xe thì không bị lạnh, trong xe có đệm lại có chăn, hai đứa con em đều ngủ thiếp đi, cũng không khác gì ở nhà.” Nàng thấy Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã tỉnh rồi, liền cởi áo choàng bọc Kỳ Kỳ Cách lại đưa cho Ba Hổ: “Ôm vào phòng rồi hẵng cởi áo choàng ra. Lại đến ôm Cát Nhã.”
Rồi lại hỏi: “Chị ơi, ch.ó trong nhà có hung không ạ? Bọn em còn mang theo một con ch.ó và hai con sơn con báo đến, em sợ mang vào chúng nó c.ắ.n nhau.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“A Tư Nhĩ sáng sớm đã xích hai con ch.ó lại rồi. Ta cũng nghe nó nói các ngươi muốn mang sơn con báo tới. Ngươi cứ thả chúng nó xuống đi. Đúng rồi, ta là chị hai của A Tư Nhĩ. Chị cả đang giúp mẹ nấu cơm, bận không rảnh tay ra được.”
“Hai vị khách sáo quá.” Mật Nương thấy Ba Hổ đi ra, nàng dùng chăn bọc Cát Nhã lại đưa ra, tiếp theo nàng xách cái giỏ cũng nhảy xuống xe. Nàng vừa xuống, Đại Hoàng liền theo sát sau đó, Đại Đốm, Tiểu Đốm đi cuối cùng.
“Hai con sơn con báo này nhà ngươi nuôi tốt thật đấy.” Nhưng bà cũng không dám đến gần, đứng cách khá xa, nhìn mắt chúng nó là biết vẫn còn dã tính.
Bảo Âm nương cũng đang xách đồ, nhìn thấy Đại Hoàng liền “Ui à” một tiếng: “Đại Hoàng cũng theo đến à?”
“Còn không phải sao. Sáng sớm lúc lên xe nó cũng theo Đại Đốm, Tiểu Đốm lên xe, đuổi thế nào cũng không chịu xuống, đành phải mang theo.” Mật Nương cười bất đắc dĩ.
Dưới hiên Ba Hổ cũng đang giải thích với người khác: “Con ch.ó này nhà chúng tôi là đi theo Mật Nương suốt dọc đường đến Mạc Bắc. Nàng đi đâu ch.ó theo đến đó. Chắc là nhận ra chúng tôi muốn đi xa nhà, người vừa lên xe nó cũng theo lên.”
“Vậy thì con ch.ó này thông minh thật đấy.”
Tuy Đại Hoàng coi thường hắn, Ba Hổ cũng thừa nhận điểm này. Lúc nói chuyện với người ta còn rất kiêu ngạo: “Đại Hoàng làm được nhiều việc lắm, vừa biết trông cửa lại biết chăn cừu. Chúng tôi có con rồi nó còn biết trông con giúp nữa.”
Bên kia, Mật Nương theo Bảo Âm nương vào phòng. Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã ban đầu còn đứng bên cạnh Uyển Nhi lấy đồ ăn, vừa thấy nàng là hai đứa lập tức chạy tới, dắt không được tay thì kéo góc áo.
“Mẹ chồng ngươi đâu? Ta đi chào hỏi một tiếng.” Mật Nương hỏi Uyển Nhi. Nàng vừa nói xong liền có một bà lão vào nhà, nhiệt tình gọi vất vả vất vả, sau lưng còn có Triệu A Nãi đi theo.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Thím ơi, nói vất vả phải là thím vất vả mới đúng. Chúng cháu ngồi trên xe ngủ gà ngủ gật, thím ở nhà bận rộn cả nửa ngày. Còn có việc gì phải làm không ạ? Cháu ra phụ giúp thím một tay?” Mật Nương đưa cái giỏ cho bà: “Nhà cháu nuôi ít ong mật, tự mình làm mật hoa. Cố ý mang đến cho hai vị một vại. Thứ này pha nước uống cũng giống trà bơ, đều thông ruột.”