Ba Hổ đáp một tiếng “Được”: “Không giữ ngươi lại ăn cơm đâu.” Vội vàng đuổi người.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Không cần hắn đuổi, Hi Jill cũng muốn đi. Tối nay là ca gác đêm của hắn, chuẩn bị đi qua đó ngay. Ra cửa hắn còn đang nghĩ, hai vợ chồng này thật ngây thơ, con cái cũng sinh rồi mà còn vì bị bắt gặp ôm nhau mà mặt đỏ. Thật nên ra ngoài đi dạo ban đêm, xem thảo nguyên về đêm có bao nhiêu đôi uyên ương kêu.
Ba Hổ không tắm rửa trong nhà. Hắn nằm chờ cơm chín, ăn cơm xong trời cũng tối: “Ta ra sông tắm.”
“Ban đêm lạnh, ta có đun nước ấm rồi.” Mật Nương thấy hắn không chút do dự xách xiêm y đi ra ngoài, đúng là không nghe khuyên bảo: “Ngươi cứ cố chấp với ta đi. Bị bệnh ta nhất định bắt ngươi uống một bát t.h.u.ố.c hoàng liên.”
“Mẹ.” Cát Nhã gọi.
Mật Nương đáp một tiếng, nhặt bát đũa ngâm vào nồi trước, rồi lột xiêm y cho hai đứa con ném vào chậu tắm. Để hai anh em tự chơi trong chậu, nàng rửa bát đũa xong mới xắn tay áo đi tắm cho con.
Con tắm xong Ba Hổ cũng về rồi. Mật Nương lấy khăn bọc hai đứa trẻ trần truồng đặt lên giường. Ban đêm lạnh, trẻ con cởi truồng sẽ không chui ra khỏi chăn lăn lộn.
“Nàng mang con ngủ trước đi, ta đi tắm rửa một cái.” Mật Nương đi vội quá, không chú ý đến ánh mắt sâu thẳm và hơi thở nóng rực của gã đàn ông.
“Nhắm mắt ngủ đi.” Ba Hổ đắp chăn tử tế cho hai đứa nhỏ, tay đặt lên chăn ấn xuống. Chỉ cần không cho chúng nó lật người, một lát sau là ngủ say.
Con ngủ rồi hắn lại lê dép ra cửa. Nghe tiếng nước phòng bên cạnh, hắn đứng ngoài trời đón gió. Liếc thấy Đại Hoàng ra ngoài uống nước cũng không để ý. Đợi tiếng nước ngừng, người từ chậu tắm bước ra, mặc quần áo, xỏ giày, đến mở cửa.
“A!” Mật Nương bị nắm lấy tay, sợ đến mức tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng: “Ngươi điên à? Làm ta sợ muốn c.h.ế.t.” Nhận ra người đến, nàng tức giận c.ắ.n hắn một cái.
“Ngươi đúng là điên rồi, ngươi tối qua còn chưa ngủ...” Mật Nương c.ắ.n môi, rồi lại buông ra, c.ắ.n vào cổ gã đàn ông một cái nữa. Vội vàng hấp tấp làm như vụng trộm, bàn tay chai sạn của hắn lại dày, cọ vào người nàng đau rát.
Ra ngoài trước đó còn mệt đến mức ăn cơm cũng không muốn, ra sông tắm một cái như bị kích thích. Mật Nương bị ấn lên chậu tắm, xuyên qua mặt nước không mấy rõ ràng nhìn người sau lưng.
Mưa rền gió dữ đến nhanh, kết thúc cũng chóng vánh. Nàng ngồi lại vào chậu tắm, nước vẫn còn nóng. Ba Hổ đứng bên ngoài chậu tắm rửa ráy: “Nước tắm ta ngày mai đổ. Tắm rửa xong mau vào nhà ngủ đi.” Giọng nói mệt mỏi nhưng cũng lộ ra sự thỏa mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mật Nương đợi đến lúc nằm trong chăn mới hoàn hồn, định hỏi xem hắn bị cái gì kích thích. Ngẩng mắt lên liền thấy hắn đã ngủ say, mày giãn ra, hơi thở nặng nề.
Phiền c.h.ế.t đi được. Hắn thì sung sướng rồi, còn nàng thì bị bỏ lại giữa chừng.
…
Mật Nương nghe thấy tiếng ch.ó nô đùa bên ngoài, ngồi dậy phát hiện Ba Hổ vẫn còn ngủ, hai đứa con cũng còn ngủ. Nàng bước qua người đang nằm bên ngoài, xuống giường mặc quần áo, ra cửa nấu cơm.
Trong sân rải rác lông thỏ dính máu. Lại nhìn bụng mấy con chó, còn có Đại Đốm, Tiểu Đốm bụng căng tròn ngủ trong ổ chó. Đây là ch.ó đi theo sơn con báo săn bắt thỏ à?
Mật Nương vỗ về mấy con ch.ó chạy ra đón, nhóm lửa nấu cơm. Nửa đường vào nhà xem con, Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã tỉnh dậy chui vào trong chăn Ba Hổ. Vậy mà hắn vẫn chưa tỉnh. Có thể thấy là mệt lả đi rồi. Nghĩ lại cũng đáng đời, sức yếu mà nghiện nặng.
Nàng sửa soạn cho hai đứa nhỏ xong, ba mẹ con ăn cơm mà Ba Hổ vẫn còn ngủ. Mật Nương cũng không đ.á.n.h thức hắn, để lại một mảnh giấy rồi dẫn hai đứa con đi, lùa hai chiếc xe trượt ra ngoài thu thùng ong.
Ngựa kéo xe là Đại Táo và Đại Hắc Tử. Nàng chỉ cần lùa một chiếc xe, chiếc kia sẽ tự đi theo. Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã ngồi một chiếc, chiếc kia dùng để chở thùng ong.
…
Ba Hổ tỉnh dậy đã gần trưa. Bên ngoài yên tĩnh như không có người. Hô hai tiếng thì Đại Đốm, Tiểu Đốm dẫn theo hai con ch.ó con tông cửa xông vào.
“Mau ra ngoài, mau ra ngoài.” Hắn mặc xong trung y, xách áo choàng ra ngoài mặc, vào bếp dạo một vòng, nồi lạnh bếp nguội. Mãi đến khi phát hiện xe trượt trong nhà thiếu mất hai chiếc mới vào nhà nhìn thấy mảnh giấy trên bàn.
Đợi lúc hắn cưỡi lạc đà đi tìm, Mật Nương đã dẫn con về rồi. Ba mẹ con trên đầu còn cài vòng hoa dại.
“Chưởng quỹ, năm nay thu hoạch tốt à?” Ba Hổ hời hợt đáp lại tiếng gọi cha của con cái. Nghe thấy tiếng ong ong ong kêu trong một chiếc xe, hắn hỏi: “Có bị đốt không?”
“Nói đùa, chưởng quỹ ta nuôi ong không mười năm cũng tám năm, sao lại bị ong mật đốt được.” Mật Nương dịch người sang bên, nhường chỗ cho Ba Hổ: “Khi nào tỉnh vậy?”