Giờ Dương Thụ gặp ta cũng biết gọi ta là “mẫu thân” rồi, dù gọi không mấy tình nguyện.
Ta cũng thật lòng mong hắn tiến bộ, nên thường khuyên Xuân Hạnh đừng cãi nhau với hắn nhiều, kẻo ảnh hưởng việc học hành.
Dù sao chỉ khi Dương phu tử nhà này thành đạt, ta với Xuân Hạnh mới có ngày tháng tốt đẹp hơn.
42
Từ khi ta mang thai, phu quân liền xin phép trường học nghỉ, không đi dạy nữa.
Chàng nói, một là dạy học tốn thời gian, chàng phải chuẩn bị cho kỳ thi hương, thời gian không đủ; hai là ta thỉnh thoảng phải về làng, ta đi một mình chàng không yên tâm.
Thời gian chúng ta ở bên nhau nhiều hơn.
Cùng nhau về làng, cùng nhau ra ruộng dưa hấu hoặc khi ở nhà thì chàng đọc sách, ta ngồi bên cạnh may quần áo cho con.
Rất yên tĩnh và êm đềm.
Chúng ta đi khám lang trung, lang trung nói có thể xoa bóp cho ta, thế là ngày nào chàng cũng kiên trì xoa bóp cho ta suốt hai nén hương.
Chúng ta vui vẻ cùng nhau đón chờ một sinh mệnh mới.
Có phu quân ta để so sánh, Xuân Hạnh càng thêm khó chịu.
Nàng cảm thấy Dương Thụ kém xa, không phải chỉ một chút.
Dương Thụ thì thấy Xuân Hạnh là giả vờ, lẩm bẩm:
“Nhà ai mà nữ nhân không sinh con, chỉ mình nàng là đòi hỏi lắm chuyện, khi thì muốn ăn cái này, khi lại cái kia, ta vừa ngồi xuống là nàng sai ta quay như chong chóng, cả ngày chẳng có lúc nào được rảnh!”
Hắn cũng muốn tập trung tinh lực ôn thi.
Nhưng Xuân Hạnh lại muốn một phu quân dịu dàng chu đáo, hơn nữa nàng vốn được nuông chiều từ nhỏ, trong lòng càng không vui.
Chuyện này ta và phu quân cũng đã nói Dương Thụ mấy lần.
Phu quân thì như phụ thân hiền, kiên nhẫn khuyên bảo.
Còn ta thì mỉa mai châm chọc, mắng hắn ngay cả thê tử cũng không dỗ nổi.
Nhưng hắn thật sự quá trẻ, trong lòng chỉ nghĩ đến bản thân, đạo lý cũng chẳng lọt tai.
Chúng ta cũng không thể ép trâu ăn cỏ.
Ta chỉ có thể nghiến răng mắng hắn:
“Tốt nhất là ngươi thi đỗ được cử nhân trở về, nếu không ta đánh c.h.ế.t cái đồ bất hiếu này!”
43
Dưa hấu bắt đầu được bán rồi.
Đại ca và nhị ca ta chở từng xe dưa hấu lên trấn.
Nhà ta chẳng khi nào thiếu dưa hấu.
Chúng ta không có điều kiện để ướp lạnh dưa mấy tháng mới ăn, chỉ muốn nhân lúc dưa chín thì bán đi, kiếm một khoản.
Ban đầu chúng ta mang ra trấn bán lẻ, sau đó có một lái buôn lớn ở trấn đến, rất hài lòng với dưa hấu của chúng ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ông ta mua gần như toàn bộ, chỉ để lại rất ít.
Tiền bán dưa, chúng ta thu được một lần 3.500 lượng.
Trong đó, ruộng của ta thu được 2.400 lượng, phụ thân ta và mọi người bên nhà ta được 1.100 lượng.
Ta và phu quân bàn bạc, số tiền này nên đưa cho phụ thân ta bao nhiêu.
Truyện được đăng trên page Ô Mai Đào Muối
Bởi vì công việc ngoài ruộng phần lớn là phụ thân và hai ca ca giúp làm, ngay cả việc thụ phấn sau này cũng là người nhà mẹ đẻ ta giúp.
44
Ta vui vẻ đếm ngân phiếu, nói:
“Số tiền này, ý tưởng là của chàng, nhưng phụ thân ta họ cũng kiếm được một phần, mà công việc lại do họ làm, kể cả việc hái và bán dưa sau này. Ta nghĩ, chúng ta đưa cho họ một phần ba, chàng thấy thế nào?”
Phu quân suy nghĩ một lát rồi nói:
“Ta chỉ sợ nhạc phụ sẽ không nhận. Ta thấy chi bằng thế này, các cháu trai của nàng cũng đã đến tuổi khai tâm, sao không mua cho phụ mẫu nàng một căn nhà trong trấn, để họ có chỗ ở, tiện cho bọn nhỏ đi học?”
Mua nhà ư?
Mắt ta sáng rực nhìn chàng.
Các cháu trai ta đúng là đã đến tuổi đi học.
Chỉ là trước đây, nhà ta tuy khá giả hơn người khác một chút, nhưng đó là vì phụ mẫu ta cần kiệm, đại ca nhị ca thường lên núi săn b.ắ.n đem bán, mẫu thân ta dẫn đại tẩu và nhị tẩu nuôi heo, nuôi gà, nuôi vịt đem bán.
Hơn nữa, học đường trong trấn nhận học trò cũng cần có người quen giới thiệu, có tiêu chuẩn nhất định, có những học trò thầy không nhận…
Mỗi ngày đi từ quê lên trấn học cũng rất bất tiện.
Trước kia khi ta gả cho phu quân, ta từng nghĩ để các cháu về ở nhà chàng, phòng cạnh phòng chúng ta có thể để cho bọn chúng ở.
Dù tắm ở phòng mình cũng được.
Nhưng ta bàn trước với phụ mẫu, họ từ chối, nói như vậy sẽ khiến chúng ta bị cho là mặt dày.
Lúc đó số tiền của ta cũng không đủ để mua nhà.
Một căn nhà ít nhất cũng vài trăm lượng, lại phải mua ở gần mới tốt.
45
Việc mua nhà từ đó được đưa vào kế hoạch.
Chúng ta theo người giới thiệu đi xem mấy ngày, chọn được một căn nhà hai gian.
Sau khi bàn bạc, quyết định nhà ta dọn vào căn hai gian đó.
Mua nhà tốn hơn một ngàn lượng.
Sau đó, chúng ta tặng căn nhà đang ở cho phụ mẫu ta.
Chúng ta mang giấy tờ nhà đến, nói rõ lý do, phụ thân ta nhất quyết không nhận.
Đại ca nhị ca cũng vội từ chối.
Nhưng đại tẩu và nhị tẩu thì có vẻ muốn nói gì đó.