Sau Khi Alpha Bị Biến Dị

Chương 70



Đến tận lúc này, Hạ Khai mới có cảm giác linh hồn quay trở về vị trí cũ, cậu cuộn người trong vòng tay của Ngụy Thầm, từ thể xác đến tâm hồn hoàn toàn nương tựa vào Alpha của mình. Cậu lặng lẽ nheo mắt nhìn hắn, chỉ đơn giản nhìn thôi mà không nói một lời nào.

Ánh mắt Ngụy Thầm không còn sự lạnh nhạt như mọi khi, thay vào đó là một chút thỏa mãn, giống như một con dã thú vừa đánh chén xong một bữa thật no nê. Hắn nhìn Hạ Khai với ánh mắt hoàn toàn không giống một người thầy, mặc dù quan hệ giữa hai người vốn dĩ chẳng còn liên quan gì đến danh xưng thầy trò nhưng vì đã gọi lâu thành quen, cũng khó sửa lại ngay được.

Sau trận giao triền giữa hai chiếc đuôi dưới làn nước, Hạ Khai tiêu hao gần như toàn bộ thể lực lẫn tinh thần, cậu gối đầu lên người Ngụy Thầm, mơ màng chìm vào giấc ngủ. Kỳ ph át tình của Omega thông thường sẽ kéo dài một tuần, lâu hơn có thể đến nửa tháng, huống hồ cậu và Ngụy Thầm còn là những cá thể có liên kết tinh thần, sức mạnh và thể lực đều mạnh hơn người bình thường rất nhiều, thời gian duy trì kỳ ph át tình cũng khác biệt theo từng cá nhân.

Với tình trạng của Hạ Khai lúc này, sau khi được Ngụy Thầm đút cho chút thức ăn, thể lực liền hồi phục ngay lập tức. Cậu chớp đôi mắt ướt át nhìn hắn, trong mắt tràn ngập ánh sáng.

Hạ Khai đưa tay lướt nhẹ qua một phần đuôi rồng, tinh thần đột nhiên phấn chấn hẳn lên, đôi mắt sáng rực lạ thường, ngay cả khóe mắt cũng đỏ ửng một cách đáng sợ.

Tuyến thể sau gáy, nơi từng bị cắn xé, lại một lần nữa tràn ra chất lỏng ướt át. Hạ Khai tựa như một quả trái cây chín mọng căng tràn, khắp nơi trên cơ thể đều mềm mại đến khó tin. Cậu đưa bàn tay nóng rực của mình, chạm nhẹ lên khuôn mặt của Ngụy Thầm.

"Thầy ơi, đuôi em không động đậy được nữa rồi."

Cậu bắt đầu giở trò làm nũng, chỉ dùng phần chóp đuôi cá quấn lấy Ngụy Thầm, nghịch ngợm một chút lại thôi. So với một con giao nhân khổng lồ, một chú cá nhỏ như cậu chẳng thể gây ra nổi chút sóng gió nào. Ngụy Thầm hiếm khi thảnh thơi, không hề động đậy, cứ để mặc cậu chơi đùa.

Đợi đến khi Hạ Khai bắt đầu cảm thấy chưa đủ thỏa mãn, chiếc đuôi dài của giao nhân lại một lần nữa quấn lấy cậu, thuận theo ý muốn của cậu mà chậm rãi đáp ứng, từng chút một, vừa đủ để làm dịu cơn khát cầu.

Bể nước tiêu hao hơn phân nửa lại được thay nước mới, chẳng biết đã lặp lại bao nhiêu lần. Cứ thế, Hạ Khai mặc sức làm loạn trên tầng thượng nhưng Ngụy Thầm vẫn chẳng hề biến sắc, thậm chí còn vui vẻ mà hưởng thụ.

Pheromone bao trùm khắp tầng cao nhất, Hạ Khai bị nung nóng đến mức tan chảy như kem, mềm mại, ngọt ngào. Mãi đến khi được Ngụy Thầm ôm xuống tầng dưới, cậu mới nhận ra không khí xung quanh không chỉ có hương vị ngọt ngào của mình.

Thời gian cậu ở lại tầng thượng, thoắt cái đã trôi qua hơn nửa tháng. Ngụy Thầm có việc phải xử lý, liền trực tiếp ôm cậu theo.

Trong phòng họp rộng lớn, ánh sáng từ màn hình khổng lồ phản chiếu, Hạ Khai đối diện với vô số ánh mắt lướt qua cậu rồi nhanh chóng rời đi. Cậu đã khôi phục hình dạng bình thường nhưng theo bản năng vẫn tưởng rằng mình còn đuôi cá, vô thức quấn lấy người Ngụy Thầm, hoàn toàn không để ý đến những biểu cảm kỳ lạ của đám người trên màn hình.

.

Hạ Khai bám trên người Ngụy Thầm, hành động của cậu lúc này đã không thể chỉ đơn giản dùng từ "quá trớn" để hình dung nữa. Bầu không khí trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo đến cực điểm.

Omega đối với những kẻ đứng trên cao, suy cho cùng đa phần cũng chỉ là người được nuôi giữ bên cạnh, nói dễ nghe thì giống như một thú cưng nhỏ mà thôi. Những kẻ nắm quyền không cần đến thứ vướng bận như tình cảm, hầu hết hôn nhân của họ đều là kết quả của sự liên minh giữa các gia tộc, tầng tầng lớp lớp lợi ích đan xen. Sau khi kết hôn, dù mỗi người chơi riêng cũng chẳng có gì lạ, miễn là không ảnh hưởng đến lợi ích thì chuyện riêng tư thế nào cũng không quan trọng.

Đám cấp dưới cùng phe với nhà họ Ngụy, địa vị bên ngoài cũng không hề thấp, mỗi người đều có trọng trách riêng, từng gặp qua đủ kiểu Omega nhưng chưa từng thấy ai dám tùy tiện như Hạ Khai. Bám chặt lấy người đứng đầu nhà họ Ngụy làm trò ngay trước mắt mọi người, chẳng khác nào cưỡi lên đầu hổ mà nhổ râu.

Hạ Khai liếc mắt thấy vẻ mặt cứng ngắc của đám người xung quanh, thậm chí vài Alpha lớn tuổi đến mức râu cũng sắp dựng ngược lên, trông như vừa gặp quỷ.

Cậu co vai lại, ý thức được việc dùng chân quấn lấy Ngụy Thầm quả thực có phần không ổn, cố nhịn đi cảm giác khác thường còn sót lại trong cơ thể, chậm rãi buông chân xuống. Mấy chục ánh mắt nhìn chằm chằm khiến cậu hiếm khi cảm thấy nóng mặt, dứt khoát không nhìn nữa, áp mặt vào vai Ngụy Thầm, cậu lẩm bẩm: “Thầy ơi, thầy nhờ người dẫn em ra ngoài đi.”

Lần này, Ngụy Thầm để Hạ Khai xuất hiện bên cạnh mình, còn dung túng cậu làm ra hành động vượt giới hạn như vậy, gần như là đang công khai tuyên bố vị trí đặc biệt của Hạ Khai bên cạnh hắn. Một số người cũng chú ý tới chiếc nhẫn trên ngón tay của Hạ Khai, hoàn toàn trùng khớp với chiếc trên tay Ngụy Thầm, như một cặp vậy.

Giới thượng lưu của Liên Bang lập tức xôn xao. Vị trí bên gối của Ngụy Thầm vốn là miếng bánh béo bở, không biết bao nhiêu người tìm cách kết thân với nhà họ Ngụy, ai ngờ cuối cùng lại bị một Omega không rõ từ đâu nhảy vào chiếm trước, hơn nữa còn được hắn cưng chiều đến mức này.

Gia cảnh của Hạ Khai đã sớm bị Ngụy Thầm điều tra kỹ càng. Hồ sơ của cậu được cơ quan mật bảo vệ, người ngoài muốn tra cũng phải vượt qua tầng lớp phòng vệ này, để tránh bị Ngụy Thầm phát hiện, nhất thời không ai có thể điều tra được lai lịch thực sự của cậu. Sau đó, tin tức tiếp theo được truyền ra chính là - Ngụy Thầm và Hạ Khai đã kết hôn rồi.

Ngày đi nhận giấy chứng nhận kết hôn, đầu óc Hạ Khai vẫn còn mơ màng. Cậu ôm chặt tờ giấy trong tay, vừa ngồi lên phi thuyền, cả người liền sửng sốt, ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com