Trần Nhật Dung tiếp tục đánh giá.
“Nghe nói quần áo ở đây rất rẻ.”
Trần Nhật Dung không bất ngờ với xe ô tô, dù sao ở Thánh quốc cũng có thứ này chỉ có điều nó rất đắt không phải ai cũng có thể sử dụng, Trần Nhật Dung hiện tại cũng chỉ có thể sử dụng xe ngựa để di chuyển, nhưng không ăn heo cũng thấy qua heo chạy nàng đã từng ngồi xe với ông ngoại mình vài lần.
Hai vị quan ngoại giao chính thức bắt tay làm ra vẻ thân thiết với nhau rồi mọi người liền lên xe dưới sự hộ tống của quân cận vệ hướng về vương cung đi tới.
Cho dù ở Thánh thành cũng không có chuyện như vậy.
Trần Ngọc Dung nghe vậy liền vừa đọc tập tài liệu vừa hỏi.
Hai bên đường đi đều đầy người đi bộ, nàng có thể thấy được trên khuôn mặt mỗi người đều tràn đầy sức sống, cũng không có bất kỳ người nào không đủ mặc xuất hiện trên đường cái. Mặc dù thi thoảng vẫn thấy được quần áo may vá nhưng số lượng không nhiều, ngược lại quần áo trên người mỗi người đều phi thường lành lặn, thậm chí có thể nói là đẹp.
Nghe vậy! Trần Nhật Dung nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này nàng đã có thể thấy được những ống khói khổng lồ chọc lên bầu trời, chúng đang không ngừng nhả ra những làn khói đen bao phủ lấy toàn bộ bầu trời.
Dù sao chồng tương lai của nàng cũng là vua của Nam Tinh, người đàn ông khiến Thánh quốc vừa yêu vừa hận.
Nàng rất nhanh đã kết thúc cầu nguyện, chậm rãi đứng dậy mở cánh cửa nhỏ ra.
Hiển nhiên trước khi tới Nam Tinh nàng đã có một khóa học để hiểu về tình hình hiện tại của Nam Tinh.
Lại Minh Đức nói.
Sau đó là một bữa tiệc chào đón đoàn ngoại giao.
“Đông đúc thật!”
“Quốc vương Nam Tinh có rất nhiều tình nhân sao?”
Trần Nhật Dung thông qua cửa sổ xe quan sát xung quanh, mặc dù đã nghe về sự giàu có của Nam Tinh nhưng khi thực sự chứng kiến nàng mới thấy được thế nào là giàu có.
“Ít nhất đã biết hai người! Còn lại chúng ta cũng không biết rõ.”
Thấy Trần Nhật Dung đi ra người hầu lập tức hành lễ nói.
Kể từ thời điểm được thông báo sẽ trở thành hoàng hậu của Nam Tinh trái tim nàng đã đập mạnh, mỗi ngày nàng luôn hồi hộp suy nghĩ lung tung.
Nhân cơ hội Long cũng trò chuyện với nàng, không có gì quá đặc biệt trong nội dung, chủ yếu là tên tuổi, sơ thích các loại không phải những câu hỏi nhạy cảm.
Cũng vì lý do này khiến cho chi phí di chuyển trong nội thành cũng có chút lớn.
Đương nhiên không phải kiểu tiệc đứng như những bữa tiệc quý tộc thông thường, đây là một bữa tiệc bình thường với vị trí của mọi người được sắp xếp trên bàn.
“Điện hạ! Chúng ta sắp tới nơi.”
Đây là một căn phòng nhỏ chỉ đủ cho bốn năm người cùng đứng, nhưng căn phòng này cũng không phải phòng nghỉ ngơi hay phòng ngủ bởi vì trên bức tường đối diện treo lấy biểu ngôi sao ba cánh, chính là biểu tượng của tam thần.
Nơi này đã bị quân cận vệ phong tỏa, đón đoàn người Trần Nhật Dung là bộ trưởng bộ ngoai giao An Hồng. Lần này ngoại trừ việc đưa Trần Nhật Dung tới còn là một chuyến thăm tiến hành ký kết một số hiệp ước nữa nên nó là một chuyến thăm chính thức, ngay cả trên các tờ báo cũng có thông tin việc chuyến đi này.
“Tại sao vây?”
Trần Nhật Dung quay người rời đi, trở về phòng của mình.
Kết thúc buổi lễ đoàn ngoại giao của Thánh quốc không ở tại nhà khách quốc gia, nơi vốn dĩ được xây dựng để đón những đoàn khách nước ngoài. Ngược lại bọn hắn ngụ lại tại giáo đường.
Là cháu gái của giáo hoàng Trần Nhật Dung mặc dù không tham gia vào chính trị nhưng nàng vẫn có thể tiếp xúc với những tin tức mà người thường không thể tiếp xúc được.
Dưới mặt đường ngựa xe cũng như nước, thi thoảng lại có một chiếc xe chạy qua tỷ lệ này đã nhiều hơn rất nhiều so với Thánh thành.
Ngành dệt may ở đây phi thường phát triển khiến cho quần áo trở nên rất rẻ, người dân có thể dễ dàng mua nhiều quân áo hơn.
Để giữ được những con đường sạch sẽ như vậy chính quyền thành phố đã yêu cầu tất cả ngựa hay động vật kéo đi vào thành phố đều phải trang bị túi đỡ phân đeo ở đuôi. Nó đỡ lấy phân động vật không cho rơi xuống đất.
Người hầu của nàng đã chờ đợi bên ngoài!
Nàng biết vị vua này rất có thể là một kẻ dị giáo, nhưng sức mạnh quốc gia này cùng với những vấn đề chính trị khiến Thánh quốc không thể không hợp tác với một kẻ dị giáo như hắn. Tới bây giờ bọn họ thậm chí phải tiến hành một hành động liên minh với chính Nam Tinh, một điều chưa bao giờ diễn rả đối với Thánh quốc.
Nghĩ tới ngành dệt may ở Thánh quốc Trần Ngọc Dung không khỏi thở dài.
Phải biết cho dù là Thánh thành phân ngựa cũng đầy đường, mặc dù có người dọn phân nhưng bởi vì bản thân số lượng xe ngựa rất lớn khiến công việc này bị quá tải.
Đoàn xe rất nhanh đã tiến vào cung điện hoàng gia.
Đương nhiên người đại diện gặp mặt Long đầu tiên là hồng y giáo chủ Trần Dương, sau đó ông ta mới giới thiệu Trần Ngọc Dung cho Long.
Dù sao nơi này là nơi công cộng, hồng y giáo chủ Trần Dương còn ngồi giữa hai người đâu, không lẽ bảo ông ta bịt tai lại.
Trần Nhật Dung lúc này đang quỳ gối giữa phòng đôi mắt nhắm chặt tiến hành cầu nguyện, đây là công việc mỗi ngày của nàng dưới thân phận là một tín đồ trung thành của tam thần.
Nghe được báo cáo Trần Ngọc Dung không khỏi nhíu mày.
Trần Ngọc Dung cũng được sắp xếp ngồi khá gần với Long, nàng chỉ ngồi dưới Trần Dương. Dù sao mặc dù không có quan chức trong người nhưng nàng cũng là vương hậu tương lai của Nam Tinh không thể ngồi quá thấp được.
“Không cần lo lắng! Những tình nhân cuối cùng cũng chỉ là tình nhân, mặc dù thân phận của bọn họ cũng rất cao nhưng không thể so sánh với ngươi được. Đây mới là những người ngươi nên chú ý.”
Đây là một điều rất đáng chú ý.
Nàng biết nơi này đã tới khá gần Kim Lăng, có lẽ chỉ còn hai ba mươi phút nữa là có thể tới nơi. Dù sao ở Thánh thành cũng có những ống khói khổng lồ này.
Đêm đó đoàn ngoại giao Thánh quốc ngồi trong đại sảnh lớn của giáo đường, cùng với những nhân viên hoạt động ở Nam Tinh bọn hắn cần hiểu rõ tình huống Nam Tinh hiện tại để đưa ra các biện pháp đối phó.
“Điện hạ! Chúng ta sắp tới Kim Lăng, các vị linh mục yêu cầu ngài nhanh chóng chuẩn bị.”
Nhân viên trả lời.
Trần Nhật Dung rất hồi hộp!
Giữa đường đến cả một bãi phân ngựa cũng không có, bụi bặm cũng rất ít.
Tiếng của người hầu vọng vào từ ngoài cửa.
Đổi lại thành phố rất sạch sẽ và có vô số người giàu thích tới sinh sống ở đây.
Long đã chờ sẵn ở đây!
Cũng rất dễ hiểu.
Khoảng hai mươi phút sau tàu vào ga Kim Lăng.
“Nàng ta là chủ của Hoa Quế, hơn nữa quan hệ của nàng ta với vua của Nam Tinh phi thường thân mật. Hai người này hiện tại đã có quanh hệ, nàng ta chỉ thiếu một thân phận chính thức. Còn người này nữa, bà ta gọi Lý Hồng, là ɖú nuôi của vua Nam Tinh địa vị của bà ta trong lòng vua Nam Tinh vô cùng quan trọng, ngươi phải tìm cách lấy lòng bà ta. Chỉ cần lấy lòng được bà ta ngươi đã thành công một nửa rồi.”
“Đường cũng rất sạch sẽ!”
Mặc dù có sự giúp đỡ của Nam Tinh ngành dệt may của Thánh quốc cũng phát triển rất phi thường nhưng những loại thuế của quý tộc dọc theo các lãnh địa đã khiến giá cả của quần áo bị đội lên rất nhiều, mặc dù không thể so sánh với giá cả đồ thủ công trước kia nhưng cũng gây không ít khó khăn để người dân bình thường có thể tiếp cận được.
Mặc dù nàng biết đàn ông có tình nhân không phải cái gì đó đặc biệt, nhưng dù sao người này cũng là chồng tương lai của nàng, nghe được những lời đó nàng cũng cảm giác không tốt.
Hồng y giáo chủ Lại Minh Đức người phụ trách giáo khu Nam Tinh lên tiếng, ông ta giao cho Trần Ngọc Dung một tập tài liệu.
Dẫn đầu đoàn Thánh quốc là hông y giáo chủ Trần Dương, cũng là một vị hồng y thuộc gia tộc của giáo hoàng. Hiển nhiên với vị trí hiện tại của mình Trần Nhật Dung vẫn chưa có tư cách để đại diện cho Thánh quốc, ít nhất cho tới khi nàng trở thành vương hậu của Nam Tinh.
“Con đàn bà này là Hoa Nguyệt Ánh, ả mới là đối thủ lớn nhất của ngươi.”