"Phu nhân, ta là Tiêu Lâm Quyết. Lần này, xin nàng đừng quên nữa."
Ngay thời khắc đó, ta đột ngột đẩy hắn ra.
Hắn bị ta đẩy văng khỏi giường, quấn màn ngã ngồi dưới đất.
Chân khí trong ta dồn lên một lượt, thổi bay cả cái giường.
Ta nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, thong thả mặc y phục. "Ta nhớ rồi, Tiêu Lâm Quyết."
Ta ôm lấy cổ hắn, hôn lên môi hắn, cười nhàn nhạt: "Hữu duyên tái kiến."
Hồng Trần Vô Định
Cuộc hôn nhân ngắn ngủi này, đã đến lúc chấm dứt tại đây.
Cả hai chúng ta đều cần rời khỏi mái nhà ấm áp trong hẻm Hoè Hoa này, để đối mặt với vận mệnh của chính mình.
10
Ta đến nha phủ Thanh Châu, vừa bước vào đã thấy phụ thân, mẫu thân cùng đệ đệ ta bị treo lơ lửng trên giá gỗ.
Cả ba người chẳng khác nào ba con cá mặn bị phơi khô, khắp mình không còn mảnh thịt lành lặn.
Tam hoàng tử nhìn ta mỉm cười: "Thánh nữ, ngươi vừa lòng chưa?"
Ta lạnh nhạt: "Đừng vòng vo. Sư muội ta đâu?"
Hắn mời ta vào trướng, hoà nhã nói:
"Nếu Thánh nữ có thể giúp ta lấy thủ cấp Thành Vương, tự nhiên ta sẽ thả Đại Đại. Dù gì ta cũng từng cùng nàng ấy làm phu thê ba năm, cũng có chút tình nghĩa."
Ta vừa nghe xong câu ấy, liền bước đến trước mặt hắn, túm lấy tóc, tát liền tám cái nảy lửa.
Tam hoàng tử bị đánh đến ngẩn cả người.
Vệ binh vừa bước lên một bước, đã rũ rượi ngã lăn ra đất.
Độc thuật của ta sớm đã đến cảnh giới xuất thần nhập hoá.
Ta tung cước đá hắn ngã lăn, giẫm thẳng lên ngực, mỉm cười:
"Ta nghĩ có lẽ ngươi hiểu lầm rồi. Hôm nay, ta không phải đến cầu xin."
Tam hoàng tử gằn giọng, gương mặt méo mó:
"Phía ngoài hẻm Hoè Hoa có một ngàn tử sĩ, nếu ngươi dám g.i.ế.c ta, đám dân đen kia sẽ c.h.ế.t không có đất chôn!"
Ta vội vàng đỡ hắn dậy, cười tươi: "Ôi chao, là ta lỗ mãng rồi. Tam hoàng tử đừng trách."
Tam hoàng tử phủi bụi trước ngực, sắc mặt âm u bất định nhìn ta.
Ta cũng cười híp mắt đáp lại.
Cái tát kia, không phải vì ta xúc động, mà là để cảnh cáo hắn.
Ta cứu người, là vì ta muốn.
Ngươi lấy mạng sư muội ra đe doạ ta? Ngươi chán sống rồi sao? Nếu ngươi còn dám lấn tới, thì cá c.h.ế.t lưới rách, cùng lắm là c.h.ế.t chung.
Hắn chợt bật cười lớn:
"Đã nghe đồn Thánh nữ được chân truyền của tiên sư, hôm nay gặp quả nhiên bất phàm. Đêm nay, ta sẽ mời Thành Vương tới nghị hoà. Nếu có Thánh nữ tương trợ, ắt có thể không tốn một binh một tốt, diệt mười vạn đại quân."
Ta hiểu hắn muốn gì.
Hắn muốn ta dùng thần khí để đánh bại Thành Vương.
Năm xưa lão hoàng đế tẩu hỏa nhập ma vì ăn đan dược, muốn dùng sinh linh luyện đan, định g.i.ế.c mấy chục vạn hài nhi trong kinh thành.
Sư phụ ta đích thân tới, thi triển tiên pháp cứu người.
Khi ấy, ta tận mắt nhìn thấy một màn ánh sáng trắng mênh mang.
Chỉ trong chớp mắt, tất cả hài nhi trong hố sâu đều được cứu lên.