“Nếu nó thật sự giết bọn Cao Quang Minh thì sao? Cậu giữ nó bên cạnh?”
Gã linh nhà họ Cao này vẫn có phần lo âu.
Cái thằng Kim Lực này nói phản bội Cao Quan Minh phát là phản bội luôn, sau này lấy gì chắc nó không phản bội Cao Bằng? “Ha ha, tao thiếu một đứa tay chân như nó à?”
“Yên tâm, trong lòng tao biết rõ, chờ nó giết bọn Cao Quang Minh xong cũng khó thoát khỏi cái chết.”
Cao Bằng cười ha hả, không thèm quan tâm nữa mà khoát tay.
Lính nhà họ Cao nghe vậy thì gật đầu, không nói gì thêm.
“Đúng rồi, Cố Minh Tuấn đâu?”
Cao Bằng chợt nhớ đến Cố Minh Tuấn.
“Ngài Cố nói ra ngoài làm chút chuyện, hẳn là đến khu quy hoạch Thành Bắc.”
Lính nhà họ Cao vội vàng trả lời.
“Ha ha, ông ta chắc đi hành hạ ông già Lâm Vạn Quân kia rồi, đi đi đi đi”
Cao Bằng cười một tiếng khinh miệt, sau đó một tay ôm người đẹp vào phòng.
“Đừng quấy rầy tao, à còn nữa, ngày mai đến giờ đón dâu nhớ gọi tao.”
Cao Bằng bỏ lại một câu.
“Vâng! Người thanh niên này vội gật đầu.
Kim Lực và mấy người kia rời khỏi biệt thự đến kho hàng dưới đất.
Chẳng biết từ lúc này, bóng đêm nơi chân trời càng lúc càng dày đặc.