Quỷ Thai Trong Bụng Chị Dâu

Chương 20: Kinh hoảng



Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, lúc này đã gần mười giờ tối.

Tôi đặt hình nhân giấy nhỏ vào trong tủ, còn hình nhân lớn thì giấu dưới gầm giường. Sau đó tôi đi một vòng quanh phòng, suy nghĩ một chút rồi leo lên xà ngang.

Ngôi nhà cũ này là kiểu nhà gỗ truyền thống, ở giữa có một cây xà lớn. Tôi trèo lên đó, đập vỡ luôn chiếc đèn huỳnh quang đang treo trên trần nhà.

Trong phòng chỉ còn lại một cây đèn sàn mờ mờ được đặt ở góc tường, ánh sáng ảm đạm như phủ một lớp sương xám khắp nơi. Nếu không nhìn kỹ thì hoàn toàn không thể phát hiện ra tôi đang nấp ở đâu.

Tôi trốn xong thì lấy điện thoại ra chơi mấy ván game, bỗng ngoài cửa vang lên tiếng kêu gào thê thảm.

“Tinh Nhiễm, cứu mạng với — Tinh Nhiễm ——”

Tôi tinh thần chấn động, ngồi bật dậy. Đến nhanh hơn tôi tưởng rồi đấy.

“Bùm bùm bùm! Đặng Tinh Nhiễm, mở cửa đi! Tinh Nhiễm, cứu cả nhà với!”

Cửa bị đạp tung, ba mẹ tôi và anh trai cùng nhau ngã nhào vào phòng, chồng lên nhau như trò xếp hình sống.

Anh tôi nằm ở dưới cùng, miệng “ai da ai da” kêu rên liên tục, ba tôi mặc bộ đồ ngủ, sau lưng áo bị xé toạc thành từng sợi, gió vừa thổi qua liền phấp phới như cờ vải.

Mẹ tôi vừa khóc vừa lăn tới, chống tay bò vài bước về phía trước.

“Đặng Tinh Nhiễm, mau ra đây cứu người đi, chị dâu con điên rồi, tối nay cắn anh con mất một miếng thịt to tướng. Con không thể cứ trơ mắt nhìn anh con bị chị ấy cắn c.hết chứ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ba tôi cũng khóc.

“Người trong làng như bị điếc hết rồi, ba mẹ hét cả đường mà chẳng ai thèm để ý!”

Đương nhiên là không nghe được rồi. Bọn họ bị lạc trong trận pháp quỷ, dù có gào rát cả cổ cũng chẳng ai phát hiện.

Anh tôi khóc càng to hơn, động tác lanh lẹ bò dậy, ngửa cổ ra, chỉ vào cái lỗ to tướng trên xương quai xanh:

“Tinh Nhiễm, trong bụng chị dâu đúng là quỷ thai, tối nay anh nhìn thấy tận mắt, cô ấy không phải dùng miệng cắn anh đâu. Anh áp tai lên bụng nghe tiếng thai động, thì cái bụng đó đột nhiên hiện ra một cái miệng, suýt nữa cắn đứt khí quản của anh!”

Trà Đá Dịch Quán

“Trời ơi, sao lại có chuyện kinh khủng vậy, con quỷ con đó muốn ăn anh đấy! Mau cứu anh chị đi ——”

Cả đám người vừa khóc vừa nói, đóng chặt cửa phòng lại, bắt đầu như ruồi mất đầu chạy loạn khắp nơi tìm tôi.

Chưa tìm được thì “rầm” một tiếng, cánh cửa gỗ rơi xuống đất.

Chị dâu tôi đứng ở cửa, hai tay còn giữ tư thế đẩy cửa, đôi mắt đỏ rực, nhe răng cười ghê rợn.

“Ha, đều ở đây cả rồi!”

“Tôi đói quá, bụng tôi thật sự rất đói ——”

- Trà Đá Dịch Quán -


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com