Nữ quỷ khinh thường lạnh lùng đứng ở một bên quan sát, “Ngươi không cần xin lỗi ta, người ngươi nên xin lỗi là con gái của ta.” Trần Tân Hoa đã khủng hoảng đến cực độ, hắn hoàn toàn không nghe lọt tai, hết sức trốn ra phía sau ghế dựa, đồng thời cũng tinh lực kiệt quệ điên cuồng gào thét, “Cứu mạng! Nhanh lên, có ai không? Nhanh cứu mạng!” Nữ quỷ chỉ là yên lặng đứng ở một bên nhìn chằm chằm hắn, cho đến khi hắn hét đến cổ họng khản đặc. Trần Tân Hoa nghiêng người dựa vào tường, đau đớn ho khan. “Ngươi hiện tại cũng rốt cuộc có thể thể nghiệm được cái cảm giác kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không linh rồi chứ. Bất quá ta vẫn khuyên ngươi đừng lãng phí công sức này nữa.” Nữ quỷ vừa nói vừa trải dây thừng gai trên bàn ra, nhìn chiếc ghế gỗ lớn bên cạnh, “Ta quên nói với ngươi, bên ngoài căn phòng ngươi đang ở hiện tại, phạm vi hai dặm đường không có một ai, cho dù ngươi có kêu vỡ cổ họng cũng sẽ không có người đến đâu.” Trần Tân Hoa khó khăn thở dốc, mồ hôi nhỏ trên trán như mưa, từng giọt từ trên đầu xuôi theo má một đường chảy xuống. Sự hoảng sợ to lớn và giãy giụa kịch liệt đã khiến thể lực của hắn gần như hoàn toàn cạn kiệt. Nữ quỷ đã đeo găng tay nhựa đã chuẩn bị từ trước vào hai tay. Nữ quỷ cao ít nhất 1m7, thân thể to lớn đứng bên cạnh Trần Tân Hoa rất chiếm ưu thế. Cô ta đi tới dùng sức kéo Trần Tân Hoa đang chỉ ngây ngốc đến trên ghế gỗ. Trần Tân Hoa dùng hết chút sức lực cuối cùng của hắn để giãy thoát, thế nhưng bị nắm đấm rất có lực đạo của nữ quỷ đánh cho hoa mắt chóng mặt, chỉ có thể đành chấp nhận số phận mặc cho nữ quỷ này buộc chặt toàn thân mình từ trên xuống dưới. Nữ quỷ buộc hai tay Trần Tân Hoa vào trên ghế dựa và duỗi ra một chút, “Ta từng nghe nói nếu như cắt cổ tay một người, máu trên người hắn tối đa cũng chỉ trong bốn giờ đồng hồ sẽ đều chảy cạn sạch. Từ trước đến nay, ta rất hiếu kì về kết quả thí nghiệm này, vẫn muốn tự mình ra tay thí nghiệm một chút.” Trần Tân Hoa vừa nghe liền khóc nức nở, toàn thân run rẩy, “Van cầu ngươi, buông tha ta đi, tất cả là lỗi của ta, ta không nên làm như vậy, ta bây giờ biết hối hận rồi, cầu ngươi tha thứ cho ta.” Trên mặt nữ quỷ lại một lần nữa nổi lên nụ cười, cô ta đứng lên, lấy một miếng vải đen gắt gao bịt kín mắt Trần Tân Hoa, khiến hắn lâm vào một vùng tăm tối. Nắm con dao mổ hàn quang lấp lánh trên bàn trong tay nữ quỷ, cô ta lại một lần nữa phát ra tiếng cười quỷ dị khanh khách. Cô ta ngồi xổm xuống ấn xuống một cái nút, lại đứng lên nhìn thoáng qua Trần Tân Hoa, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý, mà Trần Tân Hoa ở đó cầu xin, cô ta đều hoàn toàn thờ ơ, hung hăng cắt một nhát vào cổ tay hắn. Mạc Tiểu Tình cũng coi như là một người quật cường, cô ấy thật sự cắn chặt răng hoàn thành nhiệm vụ, kéo lê thân thể mệt mỏi trở về căn biệt thự nhỏ cô đang ở. Vừa mới vào cửa chính, liền thấy trên sofa phòng khách đang ngồi một thân ảnh quen thuộc kia, Mạc Tiểu Tình bước chân lảo đảo đi qua lên tiếng chào hỏi, “Báo cáo đội trưởng Húc, tôi đã chạy xong hai vòng, xin chỉ thị.” Húc Nghiêu lạnh lùng liếc mắt nhìn Mạc Tiểu Tình một cái, “Được, xin cô sau này đừng buông lỏng cảnh giác. Huấn luyện tập trung phía sau, ta vẫn sẽ luôn cảnh giác, cô bây giờ về phòng đi!” Khi Mạc Tiểu Tình trở về phòng, đã một giờ trưa. Bây giờ cô ấy vừa đói, vừa mệt, vừa buồn ngủ, sau khi cô ấy tắm rửa xong, đã hoàn toàn không có sức lực lại ra ngoài ăn cơm trưa, toàn thân đau nhức vô cùng. Mạc Tiểu Tình không muốn ăn cơm, nằm ở trên giường đang định ngủ, lại nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô ấy khập khiễng lao tới cửa, với tốc độ nhanh nhất mở cửa ra, ngoài ý muốn phát hiện không phải Húc Nghiêu mà cô ấy mong đợi, mà là Hoàng tỷ bưng thức ăn đi tới. “Tiểu Tình, cô hôm nay mệt đến mức này rồi phải không. Cô bây giờ thật sự là định đi ngủ, thế này sao được chứ. Nhanh lại đây, ta đã giúp cô mang đồ ăn vào phòng rồi.” Mùi thức ăn thơm đã tràn ngập khắp căn phòng, kích thích vị giác của Mạc Tiểu Tình, trực tiếp thu hút cô ấy đến trước bàn ăn. Cô ấy cầm đũa nhanh chóng bắt đầu ăn, còn không quên bĩu môi cảm ơn Hoàng tỷ, “Hoàng tỷ, cô thật là tốt quá. Ta bây giờ thật ra là vừa đói vừa buồn ngủ vừa mệt, căn bản là không có sức lực lại chạy ra ngoài dùng cơm.” Hoàng tỷ mỉm cười nhìn Mạc Tiểu Tình, một vẻ muốn nói lại thôi. Mạc Tiểu Tình lại cúi đầu xuống ăn tiếp, khi ngẩng đầu lên lần nữa thì phát hiện Hoàng tỷ không ngừng nhìn cô ấy. “Hoàng tỷ, cô có phải hay không có chuyện gì muốn nói vậy sao?” Hoàng tỷ lúc này mới mấp máy môi mở miệng nói, “Tiểu Tình à, hi vọng cô hôm nay đừng để trong lòng, Đội trưởng Húc người này, ta rõ ràng nhất rồi, hắn thường ngày huấn luyện đã rất hung dữ rồi.” Nghe nhắc đến như vậy, trong lòng Mạc Tiểu Tình vẫn rất khó chịu, cô ấy biết mình lúc đó được tuyển vào thể chất dù sao cũng không hợp cách. Húc Nghiêu nói cô ấy như vậy cũng hợp tình hợp lý. Thế nhưng cô ấy luôn cảm thấy Húc Nghiêu trong đợt huấn luyện tập trung lần này hoàn toàn là nhắm vào cô ấy, trong ánh mắt lại một lần nữa xuất hiện cái biểu cảm chán ghét như khi vừa mới gặp cô ấy. “Thật sự là như vậy sao?” Mạc Tiểu Tình hỏi ngược lại, thật ra cũng là đang tự hỏi mình. Hoàng tỷ vỗ vỗ vai Mạc Tiểu Tình, an ủi, “Là thật đó, nếu không thì cô xem.” Hoàng tỷ vừa nói vừa từ trong túi lấy ra một hộp thuốc cao, đưa cho Mạc Tiểu Tình, “Cô nghĩ ta thật sự sẽ có sự tỉ mỉ như vậy sao, vừa mang cơm cho cô lại vừa mang thuốc cao cho cô sao? Thật ra những thứ này đều là Đội trưởng Húc an bài ta làm.” Trong ánh mắt của Mạc Tiểu Tình lại một lần nữa lộ ra vẻ mừng rỡ, “Thật sự là Húc Nghiêu đưa sao?!” “Đó là đương nhiên rồi, chuyện này còn có thể là giả sao?!” Hoàng tỷ lại một lần nữa nhìn thấy Mạc Tiểu Tình mày nở mặt mày, liền tâm trạng thả lỏng rất nhiều, “Tiểu Tình à, cô tuyệt đối đừng trách Đội trưởng Húc, ta thật coi trọng hai người, còn thật sự thích hai người cùng nhau bạc đầu đến già, sinh một đống lớn tiểu tử béo. Thật ra Đội trưởng Húc hắn thật sự không dễ dàng, mỗi lần có một bạn gái đều không có kết quả. Thật ra hắn cũng là một lão nam hài hi vọng được người khác yêu thương. Cô chạy trong mưa, hắn vẫn luôn không yên lòng ngồi trong đại sảnh nhìn chằm chằm tấm kính bên ngoài, cho đến khi cô từ bên ngoài cửa đi vào, hắn mới yên lòng.” Mạc Tiểu Tình nghe như vậy, cả người cảm thấy sảng khoái tinh thần rất nhiều, cảm giác đau đớn và mệt mỏi khắp toàn thân đều biến mất, đến cả ăn cơm cũng đặc biệt thơm. Hoàng tỷ nhìn thấy trong mắt cũng bội phần vui mừng, đứng lên, “Vậy được thôi, Tiểu Tình. Ăn cơm xong thì lên giường nghỉ ngơi, buổi chiều hôm nay buổi tập bắn bia đã hủy bỏ rồi. Chỉ là lúc ăn tối phải nhớ xuống ăn đó.” Sau khi Hoàng tỷ đi, Mạc Tiểu Tình ăn cơm xong liền bò lên giường thiêm thiếp ngủ. Đợi cô ấy lại một lần nữa tỉnh lại, vậy mà đã đến năm giờ tối. Lúc này, bên ngoài cửa vậy mà vang lên tiếng gõ cửa, Mạc Tiểu Tình xuống giường mở cửa, bên ngoài đứng Lưu dì, “Mạc cảnh quan, bây giờ đã đến giờ ăn tối. Ta qua đây thông báo cho cô rồi.” “Làm phiền rồi, Lưu dì, ta bây giờ đi đây.” Mạc Tiểu Tình thật ra cũng không quen với cái kiểu đông người cùng ăn cơm như vậy, thêm vào đó trong nhà lão Trần vô cùng xa hoa, sự long trọng khi dùng bữa tối có thể sánh ngang cung đình cổ đại. Cô ấy cũng chỉ đành chọn một chiếc váy ren đen hở lưng, mặc lên người ngược lại còn làm lộ rõ vóc người có lồi có lõm của cô ấy, sau đó tùy tiện trang điểm nhẹ một chút, che đi vẻ mệt mỏi khi vừa mới huấn luyện tập trung.