Quỷ Án Trùng Điệp

Chương 124:  Giết người diệt khẩu ư?



Hôm qua cô ấy nghe lén được bí mật chôn giấu dưới đáy lòng của Húc Nghiêu. Thì ra hai người bạn gái trước của hắn đã xảy ra ngoài ý muốn bỏ mình, còn vị bạn gái thứ ba là Lý Mộng Dao cũng trong vụ ngoài ý muốn sân khấu sụp đổ mà bị đập trúng hai chân, đến nỗi toàn bộ phần dưới eo đều bị liệt. Bạn gái của hắn không có cách nào đến chăm sóc hắn, Đội trưởng Húc càng không thông báo cho người nhà, bạn bè thì hắn lại không muốn thiếu ân tình của người khác, dù sao cũng là một người cao kều rất khó chịu. Đôi khi cô ấy nghĩ, có phải Đội trưởng Húc dùng vẻ ngoài nghiêm khắc lãnh khốc để ngụy trang cho trái tim yếu ớt mà đầy vết sẹo của hắn không? Mạc Tiểu Tình cảm thấy hơi đau lòng cho Đội trưởng Húc, nhưng lại tìm không được lời an ủi. Húc Nghiêu cố sức ho khan hai tiếng, chuyển hướng chủ đề để làm dịu sự ngượng nghịu. "Vụ án của Uông Đào có tiến triển gì không? Người bạn đã bị bắt hôm qua, người đưa tờ giấy cho Uông Đào, đã nói ra sự thật chưa?" Mạc Tiểu Tình rất chán nản, khẽ nói: "Không có tiến triển thực chất nào, mặc dù hắn đã thừa nhận đúng là đã đưa tờ giấy cho Uông Đào, cũng nói cho chúng tôi biết có người trực tiếp chuyển tiền vào điện thoại của hắn, đồng thời gửi cho hắn nội dung cần viết trên tờ giấy. Chúng tôi đã điều tra điện thoại của người bạn đến thăm Uông Đào, nhưng đối phương gửi từ một cơ trạm giả mạo, không thể tra ra tin tức hữu hiệu." "Vậy bên Lão Đàm đã tra biển số xe của người hiềm nghi đó chưa, có phát hiện gì không?" "Không có. Chủ nhân của bộ biển số xe đó là một phụ nữ trung niên năm mươi tuổi, một tuần trước phát hiện xe bị người khác lái đi mất. Đội trưởng Húc, ở một thành phố rộng lớn như thế này mà muốn tìm một người đàn ông trẻ tuổi cao khoảng 1m8 thì như mò kim đáy bể." Húc Nghiêu ngồi dậy thở dài thườn thượt, "Ta cảm thấy chỉ số thông minh của hung thủ đằng sau hai vụ án này cực kỳ cao, chúng ta lại lâm vào thế bí bị động." Húc Nghiêu vừa nói vừa lại một lần nữa lật tất cả tài liệu ở đầu giường ra, "Nhóc con, ngươi có nhận ra hai vụ án này có rất nhiều chỗ mâu thuẫn không?" Mạc Tiểu Tình rất nghi hoặc, mặc dù nàng cũng biết bên trong có rất nhiều chỗ suy luận không thuận lợi, nhưng chính là nghĩ mãi mà không rõ là phương diện nào? Húc Nghiêu từ từ nói, "Thứ nhất, vụ án tử vong của Lưu Lệ Đan, chúng ta đã xác nhận hai nhát đao ở phần bụng đó nhất định là do Liễu Nguyệt Mai đâm. Hơn nữa pháp y cũng nói, Lưu Lệ Đan là do mất máu quá nhiều mà chết, sau đó là Uông Đào tiến vào phòng ngủ của Lưu Lệ Đan, dựa theo sự miêu tả của hắn, lúc hắn vừa mới đi vào thì Lưu Lệ Đan vẫn chưa chết, còn hướng hắn cầu cứu. Nhưng Uông Đào lại chọn làm ngơ, sau khi lừa Lưu Lệ Đan nói ra mật mã két sắt, liền cuỗm đi tất cả tài sản có giá trị trong phòng ngủ rồi chạy ra ngoài. Nói như vậy, Liễu Nguyệt Mai phải chịu trách nhiệm chính yếu nhất cho cái chết của Lưu Lệ Đan. Mà từ trước đến nay, Liễu Nguyệt Mai vẫn bị giam giữ tại đồn cảnh sát hình sự, nàng không có cách nào ra ngoài. Chúng ta bây giờ lại từ đầu phân tích người thần bí thứ ba, dựa theo lời pháp y nói, năm nhát đao ở sau lưng và bắp đùi mà Lưu Lệ Đan trúng phải, là do bị đâm từ sau lưng sau khi Lưu Lệ Đan đã chết. Năm nhát đao này chẳng qua chỉ mang ý nghĩa tượng trưng, nếu truy cứu trách nhiệm pháp luật thì tội của hắn là nhỏ nhất. Thế nhưng, trong đó có một điểm mâu thuẫn cực kỳ lớn nhất, đã tội của hắn rất nhỏ, coi như là Uông Đào đã nắm giữ đoạn video giám sát có đặc trưng của người thần bí, cảnh sát bắt giữ hắn về án, hắn tối đa cũng chỉ bị phán một hai năm. Người thần bí cũng không đến nỗi phải lừa Uông Đào đến giáo đường, để giết người diệt khẩu mới đúng. Ta nghĩ mãi mà không rõ hắn vì sao phải làm như vậy? Điểm thứ hai chính là, về Uông Đào này, Uông Đào là một bảo an có thân hình to lớn vạm vỡ, có nhất định kinh nghiệm chiến đấu. Mà người hiềm nghi chúng ta chụp được từ camera giám sát, mặc dù cũng cao 1m8, nhưng dáng người hơi gầy, nếu hắn dùng dây thừng siết chết Uông Đào từ phía sau lưng thì không có khả năng không xảy ra giằng co vật lộn. Thế nhưng kỳ lạ là thân thể của Uông Đào không có chút dấu vết giằng co vật lộn nào, điểm này căn bản là không thể giải thích được, quá tự mâu thuẫn." Mạc Tiểu Tình cũng theo đó tư duy phân tán, đột nhiên kinh hô một câu, "Đội trưởng Húc phân tích rất có lý, vậy có thể là có một khả năng, Uông Đào hắn cũng không phải bị siết chết, mà là nguyên nhân cái chết khác. Thế nhưng Nhã tỷ không phải đã xác định Uông Đào là do bị dây thừng siết chặt cổ mà ngạt thở mà chết sao?" Húc Nghiêu nói: "Lâm Nhã Lâm mặc dù kinh nghiệm phong phú, nhưng nàng cũng là người, chỉ có là người thì đều có lúc không chu toàn." "Vậy ý của Đội trưởng Húc là nguyên nhân cái chết của Uông Đào còn phải điều tra thông lệ một chút sao?" Mạc Tiểu Tình vừa nói vừa đi đến đầu giường rót một ly nước cho Húc Nghiêu rồi đưa qua. Húc Nghiêu tự nhiên nhận lấy nước uống cạn một hơi, "Ta lát nữa gọi điện thoại cho Lâm Nhã Lâm, bảo nàng lại một lần nữa kiểm nghiệm tử thi kỹ càng. Còn ngươi mang vài người lại đi một lần nữa giáo đường, lục soát một chút hiện trường." Mạc Tiểu Tình gật gật đầu, "Thế nhưng… Đội trưởng Húc, vụ án của Lưu Lệ Đan chỉ tạm ngừng điều tra trước sao?" "Chúng ta đây không phải đang tra sao? Hai vụ án này vốn là có liên quan, nguyên nhân cái chết của Uông Đào nhất định là do đoạn video giám sát đó. Thế nhưng ta chính là không nghĩ ra chuyện Uông Đào có video giám sát lại bị tiết lộ như thế nào? Đoạn video giám sát đó đối với người thần bí mà nói, thật sự quan trọng đến mức phải giết người diệt khẩu?!" Mạc Tiểu Tình xen vào một câu: "Ta cảm thấy trong video giám sát hẳn có đặc trưng rất rõ ràng bộc lộ ra thân phận của hắn, nhưng đương sự rất sợ hãi thân phận của mình bị bại lộ." Húc Nghiêu lẩm bẩm tự nói: "Điểm này ta cũng chưa suy nghĩ ra, ta càng muốn không nghĩ ra vì sao kính viễn vọng trong phòng ngủ của Lưu Lệ Đan lại biến mất?" Hắn nói xong, cầm lấy cây bút trên tay vẽ vời lên cuốn vở trống không, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Mạc Tiểu Tình. Mạc Tiểu Tình đành phải làm bộ ho khan, Húc Nghiêu lúc này mới ý thức được, vội vàng nâng đầu lên, "Ngươi sao còn ở đây, nhanh đi làm việc đi!" Mạc Tiểu Tình vội vàng bái một cái, "Được, ta lập tức đi ngay. Đội trưởng Húc ngươi cũng phải nghỉ ngơi thật nhiều." "Đi đi đi đi, ít lắm lời." Mạc Tiểu Tình từ bệnh viện đi ra ngoài sau, lập tức gọi điện thoại cho Lưu Tiểu Ba, mời hắn cùng nhau tiến về giáo đường. Hôm nay là thứ ba mười giờ buổi sáng, Mạc Tiểu Tình và Lưu Tiểu Ba đã gặp mặt ở trước giáo đường. Bọn họ tiến vào trong giáo đường phát hiện, bên trong người làm lễ cầu nguyện cũng không nhiều. Mạc Tiểu Tình lại tìm đến người phụ trách của giáo đường để nói rõ mục đích, bọn họ vừa nghe nói cảnh sát muốn lục soát kỹ lưỡng đại sảnh chính của giáo đường, mục đích là để nhanh chóng tra ra hung thủ, tự nhiên là rất phối hợp. Sau khi đám người cầu nguyện trong giáo đường tản đi, Lưu Tiểu Ba đã phân công năm cảnh sát viên mang tới đến các vị trí khác nhau trong đại sảnh chính của giáo đường, bắt đầu công việc lục soát. Thật ra trong lúc lục soát, Mạc Tiểu Tình trong lòng vẫn còn tồn tại nghi hoặc, dù sao Uông Đào đã chết đi bốn ngày, người người muôn hình muôn vẻ qua lại ở đây, cho dù là có chút manh mối cũng đã bị xóa sạch. Nhưng nàng vẫn thành thật cẩn thận bắt đầu lục soát, thậm chí còn dùng tới kính lúp, không bỏ qua bất kỳ dấu vết nào trên mặt đất ở bất kỳ góc nào. Bốn mươi phút sau, cảnh sát viên trong giáo đường không bất luận người nào tra được tin tức hữu dụng, Mạc Tiểu Tình trong lòng nghĩ, hôm nay có thể là đi công cốc một chuyến. Nhưng nàng vẫn chưa từ bỏ ý định, cúi đầu tiếp tục tìm kiếm manh mối, nàng khom lưng xuyên qua từng dãy ghế gỗ. Đến hàng thứ năm, đột nhiên sơ suất một cái, bàn tay phải đột nhiên bị vật gì đó nhói một cái, đau đớn khó chịu.