Quỷ Án Trùng Điệp

Chương 103:  Ngươi có ca ca?



Các đồng sự tản đi, Mạc Tiểu Tình đi ra khỏi đại lâu hình cảnh, lên chiếc xe Cadillac của Ly Thiên Phong. Một nhà hàng xa hoa ưu nhã hoàn toàn như trước đây, một bữa tối dưới ánh nến trước sau như một. Nhưng trong lúc dùng bữa, Mạc Tiểu Tình một lần lại một lần thất thần, khiến Ly Thiên Phong không khỏi nhíu mày, “Tiểu Tình, ngươi là người đầu tiên thất thần khi ta đang nói chuyện.” Mạc Tiểu Tình lúc này mới hoàn hồn trở lại, liền vội vàng nói xin lỗi! “Có thể là ta gần đây tra án quá mệt mỏi quá bận rộn, cho nên hơi mệt mỏi thể xác tinh thần.” Để không khí dùng bữa không quá ngượng ngùng, Mạc Tiểu Tình chủ động khơi mào chủ đề, “À phải rồi, Ly Thiên Phong, không được bao lâu nữa là Tết Nguyên Đán rồi, ngươi là xuất ngoại cùng cha mẹ đón Tết hay là lưu lại trong nước?” “Ta không có cha mẹ, đã mười năm không đón Tết Nguyên Đán rồi.” Ly Thiên Phong uống một ngụm rượu đỏ, rất lạnh nhạt nói một câu. Mạc Tiểu Tình ngạc nhiên, lúc này mới phát hiện mình đường đột, nàng từ trước tới nay chưa từng nghe nói Ly Thiên Phong là cô nhi, “Xin lỗi. Ta quá đường đột rồi!” “Không sao chứ?” Ly Thiên Phong lộ ra hàm răng trắng tinh, cười nói, “Ngươi ngàn vạn đừng vì thân thế của ta, rồi đáng thương ta. Kỳ thật ta là một người tôn sùng tự do, ngược lại cảm thấy loại trạng thái này rất tốt, một người ăn no, cả nhà không đói.” Ly Thiên Phong để cho không khí hoạt bát hơn, chuyển chủ đề: “Không muốn nói về ta, ngươi cứ nói đi, không khí đón năm mới ở quê hương của ngươi cho ta cảm thụ cảm giác.” Vừa nói đến đây, Mạc Tiểu Tình nhất thời mặt mày hớn hở, “Nhà chúng ta đón năm mới thật náo nhiệt, trước mười ngày đón năm mới, người trong thôn đã bắt đầu làm thịt heo làm thịt dê, mài đậu hũ, làm bánh dày. Lúc niên kỷ còn nhỏ, ta vô cùng mong đợi bao lì xì mừng tuổi của cha mẹ vào đêm trừ tịch. Vừa qua 12 giờ, cả thôn tiếng pháo nổ vang trời, nhà này vừa dứt, nhà khác đã bắt đầu, thật náo nhiệt biết bao….” Mạc Tiểu Tình ngẩng đầu nhìn Ly Thiên Phong, phát hiện hắn đang nhìn ra ngoài cửa sổ một mảnh hư vô, lăng lăng ngây dại. Đột nhiên nghe thấy một tiếng cảm khái, “Ta nhớ ra rồi, có lẽ lúc ta năm tuổi cũng đã đón năm mới cùng ca ca.” “Ngươi có ca ca?” Mạc Tiểu Tình hiếu kì hỏi. “Đã qua rất nhiều năm rồi, ký ức của ta trở nên rất mơ hồ, nhưng trong sâu thẳm ký ức của ta nghĩ, nhất định có một ca ca. Có đôi khi nằm mơ thấy, ta đều sẽ cười tỉnh giấc từ trong mơ. Khoảng thời gian đó nụ cười của ta là rạng rỡ nhất, thuần chân nhất.” Mạc Tiểu Cầm phỏng đoán, Ly Thiên Phong cùng ca ca hắn có thể là bởi vì một số chuyện mà phân tán, nhưng nàng lại không tốt tìm hiểu chuyện riêng của hắn. Đành phải an ủi: “Không sao đâu, công phu không phụ người hữu tâm, có lẽ không được bao lâu, ngươi liền có thể tìm tới ca ca ngươi, rồi một nhà đoàn tụ, và có thể cùng nhau đón Tết Nguyên Đán nha.” “Thật sao?” Trên mặt Ly Thiên Phong xuất hiện biểu lộ ai thương chưa từng xuất hiện bao giờ, khiến Mạc Tiểu Tình hơi đau âm ỉ. Mà Ly Thiên Phong như thế rõ ràng khiến Mạc Tiểu Tình trong lòng khẽ giật mình, một Ly Thiên Phong ưu buồn như thế nàng vẫn là lần đầu tiên gặp. Trong suốt thời gian dùng bữa, hai người bọn họ đều cố ý né tránh đoạn nói chuyện này, đặc biệt tạo bầu không khí ấm áp mà lại vui vẻ. Đột nhiên Ly Thiên Phong thay đổi chủ đề, hỏi Mạc Tiểu Tình về tình hình tiến triển vụ án Lưu Lệ Đan. Mạc Tiểu Tình nhấp một hớp nước chanh, suy nghĩ có muốn hay không thảo luận công việc của mình? Lúc này, Ly Thiên Phong lại mở miệng nói: “Ta nghe Húc Nghiêu đã nói qua về vụ án này, Lưu Lệ Đan thân trúng bảy nhát đao nằm trong phòng ngủ lầu hai, trong phòng hình như bị lật tung thất bát tao, tiền tài đa phần bị vơ vét không còn gì. Tiểu Tình, ta hỏi ngươi câu này không có ý tứ gì khác, chỉ là nghĩ nếu như vụ án của ngươi phá được rồi, muốn dẫn ngươi ra ngoài đi một chút, hình như nghe nói ngươi rất thích ra ngoài du lịch.” Mạc Tiểu Tình vừa nghe đội Húc đã nói chuyện tình tiết vụ án với Ly Thiên Phong, lòng cảnh giác cũng trở nên nhỏ đi, liền thao thao bất tuyệt nói về sự phức tạp của vụ án này. “Ai, ta quả thật rất thích du lịch, nhưng là vụ án này làm cho đội hình cảnh của chúng ta đau đầu sứt trán. Tuy rằng hiện tại ngươi bắt được một hung thủ, nhưng người vơ vét tiền tài trong phòng Lưu Lệ Đan và người đâm Lưu Lệ Đan năm nhát vào phần lưng vẫn chưa tìm thấy. Có lẽ bọn họ là cùng một người, cũng có lẽ là hai cá thể độc lập.” “Ồ? Còn có vụ án mà đại đội trưởng Húc của các ngươi cũng không tra ra được sao, thật là kỳ lạ.” Lý Thiết Phong cầm dao nĩa, vừa ưu nhã cắt bò bít tết, vừa nhếch khóe miệng, thở dài một tiếng. “Bất quá Mạc cảnh quan, ngươi ngược lại có thể nhập thủ từ những người bên cạnh Lưu Lệ Đan. Dù sao một đại minh tinh quốc tế tư nhân nhà ở không phải bất kỳ kẻ trộm vặt móc túi nào cũng có thể tiến vào.” Mạc Tiểu Tình xòe hai tay, rất là bất đắc dĩ, “Ly Thiên Phong, ý của ngươi là tiền tài trong nhà Lưu Lệ Đan là bị người quen thuộc bên cạnh nàng trộm lấy sao? Nhưng cảnh sát chúng ta đã điều tra tất cả những người liên quan đến Lưu Lệ Đan, nhưng chính là không có manh mối.” “Ngươi xác định?” Ly Thiên Phong phản vấn một câu, “Có đôi khi không nên bị bề ngoài lừa gạt, mấy câu nói dối do người khác tùy tiện bịa ra các ngươi cũng đều tin sao.” “Ly Thiên Phong, ngươi thật giống như đã phân tích ra cái gì đó, trực tiếp nói ta nên đi điều tra ai nha?” “Đừng, cái này ta cũng không rõ ràng lắm rồi. Dù sao ta không phải cùng một đường dây với các ngươi, chỉ là có thể từ tầng diện tâm lý để phân tích một số vấn đề thôi.” Sau đó, Ly Thiên Phong biểu thị điểm thảo luận vụ án đến đây là hết, hắn cũng không muốn gánh tội danh vượt quyền. Bữa tối ăn đến 8:40, hắn lại một lần nữa đưa Mạc Tiểu Tình về lại phòng trọ cũ nát kia. Ngay cả Ly Thiên Phong cũng nhịn không được nhắc tới với Mạc Tiểu Tình bảo nàng chuyển tới một nơi có hoàn cảnh tương đối thoải mái hơn, nói nơi này trị an quá không an toàn. Mạc Tiểu Tình không cho là đúng, “Ở đây sống rất tốt, hơn nữa, bản thân ta liền là cảnh sát, đã học qua cầm nã thuật, cách đấu thuật, bảo vệ an toàn của mình vẫn có thể làm được.” Mạc Tiểu Tình ở dưới lầu vẫy tay từ biệt Ly Thiên Phong sau đó, liền lên lầu. Sau khi về đến nhà, dùng nước nóng gột rửa sự mệt mỏi của cả một ngày, ngả xuống giường liền ngủ như chết.