Phúc Tinh Chiếu Thê Tử

Chương 295



Lúc hắn mặc một bộ quan bào màu xanh từ bên ngoài đi vào, trong nhà đã bày xong hai bàn tiệc, Phùng thị và Triệu thị đều nói muốn an ủi Tống Sư Trúc, Tống Sư Trúc cũng không từ chối.

Mấy ngày nay nàng ở trong thôn trang quả thật bị kinh sợ, hoàn cảnh ảnh hưởng rất lớn đối với một người, nhất là thể chất của Tống Sư Trúc còn có chút mẫn cảm, mặc dù vẫn biết sẽ biến nguy thành an, nhưng quá trình này cũng thực sự không dễ chịu.

Bởi vì triều đình xử lý không ít người, mấy ngày nay Tống Nhị Lang và Tống Văn Sóc đều bị điều tạm đến nha môn khác, vậy mà lại cùng Phong Hằng về nhà.

Tống Sư Trúc mới hành lễ với Tống Văn Sóc xong, Tống Nhị Lang giành nói trước: “Chẳng trách sáng sớm hôm nay ta đã nghe thấy Hỉ Thước kêu lên, Trúc muội muội đã trở về.”

Ánh mắt Tống Sư Trúc tuy rằng vẫn rơi vào trên người Phong Hằng, nhưng lên tiếng cảm tạ Nhị đường huynh một hồi, nàng vừa rồi đã cảm tạ Tống Đại Lang, đãi ngộ của hai huynh đệ dù sao cũng phải giống nhau mới được.

Tống Nhị Lang cười tủm tỉm nhận lời cảm ơn, cũng không chướng mắt với phu phụ đường muội nữa. Tống Văn Sóc cũng biết một ít nội tình, khẽ gật đầu, liền đi đến ghế trên.

DTV

Chỉ là không có người, đây cũng không phải là nơi nói chuyện, ánh mắt hai người giao nhau một hồi, sau đó hai người hiểu ý nhau, thẳng đến khi cơm nước xong, tiễn khách xong lại đuổi khuê nữ đi ngủ, hai người mới có cơ hội ngồi xuống.

Tống Sư Trúc ngồi xuống giường, xương cốt toàn thân mềm nhũn.

Nàng cảm thấy mình thật sự là tinh thần đáng khen, đi đường mấy ngày, sau khi trở về còn có thể hỏi một lần tất cả chuyện nhà, cuối cùng còn có thể ăn hết bữa tiệc tẩy trần.

Phong Hằng nghe nàng nói liên miên, ý cười trên khóe miệng rõ ràng. Tống Sư Trúc sờ lên mặt hắn, đầu tiên là hôn một cái, còn chưa đủ, ngẩng đầu tiếp hôn xong, mới cảm thấy có loại bình tĩnh rốt cục về đến nhà.

Lông mày Phong Hằng giãn ra, nói: “Lý tướng quân mỗi ngày đều sai người đưa tin hồi kinh, cho dù là ngài có lẽ sẽ về đến nhà trong hôm nay.” Nhưng bên Hoàng Thượng có không ít ý chỉ muốn phát xuống, trong đó mấy nhà Thái Hậu hứa hẹn muốn thả tính mạng của bọn họ càng là chuyện cơ mật.

Tống Sư Trúc vội vàng hỏi: “Bách Nhi nói lúc ngươi hồi kinh toàn thân đều là bùn lầy, có phải ở lâm trường gặp phải nguy hiểm hay không?” Hôm nay nghe được một câu này, nàng liền ghi tạc trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Phong Hằng ngừng lại, cảm giác của Tống Sư Trúc nhạy bén, ánh mắt lập tức nhìn qua. Hắn sờ lên mũi, vẫn là đem sự tình nói một lần.

Sau khi hắn ra roi thúc ngựa hội hợp với Hoàng Thượng, chạy tới trước cửa thành phản vương liền vào kinh, lúc ấy hắn đi theo Hoàng Đế cùng đứng song song trên cửa thành, đao kiếm không có mắt: “Không biết ai b.ắ.n một mũi tên tới đây...”

Tống Sư Trúc nghe đến đó liền hít một hơi thật sâu, cảm thấy nếu Phong Hằng dám lấy thân cứu giá, nàng khẳng định sẽ không để yên cho hắn. May mắn Phong Hằng không nói như vậy.

Hắn có chút mất mặt nói: “Ta và Hoàng Thượng đều lui về hai bên mấy bước, ta nhất thời không để ý cọ một thân bùn lên tường thành.”

Tống Sư Trúc lúc này mới trầm tĩnh lại, nàng dựa vào trong n.g.ự.c hắn, nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói: “Tuy Hoàng Thượng rất quan trọng, nhưng sau này nếu có chuyện tương tự xảy ra, ngươi đừng nghĩ dùng mạng của mình đổi lấy của mạng người khác.” Nàng và Lý Tùy Ngọc tuy rằng tốt, nhưng không tốt đến mức ngay cả phu quân nhà mình cũng có thể hy sinh.

Phong Hằng chậm rãi nghe, trong lòng xuất hiện một trận lửa nóng.

Môi hắn dán lên môi nàng, Tống Sư Trúc chỉ cảm thấy mình thiếu chút nữa thì hôn hôn mê bất tỉnh. Nhưng Phong Hằng vẫn không dừng lại, trong ánh nến chập chờn, nhiệt độ trong phòng dần dần tăng lên, giường mỹ nhân bị ép ra từng tiếng y y.

Một lúc lâu sau, Tống Sư Trúc chỉ cảm thấy từ thân đến tâm mình đều mềm mại giống như nước suối nóng, dựa vào lồng n.g.ự.c sáng bóng của hắn, nàng có chút đáng tiếc nói: “Lần này ngươi không ngâm mình trong suối nước nóng.”

Phong Hằng hôn nàng một cái, suy nghĩ một chút, nói: “Nếu ngươi thích, chúng ta hẳn là có thể mua một khối suối nước nóng.”

Tống Sư Trúc lập tức ngẩng đầu nhìn hắn. Phong Hằng sờ lên mặt nàng, cười nói: “Lần này ta hẳn là có thể thăng một cấp, có thể tương đương với cáo mệnh của ngươi.”

Mới thăng một cấp?

Tống Sư Trúc lập tức có chút thất vọng. Phong Hằng giải thích: “Lão sư cảm thấy ta thăng cấp quá nhanh không phải chuyện tốt, ta cũng nghĩ như vậy, nhưng Hoàng Thượng thưởng phạt phân minh...”

Lần trước Cao Ngọc Hành tới Phong gia, vẫn luôn cảm thấy nhà hắn quá nhỏ, lần này tuy rằng chỉ thăng một cấp, nhưng Hoàng Thượng lại nói sẽ tặng hắn một tòa phủ đệ ngự ban, lớn nhỏ và vị trí hắn hai ngày nay đều đã nhìn qua, rất không tệ. Có vàng bạc phong thưởng khác, cũng có thể đủ mua một cái trang viên suối nước nóng