Phúc Tinh Chiếu Thê Tử

Chương 259



Tống Sư Trúc nghe Lý Tùy Ngọc nhắc tới Hoàng Đế ngữ khí nhẹ nhàng, đột nhiên cẩn thận đánh giá nàng.

Trạng thái của Lý Tùy Ngọc tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với trong giấc mơ, sắc mặt nàng hồng nhuận, cả người thoạt nhìn giống như hồ điệp phá kén mà ra, giàu sức sống, đẹp đến quang mang b.ắ.n ra bốn phía.

Tống Sư Trúc dừng một chút, đột nhiên có một suy đoán khiến người ta giật mình, sẽ không phải là trong mấy tháng tết này, Lý Tùy Ngọc thích Hoàng Đế chứ?

Lý Tùy Ngọc nhận thấy được ánh mắt của Tống Sư Trúc, sắc mặt ửng đỏ, ho một tiếng, nói sang chuyện khác: “Ngươi đừng lo lắng chuyện đồng hồ, tằng tổ mẫu có hứng thú với bột thuốc cầm m.á.u trong tay Hoàng thị, ở trước mặt Thái Hậu nhất định sẽ giúp đỡ mấy lời.”

Tống Sư Trúc chậm rãi gật đầu, nàng cũng biết đạo lý này, nhất là hôm nay nàng còn mang theo một lon thuốc bột tới, chỉ thấy ánh mắt kinh hỉ vừa rồi Lý lão thái thái qua thí nghiệm, nàng đã biết chuyện này hẳn là không có vấn đề gì.

Chỉ là trọng điểm của nàng bây giờ không phải cái này. Nàng thử thăm dò hỏi Lý Tùy Ngọc năm nay sống như thế nào. Lý Tùy Ngọc đột nhiên bật cười: “Ta biết Tống tỷ tỷ muốn hỏi cái gì.”

Nàng có vài phần không được tự nhiên, nói: “Ta ngẫu nhiên gặp Hoàng Thượng hai lần, một lần ở tiệc trong cung, tửu lượng ta không tốt, Hoàng Thượng sai người đưa về, một lần khác chính là ở trong thư phòng của tổ phụ...”

Lý Tùy Ngọc còn chưa nói hết, mặt đỏ đến lợi hại, tựa hồ có chút xấu hổ mở miệng.

Tống Sư Trúc liên tiếp chớp chớp mắt, đột nhiên nhận thấy được hương vị hoa đào nở rộ.

Lần này hương hoa đào nở vài dặm, làm cho tâm thần người ta vì đó mà trống trải.

Lý Tùy Ngọc nói xong những lời này, trong lòng liền có chút xấu hổ.

Nhưng nàng đã nhịn rất lâu, trong Lý phủ, nàng cùng mấy tẩu tẩu tuy rằng tình cảm không tệ, nhưng một ít tâm sự tiểu nữ nhi không thích hợp thổ lộ hết với bọn họ, nàng đợi rất nhiều ngày, mới đợi được Tống Sư Trúc hồi kinh.

Ai biết Tống Sư Trúc chỉ hỏi một câu như vậy, sau đó liền không tiếp tục đề tài này nữa.

Nàng uống trà nói chuyện với Tống Sư Trúc, thỉnh thoảng nghe Tống Sư Trúc kể một số chuyện thú vị khi nàng ở huyện, trong lúc nói chuyện cũng coi như là tự tại, nhưng trong lòng nàng vẫn còn tồn tại lời nói, nghẹn một lúc, vẫn không nhịn được sẵng giọng: “Tống tỷ tỷ sao không tiếp tục hỏi?”

Thiếu nữ nói những lời này không biết trộn lẫn bao nhiêu mật, Tống Sư Trúc thầm nghĩ: Oan uổng.

Hôm nay nàng tới, trên người cõng nhiệm vụ, đột nhiên nghe được tin tức Lý Tùy Ngọc thích Hoàng Đế, trong lúc nhất thời không phải không biết nên nói cái gì sao.

Nàng xoắn xuýt một chút, suy nghĩ một chút, nếu dựa theo lộ trình xuyên việt bình thường, nàng hiện tại nên khuyên can Lý Tùy Ngọc không nên có quá nhiều tình cảm đối với Hoàng Đế, bởi vì loại quan hệ tình yêu này chỉ có thể căn cứ vào quan hệ bình đẳng, mà Hoàng Đế sẽ có hậu cung ba ngàn mỹ nữ, một nhóm này cùng nàng tham tuyển còn có thể chọn ra không ít cung phi.

DTV

Sau đó thì sao, trong lòng lúc khuyên người đều có kết quả dự phòng, nàng muốn Lý Tùy Ngọc giống như vô số tiền bối xuyên việt, quý trọng tự tôn, từ đó về sau cũng kính yêu Hoàng Đế như cấp trên?

Tống Sư Trúc nhìn sắc mặt ửng đỏ của Lý Tùy Ngọc, lắc đầu.

Tuy nàng chỉ mới xuyên hai lần, nhưng nàng biết rõ một điều rằng không có ai là kẻ ngốc, giữa phu thê có hay không có chân tình, người ở trong đó là rõ ràng nhất. Chính vì quan hệ giữa Đế Hậu và phu phụ khác nhau, cho nên đã tham gia vào rất nhiều suy tính chính trị, mới cần chút chân tình này để giảm xóc.

Nàng nghĩ Lý Tùy Ngọc nói nàng gặp Hoàng Đế hai lần, liền biết giữa Lý gia và Thái Hậu nhất định là có ý tác hợp, nói không chừng chính là muốn để Lý Tùy Ngọc bồi dưỡng một chút tình cảm với Hoàng Đế trước.

Phá hỏng kế hoạch yêu đương tốt nhất mà nhà người ta xây dựng, là sẽ bị lừa đá chết.

Trong đầu Tống Sư Trúc hiện lên Hoàng Đế trong giấc mơ, tương đối trẻ tuổi tuấn mỹ, thử dò xét: “Hoàng Thượng đối với ngươi tốt không?”

Lý Tùy Ngọc cắn môi, gật đầu: “Hoàng Thượng đối xử với mọi người vô cùng ôn hòa thiện lương.”

Tống Sư Trúc lập tức bổ sung thêm một câu trong lòng, nhất là Hoàng Đế còn vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của Lý Tùy Ngọc, với tiền đồ sáng lạn của Lý Tùy Ngọc, ngay cả Tống Sư Trúc cũng không thể nói nàng gả không đáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nàng ở giữa hai loại giá trị quan lắc lư trong chốc lát, vẫn trêu ghẹo nói: “Hôm nay cuối cùng không có đi một chuyến uổng công, biết một tin tức lớn.”

Lý Tùy cười cười, nàng cùng Tống Sư Trúc là khuê trung mật hữu, tự nhiên hy vọng có thể nhận được lời chúc phúc của Tống Sư Trúc.

Nàng nửa là ngọt ngào nửa là ngượng ngùng, nói: “Tống tỷ tỷ không được cười ta, lúc trước ta cũng từng gặp Hoàng Thượng, chính là lần này liên tiếp gặp mặt hai lần, luôn cảm thấy trong lòng có chút không đúng.”

Tống Sư Trúc nhai lấy những lời này của nàng, nói giỡn nói: “Giữa phu thê, lúc đầu tương tư tình nhân, lâu rồi cũng sẽ biến thành tương cứu trong lúc phu thê hoạn nạn, theo Ngọc muội muội ưu tú thông minh như vậy, về sau tiến cung, nhất định có thể cùng Hoàng Thượng bạch đầu giai lão.”

Loại không khí thoải mái sung sướng này, đề tài không vui không tiện nhắc tới, nhưng Tống Sư Trúc đến cùng vẫn còn có chút lo lắng. Bất kể là loại giá trị quan nào bày ở trong lòng, nàng đều chân thành hy vọng Lý Tùy Ngọc có thể sống hạnh phúc mỹ mãn.

Lý Tùy Ngọc im lặng một khắc, trái lại cầm tay nàng, thấp giọng nói: “Ta hiểu ý của Tống tỷ tỷ.”

Hai người nhìn nhau, vô cùng ăn ý mà chuyển hướng đề tài này.

Gió nhẹ thổi hương hoa trên cây vào chóp mũi, hai người uống trà nói chuyện, qua một lát, Lý Tùy Ngọc rốt cuộc vẫn không nhịn được, hời hợt nói thêm một ít chuyện lý thú khi ở chung với Hoàng Đế.

Những chuyện phiếm trong nhà mấy ngày nay, Tống Sư Trúc vẫn rất tò mò, nàng liền bưng trà, bày ra thần sắc chuyên chú như nghe chuyện xưa, nghiêng tai lắng nghe.

Có lẽ là thái độ đoan chính của nàng, Lý Tùy Ngọc càng nói càng nhẹ nhõm, ngữ khí cũng càng vui vẻ lên.

Trong miêu tả của Lý Tùy Ngọc, Tống Sư Trúc mơ hồ nhìn thấy một thiên tử săn sóc tỉ mỉ, mỗi lần cải trang xuất cung đều sai người đưa quà vặt dân gian cho nàng, thỉnh thoảng còn sai người tặng trang sức gì đó, thủ đoạn trêu chọc nữ nhân thật đúng là không tệ.

Lý Tùy Ngọc nói hơn nửa canh giờ, mới phục hồi tinh thần lại mới phát hiện Tống Sư Trúc cực ít lên tiếng, trên mặt nàng nhịn không được mà đỏ ửng, cảm thấy mình không quá rụt rè, lại đổi đề tài, nói với Tống Sư Trúc một ít lời khen ngợi sau khi quan viên hiến dâng bảo vật.

Tống Sư Trúc nghe cũng rất nghiêm túc. Những chuyện trên quan trường này, nàng rốt cuộc không thể so với Lý Tùy Ngọc, tùy tiện khơi mào câu chuyện, chính là thuộc như lòng bàn tay.

“Tống tỷ tỷ cứ yên lặng đợi tin tốt.” Lý Tùy Ngọc vô cùng chắc chắn, cho dù bây giờ nội các đang đọ sức với Hoàng Đế, có quan viên dâng lên vật ly kỳ, Hoàng Thượng muốn ban thưởng một hai, nội các sẽ không thể không nể mặt mũi.

Niềm vui ngoài ý muốn bực này... Tống Sư Trúc nghĩ nghĩ, nói: “Lời khẩn cầu của tẩu tử kia có phải khó đạt thành hay không?”

Lý Tùy Ngọc do dự một chút, nhẹ gật đầu. Hoàng thị dựa vào một đồng hồ, liền muốn bán thuốc bột cho quân đội, nếu người được nhờ vả không phải Tống Sư Trúc, chỉ sợ phương thuốc thuốc bột sớm đã bị người đoạt đi.

Nàng sợ Tống Sư Trúc không rõ trình độ khó khăn của chuyện này, liền nói sơ qua một chút. Có thể làm ăn với triều đình, bình thường xưng là hoàng thương. Đại đa số hoàng thương trong triều đều là thương nhân Giang Nam, có rất nhiều người đều có quan hệ thông gia với nội các. Hoàng thị muốn phân chia định mức dược liệu trong quân đội, cướp thức ăn từ trong miệng người khác, đương nhiên khó khăn.

Chỉ là cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, theo Lý Tùy Ngọc, thời cơ này của Hoàng thị đúng là vạn người mới có một. Hoàng Thượng và Thái Hậu hiện giờ đang căm tức chuyện của đại phò mã, không thể đồng ý cho nội các một chút sắc mặt tốt.

Tống Sư Trúc suy nghĩ một chút, liền nói: “Tùy Ngọc muội muội cũng biết tình huống nhà chúng ta, chuyện này chỉ có thể nhờ lão thái thái hỗ trợ. Lão thái thái có thể giúp đỡ đến đâu, chúng ta đều cảm tạ người.”

Lý Tùy Ngọc đã nói rõ ràng những khó khăn sắp phải đối mặt, Tống Sư Trúc cũng không cầu xin Lý gia nhất định phải cố gắng tranh thủ cho bọn họ.

Chỉ có lúc gặp chuyện, mới có thể phát hiện nội tình nhà mình bạc nhược, ví dụ như chuyện này, bọn họ cũng chỉ có thể bằng giao tình với Lý gia mới có thể xen vào một hai. Nếu Lý gia không muốn hỗ trợ, Hoàng thị cho dù đem bản vẽ đồng hồ đều hiến ra, cũng chỉ có thể giỏ trúc múc nước công dã tràng.

Tống Sư Trúc trong lòng có chút cảm thán, không khỏi lại nghĩ đến Phong Hằng trong thư phòng của Lý Vọng Tông.

Hoàng Thượng hiện tại rõ ràng ở Lý gia!

Dù là Tống Sư Trúc trong lòng mơ hồ cảm thấy Phong Hằng sẽ mượn chuyện này mà lên, đều cảm thấy vận khí của bọn họ thật sự là không tệ.

Phong Hằng bên kia lại không thuận lợi như Tống Sư Trúc tưởng tượng.

Trong thư phòng của Lý Vọng Tông, một chiếc đồng hồ cơ cao nửa người đang nằm vững vàng trên bàn, tạo hình khéo léo, chế tác tinh xảo, ý nghĩa phi phàm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần đồ vật truyền ra ngoài, liền có thể nhấc lên một làn sóng mua sắm trong ngoài kinh thành.