Phúc Tinh Chiếu Thê Tử

Chương 128



Nhưng Tống Sư Trúc luôn luôn mặt dày, đối với Trữ thị cao hứng cười một tiếng, có lẽ là chọc giận Trữ thị, Trữ thị nghiến răng, không xoay mặt lại nữa.

Cao phu nhân rất là hiền hòa phúc hậu, thái độ đối với Tống Sư Trúc cũng rất thân thiết: “Lúc trước cả nhà chúng ta ở tỉnh thành, liền thích giao tiếp với thân bằng hảo hữu, sau khi đi vào Quỳnh Châu phủ, đây là lần đầu tiên trong nhà thiết yến, sau này Phong nương tử cần phải thường xuyên tới nhà chơi.”

Cao phu nhân là người mới vào phủ thành gần đây, tuy rằng tới muộn, nhưng thân phận người ta cao. Nàng là cáo mệnh tam phẩm phu nhân, Cao Tổng đốc lại có thực quyền trong tay, Cao phu nhân vừa đến phủ thành đã rất được hoan nghênh.

Lúc trước nàng biểu hiện thiện ý với vị tú tài nương tử này, toàn bộ người Quỳnh Châu phủ đều thấy được. Bây giờ ở trước mặt Từ phu nhân lại nói ra những lời này, ý tứ làm chỗ dựa cho Tống Sư Trúc rõ rành rành.

Đối diện với ánh mắt tươi cười của Cao phu nhân, Tống Sư Trúc trong lòng hết sức cảm động, kỳ thật Cao phu nhân vì nàng mà không có một chút chỗ tốt nào với Từ phu nhân, nhưng Cao phu nhân năm lần bảy lượt ở trước mặt Từ phu nhân minh đao minh thương che chở cho mình, Tống Sư Trúc đối với chuyện này thật sự rất cảm kích.

Từ phu nhân đột nhiên cười ra tiếng nói: “Cao tỷ tỷ mấy ngày nay ở trước mặt chúng ta vẫn luôn cất nhắc Phong nương tử, không biết rốt cuộc Phong nương tử có chỗ tốt gì, Cao tỷ tỷ có thể giới thiệu cho ta một chút không.” Sau khi khuê nữ rời đi theo đội ngũ ban chỉ, trái tim Từ phu nhân giống như bị người ta xé thành hai nửa, càng không biết làm sao, nàng càng muốn tìm chổ phát tiết.

Lúc này có một thái thái liền cười nói: “Chuyện Phong tú tài làm, trong Quỳnh Châu phủ tùy tiện tìm người hỏi một chút đều biết...”

“Vậy người Quỳnh Châu Phủ chúng ta đều phải coi Phong tú tài, Phong nương tử trở thành ân nhân cứu mạng mới được, có cần ta quyên hai tòa kim thân cho bọn họ ở trong miếu hay không?” Từ phu nhân châm chọc ngắt lời nói.

Từ phu nhân vừa nói ra lời này, trên mặt Trữ thị liền hiện ra một vòng ý cười.

Hàn thị bên cạnh nàng trừng nàng một cái, Tống Sư Trúc cũng nhìn nàng, mới dịu dàng nói với Từ phu nhân: “Nếu Từ phu nhân thật sự có ý này, không bằng quyên hết vàng cho chùa, bách tính cả thành đều sẽ cảm tạ phu nhân, đến lúc đó có lẽ người khác sẽ nghĩ đến việc đắp kim thân cho phu nhân.”

Từ phu nhân cười lạnh một tiếng: “Phong nương tử thật đúng là nhanh mồm nhanh miệng, Cao tỷ tỷ có thể mời ngươi tới cửa, thật có phúc khí.”

Tống Sư Trúc dù sao cũng coi như là người trong nhà, Hàn thị cũng không thể nhìn nàng bị bắt nạt, liền nói: “Lời này của Từ phu nhân làm người ta khó hiểu, phong sư đệ là đệ tử môn hạ của công công, hành vi ngày đó của hắn, chẳng qua là tuân theo sư môn mà thôi. Thoạt nhìn, Từ phu nhân giống như là cảm thấy hắn xen vào việc của người khác.”

Đánh c.h.ế.t Từ phu nhân cũng không dám nói Phong Hằng làm chuyện dư thừa, nàng sắc mặt thản nhiên nói: “Nhị tiểu thư cắt lời lấy nghĩa như vậy cũng không tốt, ta cho tới bây giờ đều không nói như vậy.”

“Chưa nói qua đương nhiên tốt.” Cao phu nhân chen vào, lại nói, “Ta nghĩ cũng không ai dám nghĩ như vậy, nếu có ta là người đầu tiên không đáp ứng.”

Trong những lời này mơ hồ lộ ra một ít ý uy hiếp, Từ phu nhân mấy ngày nay vốn là hỏa khí lớn, lúc này liền nói: “Cao tỷ tỷ hôm nay trong nhà có chuyện tốt, đương nhiên là nghĩ như vậy.”

Đối với lời nói của Từ phu nhân, Cao phu nhân không có trực tiếp trả lời, lại cười ha hả nói với mọi người: “Mọi người đều biết, ta là tin Phật, lúc trước ta nghe hòa thượng trong chùa thuyết thiện, lão hòa thượng luôn thích kể với ta một ít chuyện xưa nhân quả, ta sau khi nghe xong, vẫn luôn cảm thấy trên đời này có nhân ắc có quả, cực kỳ có đạo lý.”

Nàng dừng một chút, mới nói: “Muốn đạt được cái gì, thì phải trả giá cái đó. Muốn có được báo đáp tốt, ngày bình thường phải làm nhiều chuyện tốt. Nếu không làm chuyện xấu, trên trời dưới đất, luôn luôn có báo ứng, ai cũng đừng hòng trốn được. Gần đây phát sinh rất nhiều chuyện, cũng không phải như thế sao.”

Những lời này mặc dù không chỉ rõ là ai, nhưng sắc mặt Từ phu nhân lập tức liền thay đổi.

Ánh mắt của Từ phu nhân từ từ nhìn qua tất cả mọi người trên bàn, hôm nay Cao phu nhân mời phần lớn người là có thân phận, những người này có người không muốn đắc tội nàng, có người cũng không sợ nàng, ánh mắt nhìn thẳng nàng không hề lùi bước, Từ phu nhân đột nhiên cảm thấy rất nhiều người đang nhìn chuyện cười của nàng.

Trong lòng đột nhiên xẹt qua một trận bi thương, nghĩ đến khuê nữ, nghĩ đến mình, Từ phu nhân cũng không mở miệng nói chuyện nữa.

Rốt cuộc là tiệc sinh thần của mình, Cao phu nhân cũng không muốn gây ra chuyện gì, liền cười nói: “Chúng ta đừng cứ ở trong phòng mãi, gánh hát bên ngoài sắp mở rồi, mọi người cùng nhau đi xem.”

Nàng vừa đứng, cả sảnh đường nữ khách đều vây quanh nàng. Tống Sư Trúc cảm giác được cánh tay của mình bị Hàn thị bên cạnh kéo lại, ánh mắt Hàn thị mang theo một vệt xin lỗi, nàng thấp giọng nói: “Tam đệ muội không có ác ý, ngươi đừng suy nghĩ nhiều.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tống Sư Trúc giương mắt liếc nhìn Trữ thị bên cạnh, ánh mắt âm trầm nhìn nàng, đáy mắt tràn đầy ác ý. Nhưng bởi vì vừa rồi được Hàn thị bảo vệ, nàng vẫn che giấu lương tâm nói: “Ta biết, tam thiếu phu nhân chính là dễ bị chọc cười, thật ra rất thích ta.”

Nàng nói: “Mỗi lần tam thiếu phu nhân nhìn ta, đều có một loại nhiệt tình kìm lòng không được, ta đều sợ nàng khắc chế không nổi.”

Hàn thị dừng một chút, đột nhiên cười lắc đầu: “Ta cuối cùng cũng biết vì sao Tùy Ngọc muội muội thích ngươi như vậy.” Vị Phong nương tử này nói chuyện rất thú vị.

Bởi vì Cao phu nhân rõ ràng là đang bảo vệ Tống Sư Trúc, trong lúc nhất thời Tống Sư Trúc trở nên nóng bỏng tay, so với mấy ngày trước mới từ huyện An Thành trở về còn nóng hơn.

Mỗi ngày nàng vừa mở mắt đều phải nhìn thấy người gác cổng đưa thiếp mời lên, người mời tiệc muôn hình muôn vẻ, chủ đề yến hội đủ loại.

DTV

Một ngày này, Tống Sư Trúc xếp thiệp mời nhận được vào một chỗ, so với mấy ngày trước còn nhiều hơn.

Nàng cảm thấy cái này nên gọi là, tỷ tuy không ở giang hồ, nhưng giang hồ đều là truyền thuyết của tỷ...

Phong Hằng thấy nàng ra sức loay hoay với thiếp mời, liền cười nói: “Nếu thích, vì sao không chọn mấy nhà đi qua dự tiệc?”

Vừa nói tới đề tài này, Tống Sư Trúc liền lắc đầu. Trong lòng nàng biết rõ, những người mời nàng qua cửa này, đều là nhìn hướng gió phủ thành mới gửi thiếp mời. Nếu như nàng thật sự đi, khẳng định sẽ có người cười nàng không thức thời. Còn nữa, giữa chủ khách có địa vị cách biệt quá nhiều, giao tiếp cũng sẽ không thoải mái.

Dù sao nhiều nhà gửi thiếp mời lên cho nàng như vậy, không có một người nào là nàng nhận biết, Tống Sư Trúc cự tuyệt cũng không cảm thấy khó xử. Chính là sau đó, Từ phu nhân bên kia lại có lời nói chua xót, nói nàng thanh cao khó hầu hạ, sau khi số lần quá nhiều, Tống Sư Trúc liền coi như gió thoảng bên tai.

Nàng cũng thấy rõ, Từ phu nhân chỉ có thể nói cho đã ghiền. Từ phủ doãn căn bản không muốn làm chỗ dựa cho phu nhân nhà mình, nếu không nhà bọn họ đã sớm không bình yên như vậy.

Không có lo lắng này, Tống Sư Trúc ngược lại có thể rút ra tâm tư đi ra xem chuyện cười của Từ phu nhân.

Đại khái đi đêm nhiều sẽ gặp phải quỷ. Cuộc sống gần đây của Từ phu nhân thật sự không dễ chịu. Chuyện tiểu thiếp Tào gia trước đó, thế mà còn có diễn biến tiếp, đây là chuyện Tống Sư Trúc tuyệt đối không ngờ tới.

Chuyện này còn liên quan đến Tôn tú tài lúc trước cứu Từ Thiên Ý ở trong nước.

Lúc ấy Tống Sư Trúc nghe được lời hắn nói ở dưới ánh mắt của mọi người, liền cảm thấy đây thật sự không phải là một người phúc hậu. Cho dù Từ Thiên Ý bị trừng phạt đúng tội, nhưng Tôn tú tài làm như vậy, cũng coi như thừa dịp người ta gặp khó khăn mà chiếm tiện nghi.

Từ phu nhân đối với Tống Sư Trúc cũng hận đến nghiến răng, đối với Tôn tú tài trực tiếp phá hỏng thanh danh khuê nữ của nàng đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua.

Tào phu nhân trong truyền thuyết bức tử tiểu thiếp chính là tỷ tỷ ruột của Tôn Thanh Văn.

Vốn dĩ Tôn Thanh Văn còn tưởng rằng Từ gia sẽ gả cô nương cho hắn, sau khi ý chỉ hòa thân đến, hắn liền hiểu được mình đã làm một chuyện ngu xuẩn.

Tiểu thiếp Tào gia là lương thiếp, tỷ tỷ của Tôn Thanh Văn trực tiếp bị bắt vào đại lao. Có một thân tỷ tỷ thương thiên hại lý, hắn ở phủ học liên tiếp bị người ta nói này nói kia, ngay cả phu tử cũng không để vào mắt hắn. Tôn Thanh Văn không chịu nổi vũ nhục, dứt khoát xin nghỉ phép dài hạn kiện cáo cho tỷ tỷ, trên phần tin tức có liên quan đến phủ học, bắt nguồn từ Phong Hằng nói cho Tống Sư Trúc.

Lúc trước thê tử nghe nói vụ án liên quan đến nhân mạng của Tào gia vẫn rầu rĩ không vui, Phong Hằng nhìn thấy, khi biết Tôn Thanh Văn có liên quan đến chuyện này, liền chủ động nói ra dỗ nàng vui vẻ.

Tống Sư Trúc nghe xong, tâm tình thật sự sảng khoái không ít.

Tiếp theo không cần Phong Hằng tiếp tục hỏi thăm, bát quái trên đường cái cuồn cuộn không dứt truyền vào trong tai nàng.

Ngày đó Tôn Thanh Văn ở trước công chúng đem Từ Thiên Ý ôm lên bờ là chuyện rõ như ban ngày, y nắm chặt lấy tình cảm cứu mạng này không buông, hai ba ngày liền ngồi chờ ở cửa Từ gia, vừa đụng phải Từ phủ doãn hoặc là Từ phu nhân ra cửa liền tiến lên cầu xin.