Phím Tiên

Chương 544:



Chương 544: Không Đường Sống

Tổ An ngây người, tỏ vẻ không hiểu, cây đại thụ lại rung động.

Nhị hoàng tử, một kẻ đầy dã tâm như vậy, từ khi nào lại có giác ngộ cao đến thế?

Khổng Tước Minh Vương cười khổ nói: "Ban đầu chúng ta cũng phản ứng giống như ngươi, nhưng sau khi điều tra thì đúng là như vậy. Từ khi Nhị hoàng tử chỉ huy quân đội xông vào vùng đất phong ấn tự sát, những yêu ma kia gần như không còn tràn ra nữa, hiển nhiên là Nhị hoàng tử chủ động tấn công có hiệu quả."

Ông ta thở dài một hơi: "Nhị hoàng tử trước kia tuy có lỗi, nhưng vẫn là một nam nhi cứng cỏi, khiến chúng ta bội phục."

Tổ An hơi nghi hoặc: "Vùng đất phong ấn con người cũng có thể vào sao?"

Hắn vẫn cho rằng yêu ma bị nhốt ở bên trong, căn bản không thích hợp cho con người sinh tồn, bây giờ xem ra rất có thể không phải như vậy.

"Không gian bên trong vùng đất phong ấn thực sự rất rộng lớn, ban đầu phạm vi phong ấn không có lớn như vậy, là do hàng ngàn hàng vạn năm qua dần dần mở rộng mà thành." Khổng Nam Vũ nhìn vết rách khủng bố trên trời, trong lòng không tự chủ được dâng lên cảm giác lạnh lẽo, "Bên trong rất nhiều nơi là bố trí và cứ điểm do các tiền bối Thượng Cổ thời đại phong ấn yêu ma để lại, nhưng qua vạn năm tranh đoạt giằng co, chúng ta không cách nào giữ vững những trận địa kia, chiến tuyến từng bước lùi lại, vừa mới lui đến Thiết Nguyên thành này."

Nàng nói tiếp, thần sắc vô cùng phức tạp: "Mà trong lịch sử, bên trong vùng đất phong ấn có rất nhiều nơi tồn tại tương tự như Thiết Nguyên thành."

Tổ An thần sắc có chút phức tạp, đối phương chỉ nói vài câu ngắn gọn, nhưng hắn dường như nhìn thấy vô số máu và lửa trong vạn năm qua.

Hắn thu lại cảm xúc, trầm giọng hỏi: "Tiểu Yêu Hậu lại làm sao đi vào?"

Khổng Tước Minh Vương đáp: "Chúng ta đi tới nơi này, biết được hành động anh dũng của Nhị hoàng tử cùng với quân sĩ dưới trướng, tất cả mọi người sôi trào, đều ồn ào muốn đi trợ giúp cứu Nhị hoàng tử, không thể để nhân vật anh hùng như Nhị hoàng tử hy sinh vô ích."

"Tiểu Yêu Hậu tuy là nữ tử, lại có thù với Nhị hoàng tử, nhưng khi đó lại bỏ qua hiềm khích, chủ động đưa ra dẫn đội đi vào trợ giúp, Kim Ô Vệ càng là sĩ khí đại chấn." Trong giọng nói của Khổng Nam Vũ tràn ngập sự bội phục, hiển nhiên đều là nữ tử, Tiểu Yêu Hậu càng có thể cho nàng sự khích lệ.

Tổ An dù sao cũng là nhân vật từng trải qua các loại sóng gió, ánh mắt lúc này không còn như trước kia.

Hắn nhanh chóng phân tích ra tâm thái của Tiểu Yêu Hậu lúc đó, nội tâm của nàng khẳng định là không muốn cứu Nhị hoàng tử, nhưng hành vi gần như tuẫn đạo của Nhị hoàng tử thực sự quá chấn động, nếu nàng dám ngăn cản các bộ tộc tiến đi cứu người, chỉ sợ uy vọng sẽ nhận đả kích chưa từng có.

Phải biết Yêu tộc bên này không giống với Nhân tộc Đế quốc, bên này Vương đình đối với các tộc không có lực khống chế mạnh như vậy, các tộc đều bảo lưu tính độc lập tương đối. Yêu Hoàng mới còn nhỏ tuổi, bọn họ cô nhi quả mẫu, rất dễ dàng bị lật đổ.

Đương nhiên, Tiểu Yêu Hậu cũng không thể tùy tiện đồng ý quân đội dưới quyền đi cứu người, vạn nhất thật sự cứu được Nhị hoàng tử trở về, đến lúc đó Nhị hoàng tử uy vọng sẽ tăng vọt chưa từng có.

Lại thêm mọi người cùng nhau trải qua sinh tử, nói không chừng những tinh nhuệ Kim Ô Vệ kia còn có quân đội các tộc đều sẽ nghiêng về Nhị hoàng tử, như thế là thật sự hết.

Cho nên nàng chủ động đưa ra dẫn người tiến đi cứu người, thoáng cái sớm tiêu trừ những uy hiếp này.

Mặc kệ đến lúc đó có cứu được hay không, hình tượng anh dũng không lo ngại, công chính liêm minh của nàng là đứng vững.

Toàn bộ Yêu tộc đều sẽ kính nể nàng, sùng bái nàng, Nhị hoàng tử dù có ưu tú, cũng chỉ có thể là thần tử dưới trướng nàng mà thôi.

Hành vi này của nàng đồng thời không có vấn đề gì, dù sao chính nàng cũng muốn mạo hiểm rất lớn.

Nghĩ tới đây hắn không khỏi có chút lo lắng: "Có người nào theo Tiểu Yêu Hậu tiến vào vùng đất phong ấn?"

"Nương nương mang theo cao thủ của Kim Ô nhất tộc, còn có Kim Ô Vệ tinh nhuệ nhất của Vương đình," Khổng Tước Minh Vương đáp, "Trừ cái đó ra, Tiểu Kim Bằng Vương mang theo Hổ tộc, Sư tộc cầm đầu các tộc cao thủ cũng cùng đi theo, bọn họ đều là chiến sĩ xuất sắc nhất của Yêu tộc."

"Đúng, Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương cũng mang theo cao thủ Xà tộc hầu ở bên cạnh Tiểu Yêu Hậu." Dường như là biết giữa bọn họ quan hệ không ít, Khổng Tước Minh Vương cố ý nói bổ sung.

Tiểu tử này thật là đa tình, bất quá cái này tại Yêu tộc không phải là khuyết điểm, ngược lại là ưu điểm lớn.

Yêu Vương nào bên cạnh không phải thê thiếp đầy đàn, chỉ có tồn tại càng mạnh, mới có thể chiếm hữu càng nhiều người yêu, sinh sôi càng nhiều đời sau, bộ tộc cũng là càng hưng thịnh.

Nghĩ tới đây, ông ta nhìn Tổ An ánh mắt càng phát ra hài lòng.

Nghe đến Ngọc Yên La cũng cùng đi vào vùng đất phong ấn, Tổ An trong lòng càng lo lắng: "Còn mấy thế lực lớn khác thì sao? Ví dụ như Ma tộc, Hạt Tử Vương, Phi Báo Vương quân đội đâu?"

Đại Tinh Linh Vương bảo hộ Yêu Hoàng nhỏ tuổi tọa trấn Vương đình hắn là biết, nhưng mấy thế lực có ảnh hưởng rất lớn khác hắn lại không nghe thấy bất luận tin tức gì.

"Tác Luân quận chúa mang theo một số bộ hạ đến, dựa theo lời nàng nói, viện binh của Ma tộc Vân gia, Tác Luân gia, Vinh gia, Ô gia rất nhanh sẽ tới," nói đến đây Khổng Nam Vũ hơi hơi nhíu mày, "Thế nhưng là cho tới bây giờ, chúng ta vẫn chưa chờ được một binh một tốt nào của mấy gia tộc này."

Tổ An sững sờ, chẳng lẽ Ma tộc căn bản không muốn tham dự sự kiện này, Tác Luân quận chúa bị làm con rơi?

Hay là Ma tộc xảy ra chuyện gì?

Khổng Nam Vũ còn nói thêm: "Còn có Hạt Tử Vương và Phi Báo Vương, theo lý thuyết cũng cần phải đến, có thể cho đến trước mắt, còn không thấy được tung tích của bọn họ."

Tổ An lạnh giọng nói: "Bọn gia hỏa này là muốn giữ binh lực riêng sao?"

Khổng Tước Minh Vương rơi vào trầm mặc, bây giờ xem ra, xác thực có khả năng này.

Mặc kệ là Nhân tộc hay Yêu tộc, cho tới bây giờ đều không phải là sắt đá, mỗi người đều có yêu cầu và lợi ích riêng, rất khó tề tâm hiệp lực làm một việc.

Tổ An chợt nhớ tới cái gì, vội vàng nói: "Minh Vương, viện quân nhân tộc rất nhanh sẽ lên phía Bắc, đến lúc đó ngươi phái người phối hợp đi đón bọn họ một chút, tránh xảy ra chuyện gì."

Hạt Tử Vương cùng Phi Báo Vương quanh năm chinh chiến với Nhân tộc, lãnh địa của bọn họ cũng ở gần tuyến đường viện quân nhân tộc lên phía Bắc, bọn gia hỏa này không giúp đỡ cũng coi như, vạn nhất đánh tới quân đội nhân tộc, tuyệt đối không phải Đồ Sơn Vũ có thể ngăn lại.

Khổng Tước Minh Vương hiển nhiên cũng ý thức được nguy hiểm, vội vàng phân phó nói: "Khổng Thanh, ngươi tự mình đi một chuyến, đồng thời còn cầm tín vật của ta mời Đại Tinh Linh Vương tương trợ."

Ông ta muốn ở lại chỗ này tiếp ứng Tiểu Yêu Hậu, không thể rời đi, mà Khổng Thanh thân là trợ thủ đắc lực của ông ta, thích hợp nhất làm việc này.

"Vâng!" Khổng Thanh cũng rõ ràng việc này không thể coi thường, hướng mấy người chắp tay, vội vàng rời đi.

Tổ An nhìn về phía vết rách trên bầu trời xa: "Ta hiện tại đi vùng đất phong ấn một chuyến, xem có thể tìm được tin tức của Tiểu Yêu Hậu các nàng hay không."

"Tuyệt đối không thể," Khổng Nam Vũ vội vàng nhắc nhở: "Chúng ta trước đó đã phái mấy đợt người tiến đi tiếp ứng, đáng tiếc tất cả đều một đi không trở lại, hiện tại tốt nhất là ở lại nơi này phòng bị, chờ các lộ viện quân đến sau rồi bàn bạc kỹ hơn."

Tổ An lắc đầu: "Những viện quân kia khi nào đến còn không xác định, ta không chờ được lâu, những người bên trong cũng không chờ được lâu, các ngươi ở lại chỗ này tùy thời tiếp ứng, ta đi xem trước một chút."

Thấy hắn đã quyết định đi, Khổng Nam Vũ vội vàng nói: "Vậy ta đi cùng với ngươi."

"Hồ đồ!" Khổng Tước Minh Vương nhất thời gấp, "Tu vi của ngươi đi qua chẳng phải là kéo chân Nhiếp Chính Vương sao, vẫn là ngoan ngoãn đợi ở chỗ này, Thiết Nguyên thành mới là nơi thích hợp phát huy năng lực của ngươi."

Ông ta tuy có ý tác hợp con gái và Tổ An, nhưng vùng đất phong ấn này quá nguy hiểm, nhiều cao thủ như vậy đi vào đều không một ai đi ra, ông ta lại có thể để con gái mạo hiểm?

Tổ An cũng hướng Khổng Nam Vũ cười cười: "Minh Vương nói rất đúng, quận chúa vẫn là lưu lại nơi này bày mưu tính kế càng thích hợp, bên trong tình huống không biết, ta một mình đi ngược lại thuận tiện hơn."

Nghe hai người nói như vậy, Khổng Nam Vũ không tốt kiên trì, đành phải lo lắng nói: "Ngươi nhất định phải cẩn thận!"

Tổ An gật gật đầu, lại hỏi Khổng Tước Minh Vương bất kỳ tin tức gì liên quan tới vùng đất phong ấn này, dù sao hiện tại hắn có thể nói là hoàn toàn không biết gì.

Khổng Tước Minh Vương trầm giọng nói: "Xung quanh vùng đất phong ấn có dòng chảy rối loạn không gian cực kì khủng bố, có thể phá nát bất kỳ tồn tại nào ra vào, dù là Yêu Hoàng năm đó, cũng không thể dựa vào thân thể đi vào."

"Nhưng mỗi ngày vào lúc mặt trời mọc và mặt trăng lặn, dòng chảy rối loạn không gian bên trong sẽ tạm thời yếu đi, khi đó mượn trận pháp phù văn nhất định, là có thể an toàn ra vào."

"Mà mấy ngàn năm nay, vào thời khắc mặt trời mọc và mặt trăng lặn, bên ngoài vùng đất phong ấn đều là máu chảy thành sông, bởi vì yêu ma bên trong cũng sẽ thừa dịp thời gian này nỗ lực đi ra, quân trấn thủ lưu lại nơi này thì phụ trách đuổi những yêu ma kia trở về."

Ông ta nói rồi lấy ra một khối ngọc bài đưa cho hắn, phía trên khắc trận pháp phù văn phức tạp: "Cầm lấy cái này, có thể tránh được sự quấy nhiễu của những dòng chảy rối loạn không gian ở một mức độ nhất định."

Trấn thủ hơn vạn năm, Yêu tộc bên này sớm đã tìm tòi ra rất nhiều tri thức tương quan, loại ngọc bài này cũng là một trong số đó.

Tổ An tiếp nhận ngọc bài, phía trên là trận pháp phù văn liên quan đến không gian, với trình độ của hắn bây giờ, trong thời gian ngắn vậy mà đều không cách nào hiểu thấu đáo huyền bí bên trong, không thể không cảm khái trong lịch sử Yêu tộc quả nhiên là nhân tài xuất hiện lớp lớp.

Tiếp đó Khổng Tước Minh Vương lại kể một ít tin tức liên quan tới vùng đất phong ấn, đáng tiếc phần lớn là ở phía ngoài, Yêu tộc bên này cũng không biết sâu hơn.

"Đa tạ Minh Vương." Tổ An tạm biệt mấy người, sau đó cấp tốc bay về phía vùng đất phong ấn.

Bây giờ vừa vặn là chạng vạng tối, thời điểm mặt trăng lặn, vừa vặn là thời cơ có thể đi vào trong một ngày.

Đi tới vết nứt không gian to lớn kia, dù là Tổ An bây giờ tu vi cái thế, cũng có khoảnh khắc thất thần.

Chứng sợ vật khổng lồ là bẩm sinh của con người, mảnh vết nứt không gian này thực sự quá to lớn, đừng nói là hắn, cho dù là một con Cự Long, ở trước vết nứt không gian này cũng không khác gì con kiến.

Cảm nhận được khí tức hủy diệt và tử vong tản ra từ bên trong ở khoảng cách gần, Tổ An toàn thân lông tóc đều dựng đứng lên.

Trong lòng hắn hơi động, lấy ra một cái bàn bát quái, bắt đầu xem bói.

Bảy kỹ năng tu hành của Bão Phác Tiên Quân —— xem bói quẻ tượng!

Lần này tiến vào vùng đất phong ấn, ngay cả hắn cũng không có nắm chắc, quyết định dùng thuật này tính một chút lành dữ trước.

Rất nhanh các hào trên mặt quẻ bắt đầu lay động xoay tròn, sau cùng trên quái bàn bắt đầu xuất hiện một mảnh tinh đồ sáng lóng lánh.

Bên trong, một ngôi sao ở hướng Đông Bắc đặc biệt chói mắt, không ngừng lấp lóe.

Tổ An vừa nhìn thấy lại là thần sắc đại biến, bởi vì đây là ngôi sao tuyệt mệnh cực hung!

Rút được quẻ tượng như thế, trên cơ bản là chín phần chết một phần sống.

Ngay sau đó mảnh tinh đồ kia biến thành u ám, khắp nơi là khói đen mờ mịt, sau đó những ngôi sao kia biến thành đỏ sậm vô cùng, xem ra dường như tạo thành một bộ xương khô huyết sắc.

Tổ An: ". . ."

Điềm đại hung, không đường sống...


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com