Phím Tiên

Chương 318:



Chương 318: Nhận ủy thác của người

Quỷ Vương cùng Triệu Hạo trong lòng rất khó chịu, hai ta ở chỗ này quyết đấu sinh tử, các loại hiểm cảnh liên tiếp, kết quả ngươi tiểu tử ở bên kia chơi trò thân mật?

Lại còn cùng hai cái tuyệt sắc mỹ nữ?

Còn có thiên lý hay không!

Triệu Hạo bỗng nhiên có chút mệt mỏi, nghĩ bụng dứt khoát để Quỷ Vương một bàn tay đánh chết những người này cho xong, đều hủy diệt hết đi.

Quỷ Vương thì chăm chú nhìn Sở Bùi hai nữ, hắn có thể cảm giác được hai người hôn dường như quả thật có thể khắc chế giấc ngủ ngàn thu nhìn chăm chú của mình, xám trắng chi khí trên thân Tổ An đã càng ngày càng mỏng manh.

Chẳng lẽ hai nữ trước đó trúng giấc ngủ ngàn thu nhìn chăm chú cũng là dùng cách này giải khai.

Không hợp thói thường!

Kẻ nào phát minh ra thuật pháp này?

Rõ ràng là nhắm vào ta!

Lúc này Tổ An lại nhanh ngất đi, nhưng không phải vì hiệu quả của giấc ngủ ngàn thu nhìn chăm chú, mà chính là hạnh phúc muốn ngất.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày, hai nữ vậy mà chủ động đồng thời hôn hắn.

Mà hai nữ đều quá điêu luyện, loại cảm giác mỹ diệu chạm đến linh hồn kia, hắn cảm thấy toàn thân trên dưới đều thẳng, có điều rất nhanh lại bị ngón tay mềm của các nàng làm cho mềm nhũn.

Chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới, mỗi một cái lỗ chân lông đều không ngoại lệ đang hoan hô.

Thần Nữ chi hôn, vốn là kỹ thuật hôn tài năng xuất chúng nhất trên đời.

Còn có nụ hôn nào tươi đẹp hơn Thần Nữ chi hôn không?

Đương nhiên là có, đó chính là hai cái Thần Nữ đồng thời hôn.

1+1 bằng mấy?

Vốn là không cần suy nghĩ đáp án, nhưng lúc này, Tổ An lại bỗng nhiên mơ hồ.

Đâu chỉ là khoái lạc gấp đôi, quả thực là thăng cấp theo chỉ số, nổ tung hình xoắn ốc!

Ngay cả Bảo Cô cũng không ngờ tới sẽ có tình huống này, dưới cái nhìn của nàng, người có thần nữ chi hôn tất nhiên đều là nữ tử vạn người chọn một trên thế gian, bên người khẳng định vô số người theo đuổi ngưỡng mộ, nam tử có thể được các nàng yêu thích khẳng định là người ưu tú nhất trong đó.

Sao có thể có hai nữ tử có thần nữ chi hôn đồng thời yêu thích một nam nhân?

Càng không ngờ tới hai nữ cùng lúc thi triển Thần Nữ chi hôn với một nam tử.

Vốn là thuật giống nhau, hai người đồng thời thi triển, càng sinh ra hiệu quả phối hợp kỳ diệu, cảnh giới mà ngay cả Bảo Cô cũng không đạt tới.

Rất nhanh xám trắng chi khí trong cơ thể Tổ An đều rút đi, giấc ngủ ngàn thu nhìn chăm chú rốt cục triệt để giải khai.

Nhưng Tổ An không buông ra hai người, hai nữ cũng không rời đi, cứ yên tĩnh ôm nhau như vậy, dư vị tư vị vô thượng như thần giao vừa mới.

Hư ảnh Mị Ly lặng lẽ hiện lên, nhịn không được ôm lấy cánh tay không ngừng vuốt vuốt, thật sự là quá buồn nôn.

Người trẻ tuổi bây giờ, chơi thật dã.

Bất quá hai đồ đệ nàng dâu này, còn rất thú vị.

Nghĩ đến hình ảnh tương lai hai nữ đồng thời kính trà cho nàng, trên mặt không khỏi nổi lên một tia di mẫu cười.

Loại tình cảnh Tu La Tràng này, cứ giao cho các nàng đau đầu đi.

Rất nhanh Mị Ly liền biến mất không thấy.

Bởi vì linh hồn nàng cùng Tổ An trói chặt, trừ phi nàng nguyện ý hiện thân, bằng không người khác không có cách nào phát hiện nàng, cho nên toàn bộ quá trình, ngược lại không có người chú ý tới nàng.

Thu Hồng Lệ mí mắt nhảy lên, nhìn hai nữ còn ôm người yêu của mình vong tình hôn, nàng luôn cảm thấy hôm nay mình phát sáng đều có một vệt xanh biếc nồng đậm.

"Còn chưa xong à?" Nàng cuối cùng nhịn không được, tức giận ho khan một tiếng.

Cảnh Đằng giận không tranh mà liếc nàng một cái, ngươi rốt cục lên tiếng rồi.

Sở Sơ Nhan da mặt mỏng, vừa mới chỉ là vì nhìn thấy các loại oanh oanh yến yến vây quanh Tổ An, nàng khó chịu trong lòng, khó thở nên mới làm ra hành động gan lớn như vậy.

Bây giờ qua Thần Nữ chi hôn, không chỉ thay Tổ An giải trừ bị trúng ngủ say tầm mắt, đồng dạng còn đem tất cả khí của nàng phát tiết ra ngoài.

Bây giờ làm sao có thể giống như vừa mới, sưu một tiếng liền nhảy ra, đỏ mặt như cà chua: "Được. . . Xong rồi."

Nàng vừa rời đi, Bùi Miên Mạn cũng không tiện tiếp tục dừng lại.

Với tính tình của nàng, ở thêm một lát cũng không sao, nhưng nghĩ đến hành động kia có thể gây nhiều người tức giận, nếu bức Sơ Nhan và hai nữ bọn họ đến cùng một trận tuyến, vậy thì được không bù mất.

Tổ An có chút vẫn chưa thỏa mãn, thể nghiệm vừa mới thật sự là quá mỹ diệu, tuy chỉ là cái hôn, nhưng vui sướng hơn rất nhiều chuyện.

Nhìn bộ dáng hắn liếm bờ môi, Thu Hồng Lệ giận không chỗ phát tiết, nghĩ thầm tư vị tốt như vậy sao?

Đến từ Thu Hồng Lệ phẫn nộ giá trị +399+399+399. . .

Có điều nàng phản ứng cũng nhanh, lập tức thu thập xong tâm tình, trực tiếp đi qua đỡ lấy cánh tay Tổ An: "A Tổ, chàng đỡ chút nào chưa, hay là để các nàng trị tiếp?"

Nghe ân cần trong giọng nói của nàng, Tổ An ấm áp trong lòng, tuy rằng ngược lại là thật muốn trị tiếp, nhưng lời này làm sao cũng không nói ra được: "Đã khỏi rồi."

Thu Hồng Lệ lúc này mới thi lễ với Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn: "Đa tạ hai vị tỷ tỷ cứu A Tổ, còn hi sinh lớn như vậy. . ."

Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn đều kìm lòng không được nhướng mày, chúng ta cứu nam nhân của mình cần ngươi cảm tạ à, một bộ trà xanh trà khí, quả nhiên không hổ là yêu nữ Ma Giáo.

Lúc này Thu Hồng Lệ lại ra vẻ tò mò hỏi: "Đúng rồi, hai vị tỷ tỷ học kỹ thuật hôn xuất chúng như vậy từ ai vậy?"

Ngay cả Tổ An cũng có chút nghi ngờ nhìn hai nữ, trước kia hôn môi với các nàng, các nàng không lợi hại như vậy, thậm chí có thể nói kém xa kỹ xảo hôm nay.

Cảnh Đằng thì sắc mặt biến hóa, nàng tuy ở nhân loại thế giới không lâu, nhưng bản năng của nữ nhân làm cho nàng ý thức được đao quang kiếm ảnh ẩn tàng trong lúc nói chuyện vừa rồi.

Nghĩ thầm bên người Tổ công tử là Tu La Tràng như vậy sao?

Không có một nữ nhân đơn giản, quả thực là khủng bố!

Sở Sơ Nhan hơi đỏ mặt, ra vẻ bình tĩnh đáp: "Trước đó chúng ta không cẩn thận ngã vào một sơn động, được một nữ tiền bối truyền thừa, trong lúc vô tình học được."

Bùi Miên Mạn cũng phối hợp miêu tả, không thể nói hai nữ cùng nhau luyện chứ?

Quỷ Vương ở bên cạnh nghe mà sắp khóc, đây là nữ tiền bối gì, lưu lại truyền thừa lại là một đạo kỹ thuật hôn, còn nhằm vào ta như thế, nữ nhân này lúc còn sống làm nghề nghiệp gì?

Lúc này Bùi Miên Mạn bỗng nhiên kinh hô một tiếng: "Đúng rồi, chúng ta còn đáp ứng tiền bối kia một việc."

Sở Sơ Nhan cũng nhớ tới, nhìn quan tài đồng cách đó không xa: "Bên trong là Bão Phác Tiên Quân?"

Hai người sở dĩ có thể tìm tới nơi này, cũng là do lực lượng truyền thừa Bảo Cô lưu lại trong bóng tối dẫn dắt, tựa hồ nơi này có tồn tại gì đó cực kỳ hấp dẫn nàng.

"Đúng vậy." Cảnh Đằng vô ý thức gật đầu.

Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn đi đến hai bên quan tài, nhìn nam tử thân mang đạo bào bên trong, nhất thời cũng có chút do dự.

Đây chính là Bão Phác Tiên Quân trong truyền thuyết, người duy nhất Thành Tiên mấy ngàn năm qua.

Bất quá hai nữ mặc dù tính cách khác nhau, nhưng đều không phải loại người trộm gian dùng mánh lới, nghĩ đến Bảo Cô vì cứu các nàng dẫn đến sớm tiêu hao tất cả năng lượng không thể tự mình đến nơi này.

Sau đó ngẩng đầu liếc nhau, đều nhìn ra kiên định trong mắt nhau.

"Tiền bối, đắc tội."

Vừa dứt lời, một người nâng một tay, mỗi người cho thi thể kia một bàn tay.

Đùng!

Đùng!

"Các ngươi làm cái gì?" Cảnh Đằng vừa sợ vừa giận, một giây trước hai nữ còn hành lễ với Bão Phác Tiên Quân, ai biết một giây sau các nàng vậy mà lại tát Tiên quân?

Cho dù là với người bình thường, một bạt tai đều là tương đương làm nhục người, huống chi Bão Phác Tiên Quân tồn tại như vậy?

Quỷ Vương cùng Triệu Hạo cũng kinh ngạc đến ngây người, một giây trước các ngươi còn ở đây chơi trò ôm ôm hôn hôn, trong ngực Tổ An đều sắp hóa thành nước.

Kết quả một giây sau thế nào lại bưu hãn như vậy?

Phải biết ngay cả bọn họ đều không dám tùy tiện bất kính với Bão Phác Tiên Quân, danh tiếng của người ta, trời mới biết đối phương lưu lại hậu thủ gì.

Quả nhiên, toàn bộ mộ thất bỗng nhiên ầm ầm vang lên, phảng phất muốn sụp đổ.

Từng trận khí tức từ bốn phương tám hướng bắt đầu tuôn hướng thanh đồng quán kia, ngay sau đó một đạo khí tức khủng bố từ trong thanh đồng quán dâng lên.

Một bóng người ánh vàng rực rỡ từ trong thanh đồng quán chậm rãi dâng lên, khác với kim quang tràn ngập tính công kích và uy áp của Triệu Hạo, kim quang này rõ ràng có một cỗ thần thánh đặc biệt.

Lúc này mọi người tinh mắt, đã thấy rõ bóng người kia đương nhiên đó là Bão Phác Tiên Quân nguyên bản nằm trong quan tài.

Triệu Hạo thần sắc cổ quái, vừa mới mọi người thử nhiều biện pháp như vậy, hoàn toàn không cách nào phát động bất luận dị tướng gì.

Thậm chí mình còn quỳ cung cung kính kính dập đầu mười mấy cái, hắn đều thờ ơ, kết quả người ta đánh ngươi hai cái tát ngươi liền tỉnh?

Tiện thế không biết!

Đương nhiên lời này hắn vạn vạn không dám nói ra miệng, khí tức trên thân người này tựa hồ là một loại pháp tắc cao cấp hơn, đây chẳng lẽ cũng là Tiên nhân trong truyền thuyết?

Hắn nỗ lực dụng tâm thể nghiệm, nhìn có thể không thể cảm nhận được môn đạo thành Tiên, nhưng vô luận hắn cố gắng như thế nào, đều không có chút cảm ngộ nào, đó là pháp tắc hoàn toàn khác biệt tầng thứ, không có người chỉ điểm dẫn đường, vĩnh viễn không được vào cửa.

Lúc này hắn hô hấp nhất thời dồn dập lên, nếu có thể được hắn truyền thừa, chẳng phải mình có thể trường sinh bất tử?

Lúc này ánh mắt Bão Phác Tiên Quân chậm rãi mở ra, lặng lẽ liếc nhìn bốn phía một vòng: "Vừa mới là ai dám vô lễ với bản Tiên Quân?"

Quỷ Vương vốn định rời đi trước nơi đây, nhưng nghe vậy nhất thời ngừng lại thân hình.

Hai nữ nhân kia đầu óc có vấn đề à, vậy mà đi tát Tiên Quân, cái này có trò hay để xem.

Đợi Bão Phác Tiên Quân đối phó mấy nữ nhân này trước, gia hỏa Tổ An kia nhất định sẽ giúp, mà Triệu Hạo lại cùng bọn hắn một phe, chẳng phải mình có thể ngồi thu ngư ông đắc lợi?

"Là chúng ta!" Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn ở gần quan tài nhất, cảm thụ uy áp dày đặc nhất, nhưng các nàng nghĩ đến nhờ vả của Bảo Cô, cuối cùng vẫn kiên trì đáp.

Ánh mắt Bão Phác Tiên Quân ngưng tụ, Tổ An vội vàng chặn trước người hai nữ, sợ đối phương một lời không hợp trực tiếp thuận tay diệt hai nữ.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com