Ngay khi làn sóng nghi ngờ Tần Kiểu giả vờ viết nổi lên, ống kính chuyển hướng, quay cận cảnh tay Tần Kiểu từ phía trên, và mọi người phát hiện những dòng chữ hành thư rồng bay phượng múa đang hiện ra trên giấy.
【Vãi chưởng, hóa ra là viết thật! Tiểu tỷ tỷ đỉnh của chóp!】 【Tuy không hiểu nhưng thư pháp đẹp quá.】 【Tay của tỷ tỷ đẹp quá, tôi có thể ngắm cả năm.】 【Lầu trên ngắm một năm, có phải yếu sinh lý không? Tôi có thể ngắm cả đời.】 【Bình luận toàn một lũ háo sắc.】
Tiêu Trạch nhìn Tần Kiểu đang nghiêm túc viết, suy nghĩ trôi dạt đi đâu không rõ. Hắn rất ít khi nhìn nữ nhân này lâu như vậy, hiện tại nhờ cái "hệ thống livestream" này ban tặng mới lần đầu tiên quan sát Tần Kiểu nghiêm túc. Thật ra dáng vẻ chăm chú chuyên tâm của nàng hiện tại rất mê người, ai nhìn cũng sẽ thích. Nếu d.ụ.c vọng chiếm hữu của nàng không mạnh như vậy, tính tình không táo bạo như vậy, lòng ghen tị không nặng như vậy... Có lẽ hắn cũng sẽ từ từ chấp nhận nàng, thích nàng chăng? Tuy không thể thích nhiều như nàng thích hắn, nhưng chắc cũng sẽ không đày nàng vào lãnh cung, ban rượu độc...
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Trong lúc Tiêu Trạch đang xuất thần, Bàng Văn Văn và Hàn Nghệ Hàm đã diễn xong một đoạn, xâm nhập vào phần sân khấu bên phải của Tần Kiểu. Tần Kiểu khẽ nhíu mày, gác bút xuống, cất bước đi ra. Đồng thời, ánh đèn bên phải sân khấu từ cục bộ chuyển sang sáng toàn trường. Ánh sáng chiếu vào đôi mắt đen láy như sơn, sâu thẳm như biển băng của nàng, lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
【Ánh mắt của tiểu tỷ tỷ g.i.ế.c c.h.ế.t tôi rồi.】 【Khi cô ấy nhìn vào ống kính, tôi cảm giác mình không thở nổi.】 【Đây chính là uy nghiêm không thể mạo phạm của nữ vương sao?】 【Ánh mắt này diễn quá đỉnh.】
"Kẻ nào dám làm ồn bên ngoài!" Giọng nói lạnh lùng nhưng không mất đi uy nghiêm vang lên dứt khoát. Bàng Văn Văn vai nữ chính và Hàn Nghệ Hàm vai đại cung nữ rõ ràng sững sờ, như bị dọa sợ, một lúc lâu không phản ứng kịp. Trên mặt Bàng Văn Văn hiện lên vẻ khiếp sợ, hoảng loạn, ghen ghét, phẫn nộ... đủ loại cảm xúc hỗn tạp, cuối cùng mới định thần lại, nói ra lời thoại vốn dĩ thuộc về Hàn Nghệ Hàm: "Hoàng hậu nương nương, xin lỗi, chúng thần không cố ý, chúng thần không biết người ở đây..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hàn Nghệ Hàm nghe Bàng Văn Văn cướp lời thoại của mình lúc này mới như tỉnh mộng, mờ mịt nhìn Bàng Văn Văn một cái.
"To gan! Phi Phượng Các của bổn cung từ khi nào thành nơi cho các ngươi vui đùa ầm ĩ?" "Nương nương, cầu xin người khai ân, Thục phi trong bụng đã có tiểu hoàng tử, người muốn phạt thì phạt nô tỳ đi..."
Trên đài đang diễn đoạn này, phòng livestream bắt đầu xôn xao chê bai: 【Kịch bản này ai viết thế? Thiểu năng trí tuệ vãi.】 【Đây là phim 《Đế Đài Xuân》 mà Vương đạo từng đạo diễn, chắc nhiều người chưa xem, phim rác mười mấy năm trước rồi.】 【Vừa rồi Bàng Văn Văn không bắt được nhịp diễn đúng không? Biểu cảm trên mặt mất kiểm soát luôn kìa.】 【Đâu chỉ Bàng Văn Văn, Hàn Nghệ Hàm diễn còn tệ hơn.】 【Đoạn này đúng là tiểu tỷ tỷ dùng thực lực nghiền áp mà.】 【Tôi có dự cảm đoạn diễn xuất t.h.ả.m họa này sẽ thành "meme" để đời.】 【Nữ chính giả tạo quá, tôi thà xem tiểu tỷ tỷ viết chữ còn hơn.】 【Nữ chính ngu ngốc, rõ ràng quấy rầy Hoàng hậu, giờ lại giả vờ vô tội.】 【Cung nữ kia là tâm cơ nữ (mưu mô) hả, còn lấy đứa nhỏ trong bụng Thục phi ra dọa, thế này khác gì đổ thêm dầu vào lửa?】
Tiêu Trạch cũng nhíu mày, hai nữ nhân này quá phiền, xông vào tẩm cung Hoàng hậu làm ồn, đáng bị phạt. Tần Kiểu giơ tay tát thẳng vào mặt Hàn Nghệ Hàm: "Tiện tỳ câm miệng! Nơi này làm gì có chỗ cho ngươi nói chuyện!" Hàn Nghệ Hàm bị đ.á.n.h đến ngây người. Tần Kiểu... Tần Kiểu dám đ.á.n.h thật!
Kỹ thuật diễn của Bàng Văn Văn trong cái giới giải trí ngày càng đi xuống này cũng tính là tạm được, ít nhất cảnh khóc cũng đạt chuẩn. Bị làm khó dễ, mắt ả lập tức rưng rưng lệ: "Tỷ tỷ, chúng muội không cố ý..." Tần Kiểu liếc xéo ả: "Đã chạy tới trước mặt bổn cung khoe khoang còn bảo không cố ý, xem ra quy củ trong cung này các ngươi chưa học được, hôm nay bổn cung sẽ dạy dỗ lại các ngươi." "Tỷ tỷ, cầu xin người nể mặt tiểu hoàng tử..." "Chát ——" Tần Kiểu trở tay tát thêm một cái: "Đừng coi cái bụng của ngươi là kim bài miễn tử, là thứ gì còn chưa biết đâu!" Bàng Văn Văn ôm mặt, xấu hổ và giận dữ đến cực điểm, cố tình không thể đ.á.n.h trả.