Phản Diện: Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 617: Thu phí bảo hộ



"OK, chọn ngươi!"

Tần Phong quyết đoán bóp chỉ quyết, đem thời gian đại đạo chi lực đánh vào Thiên Khuyết thạch, sau đó ném vào Tử Tiêu Âm Dương đỉnh bắt đầu luyện chế.

Ầm ầm!!

Lôi kiếp vừa tan, mây đen trên trời lại tụ lại, Lôi Long vô tình lại lần nữa lao xuống.

"Phốc..."

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân tộc lại phun ra một ngụm lão huyết, thiếu chút nữa là nghẹn thở đi gặp tổ tiên.

Bọn họ thật sự nghĩ không ra, rốt cuộc Giao Nhân tộc đã làm chuyện gì thiên nộ nhân oán, mà trời cứ nhất quyết giáng lôi kiếp xuống bổ bọn họ như vậy.

Bang một tiếng!!

Cái "mai rùa" Hải Thần đại trận cuối cùng cũng không chịu nổi, vỡ tan thành từng mảnh tinh quang rơi lả tả xuống biển.

"Không ổn!!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân tộc mắt thấy lôi kiếp lại ập tới, chỉ có thể lê lết thân tàn, cắn răng ra ngạnh kháng.

Lúc này, trong Tử Tiêu Âm Dương đỉnh.

Một thanh trường đao thon dài chậm rãi thành hình, đây chính là thần đao dùng Thiên Khuyết thạch tạo ra.

Đao này gia nhập thời gian chi lực, khi đối địch có thể đẩy nhanh dòng chảy thời gian của kẻ địch, không phải kiểu một hai năm, mà là theo các tỉ lệ khác nhau.

Từ thời thơ ấu đến thiếu niên, rồi thanh niên, trung niên, cho đến khi lão niên thọ nguyên cạn kiệt.

Nói đơn giản là, đánh càng lâu, đối thủ càng mau già.

Mặc dù không thể tốc chiến tốc thắng, nhưng cũng có thể mài cho đối phương già đến chết.

Tần Phong gật gù hài lòng, thầm tự khen: "Gọi nó là Tuế Nguyệt Đao đi! Mình đúng là một thiên tài!"

Rất nhanh, theo Tuế Nguyệt Đao thành hình, lôi kiếp trên trời cũng tan đi.

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân tộc đã hôn mê bất tỉnh, xem chừng sắp tập thể đi lĩnh cơm hộp.

"Làm sao bây giờ!?"

Nam nữ già trẻ Giao Nhân tộc nhất thời hoảng hốt, không thể tin được có ngày bọn họ không còn chuẩn đế bảo vệ.

"Mau! Đi tìm Tần Thánh Tử cứu khổ cứu nạn!!"

"Đúng! Tần Thánh Tử lấy đức báo oán, từ bi hỉ xả!"

"Tần Thánh Tử cứu người không màng chủng tộc, chỉ quan tâm kẻ yếu!"

"Nghe nói Tần Thánh Tử... thích mấy cô gái xinh đẹp đáng thương... hay là chúng ta cử vài người đi..."

Tần Phong lẳng lặng tháo mặt nạ, trà trộn vào đám Giao Nhân đang hoảng loạn, bắt đầu "định hướng dư luận".

"Tần Phong!?"

Nam nữ già trẻ Giao Nhân tộc ngẩn ra, họ không lạ gì cái tên đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ này.

Chỉ là Tần Phong thân bị trọng thương là chuyện ai cũng biết, hắn làm sao cứu bọn họ được?

Tần Phong lại đổi sang bộ dạng khác, hét lớn:

“Truyền nhân Dược Thần Cốc Hữu Dung ái mộ Tần Thánh Tử, hiện đang ở Võ Lăng Thánh Địa chăm sóc cho ngài ấy!”

"Truyền nhân Dược Thần Cốc!"

Nam nữ già trẻ Giao Nhân tộc lập tức sáng mắt, cảm thấy kế này đáng tin.

Năm chuẩn đế trọng thương cũng gắng gật đầu, đồng ý đi Võ Lăng Thánh Địa tìm Tần Phong hỗ trợ.

Ầm ầm một tiếng!!

Sau khi "chỉ lối" cho đám Giao Nhân, Tần Phong lẳng lặng chuồn, rồi đeo mặt nạ biến thành bộ dạng của Diệp Thần. Hắn bộc phát thực lực Chuẩn Đế đỉnh phong, khiến nước biển cuộn trào dữ dội.

Uy áp khủng bố như mười vạn ngọn núi lớn đè xuống, làm đám Giao Nhân không kịp trở tay, toàn bộ bị ép nằm rạp trên mặt đất.

"Ta là chiến thần Bắc Cương Diệp Thần!"

Tần Phong vung ngân thương, đứng trên cao nhìn xuống, trên người còn khoác một bộ chiến thần giáp màu vàng.

Hắn tự nhủ, làm một nhân vật phản diện chuyên nghiệp, chi tiết là trên hết! Hắn đã cẩn thận chế tác một bộ chiến thần giáp và ngân long thương y hệt bản gốc.

Hiện tại, không thể nói là giống, mà phải nói là y như đúc từ một khuôn!

"Diệp Thần! Là Diệp Thần!!"

Nam nữ già trẻ Giao Nhân tộc mặt mày hoảng sợ, quỳ rạp trên mặt đất, không ngờ tên Diêm Vương này vừa đi đã quay lại.

"Diệp Thần!!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân tộc lại phun ra một ngụm máu tươi, thiếu chút nữa tắt thở đi lĩnh cơm hộp.

Đến nước này, dù họ có ngốc cũng hiểu ra. Lôi kiếp vừa rồi chắc chắn là kiệt tác của tên Diệp Thần này, nếu không hắn không thể quay lại đúng lúc này.

Chỉ tiếc, bọn họ hiểu ra thì đã quá muộn...

Năm vị chuẩn đế đã trọng thương, Hải Thần đại trận cũng bị hủy, hiện tại đừng nói là đuổi Diệp Thần, ngay cả sức phản kháng cũng không có. Bọn họ giờ như cá nằm trên thớt, chỉ có thể mặc cho tên "chiến thần" này muốn làm gì thì làm!

Một chuẩn đế cố gượng đứng lên, hạ thấp tư thái hỏi:

"Diệp Chiến Thần... đến tộc ta có việc gì?”

Tần Phong thẳng thừng:

"Thu phí bảo hộ!”

"Cứ điểm Bắc Cương ta trấn thủ vết nứt dị giới bao năm, miễn phí ngăn cản bao nhiêu sinh vật dị giới cho các ngươi, hiện tại thu chút phí bảo hộ, cũng hợp tình hợp lý chứ!?”

"Hợp lý cái búa!"

Năm vị chuẩn đế tức hộc máu, thầm chửi ỏm tỏi. Cái trò lừa này chỉ lừa được con nít! Bọn họ là chủng tộc cổ xưa, hiểu rõ pháo đài Bắc Cương hơn bất kỳ ai.

Nhìn thì có vẻ tàn khốc, nhưng thực tế giàu chảy mỡ!

Trên người bọn sinh vật dị giới toàn là bảo bối, không chỉ tăng tu vi mà còn luyện được pháp khí. Nếu không, pháo đài Bắc Cương lấy đâu ra sức mà trấn thủ nhiều năm như vậy, lại còn khiến cả thiên hạ phải kiêng dè.